古诗词

张草

生查子·秋怨

张草

寒井下梧桐,叶叶秋风绕。hán jǐng xià wú tóng,yè yè qiū fēng rào。
何处寄相思,月落灯残了。hé chù jì xiāng sī,yuè luò dēng cán le。
泪界脸波红,梦怪巫山杳。lèi jiè liǎn bō hóng,mèng guài wū shān yǎo。
记得别郎时,鸡唱千林晓。jì dé bié láng shí,jī chàng qiān lín xiǎo。

南乡子

张草

芳草翠烟浓,蕉叶零零夜雨中。fāng cǎo cuì yān nóng,jiāo yè líng líng yè yǔ zhōng。
无数浮萍风皱转,情同,残梦天涯断远钟。wú shù fú píng fēng zhòu zhuǎn,qíng tóng,cán mèng tiān yá duàn yuǎn zhōng。
独立在帘栊,双燕新扶柳岸风。dú lì zài lián lóng,shuāng yàn xīn fú liǔ àn fēng。
鶗鴂冲寒花事晚,繁红,滴湿胭脂落几丛。tí jué chōng hán huā shì wǎn,fán hóng,dī shī yān zhī luò jǐ cóng。

河满子·中秋

张草

月破秋寒洒背,霜沾露影侵床。yuè pò qiū hán sǎ bèi,shuāng zhān lù yǐng qīn chuáng。
玉笛几声今夜起,记来曲子霓裳。yù dí jǐ shēng jīn yè qǐ,jì lái qū zi ní shang。
孤杵愁连村落,吹笳梦入潇湘。gū chǔ chóu lián cūn luò,chuī jiā mèng rù xiāo xiāng。
铅水泻如清泪,江枫绚似红妆。qiān shuǐ xiè rú qīng lèi,jiāng fēng xuàn shì hóng zhuāng。
啼雁半行芦荻老,晶晶波下横塘。tí yàn bàn xíng lú dí lǎo,jīng jīng bō xià héng táng。
往事思君一夜,明朝直欲回肠。wǎng shì sī jūn yī yè,míng cháo zhí yù huí cháng。

金菊对芙蓉闺怨

张草

寒漏初更,枕函虚冷,恼来索性思量。hán lòu chū gèng,zhěn hán xū lěng,nǎo lái suǒ xìng sī liàng。
见临风败叶,月下清光。jiàn lín fēng bài yè,yuè xià qīng guāng。
樽前恨满孤帏寂,灞陵路、烟水茫茫。zūn qián hèn mǎn gū wéi jì,bà líng lù yān shuǐ máng máng。
竹声动处,个人不见,影到纱窗。zhú shēng dòng chù,gè rén bù jiàn,yǐng dào shā chuāng。
空房几遍回肠,想寻闲斗草,遣闷吟香。kōng fáng jǐ biàn huí cháng,xiǎng xún xián dòu cǎo,qiǎn mèn yín xiāng。
奈燕僝莺僽,空误年芳。nài yàn chán yīng zhòu,kōng wù nián fāng。
生盟念念犹难冷,轻离别、屡变星霜。shēng méng niàn niàn yóu nán lěng,qīng lí bié lǚ biàn xīng shuāng。
最伤情是,春花啼癊,秋雨鸣穷螀。zuì shāng qíng shì,chūn huā tí yìn,qiū yǔ míng qióng jiāng。