古诗词

张子翼

粟园歌遗王肖阳

张子翼

去矣归日摈空谷,带月荷锄忙种粟。qù yǐ guī rì bìn kōng gǔ,dài yuè hé chú máng zhǒng sù。
荔阴宛宛牛力牷,春雨蒙蒙土膏沃。lì yīn wǎn wǎn niú lì quán,chūn yǔ méng méng tǔ gāo wò。
芒鞋箬笠为谁忙,芳畦一一抽新绿。máng xié ruò lì wèi shuí máng,fāng qí yī yī chōu xīn lǜ。
阴连苍翠建江滨,也向蓝田种美玉。yīn lián cāng cuì jiàn jiāng bīn,yě xiàng lán tián zhǒng měi yù。
君于世藉本通儒,十五年前荐贤书。jūn yú shì jí běn tōng rú,shí wǔ nián qián jiàn xián shū。
相如献赋拟金马,曼倩待诏入公车。xiāng rú xiàn fù nǐ jīn mǎ,màn qiàn dài zhào rù gōng chē。
谁谓璠溪还未遇,出匣干将长淬砺。shuí wèi fán xī hái wèi yù,chū xiá gàn jiāng zhǎng cuì lì。
清宵课子惯然藜,晓日呼童多树艺。qīng xiāo kè zi guàn rán lí,xiǎo rì hū tóng duō shù yì。
陇上秋来遍地黄,沐雨栉风何太忙。lǒng shàng qiū lái biàn dì huáng,mù yǔ zhì fēng hé tài máng。
苏君谩道无负郭,孔明始信有南阳。sū jūn mán dào wú fù guō,kǒng míng shǐ xìn yǒu nán yáng。
古来王业重衣食,有田阳羡岂易得。gǔ lái wáng yè zhòng yī shí,yǒu tián yáng xiàn qǐ yì dé。
尔时乘屋急桑麻,异日临轩陈稼穑。ěr shí chéng wū jí sāng má,yì rì lín xuān chén jià sè。
我亦张堪是后身,平生意气落风尘。wǒ yì zhāng kān shì hòu shēn,píng shēng yì qì luò fēng chén。
柴桑寄傲惟山海,锦里全收祇葛巾。chái sāng jì ào wéi shān hǎi,jǐn lǐ quán shōu qí gé jīn。
九日风高云出岫,江花江草簇如绣。jiǔ rì fēng gāo yún chū xiù,jiāng huā jiāng cǎo cù rú xiù。
一登一眺也含情,千壑千峰争献秀。yī dēng yī tiào yě hán qíng,qiān hè qiān fēng zhēng xiàn xiù。
世谊悠悠独向君,看星按剑讵堪论。shì yì yōu yōu dú xiàng jūn,kàn xīng àn jiàn jù kān lùn。
忘形苦思须双局,击鼓催花共一尊。wàng xíng kǔ sī xū shuāng jú,jī gǔ cuī huā gòng yī zūn。
百斛丁宁已贯朽,会看东荣须造酒。bǎi hú dīng níng yǐ guàn xiǔ,huì kàn dōng róng xū zào jiǔ。
馈我从事有青州,莫作先生一乌有。kuì wǒ cóng shì yǒu qīng zhōu,mò zuò xiān shēng yī wū yǒu。

依太司成忠铭韵哭伯丈孝铭暨孺子莫氏

张子翼

海上忽惊双旅讣,亲故闻耗泣如注。hǎi shàng hū jīng shuāng lǚ fù,qīn gù wén hào qì rú zhù。
经筵退食写哀词,九歌壹似悬河诉。jīng yán tuì shí xiě āi cí,jiǔ gē yī shì xuán hé sù。
孔怀千里情未舒,临飧不觉发长吁。kǒng huái qiān lǐ qíng wèi shū,lín sūn bù jué fā zhǎng xū。
浮云世事原多幻,郁结衷肠转似痴。fú yún shì shì yuán duō huàn,yù jié zhōng cháng zhuǎn shì chī。
身世茫茫识不蚤,今古要离三尺草。shēn shì máng máng shí bù zǎo,jīn gǔ yào lí sān chǐ cǎo。
东海岂能遏逝波,西崦谁复挥馀杲。dōng hǎi qǐ néng è shì bō,xī yān shuí fù huī yú gǎo。
枕上黄粱梦寐间,修文地下何漫漫。zhěn shàng huáng liáng mèng mèi jiān,xiū wén dì xià hé màn màn。
蒿里云深埋玉树,薤露歌残裂肺肝。hāo lǐ yún shēn mái yù shù,xiè lù gē cán liè fèi gān。
吁嗟孝铭遽止此,天道无知谅谁语。xū jiē xiào míng jù zhǐ cǐ,tiān dào wú zhī liàng shuí yǔ。
蛉长蟪短竟何禆,燕壁秦关良自苦。líng zhǎng huì duǎn jìng hé bì,yàn bì qín guān liáng zì kǔ。
邸佩难招月下魂,空遗穗帏向黄昏。dǐ pèi nán zhāo yuè xià hún,kōng yí suì wéi xiàng huáng hūn。
春生池草聊成梦,鹤唳霜天不可闻。chūn shēng chí cǎo liáo chéng mèng,hè lì shuāng tiān bù kě wén。
黄尘碧水真难测,兼葭倚玉情何极。huáng chén bì shuǐ zhēn nán cè,jiān jiā yǐ yù qíng hé jí。
我亦衔环未报君,殷勤更向楚些悉。wǒ yì xián huán wèi bào jūn,yīn qín gèng xiàng chǔ xiē xī。
忆曾结媾为儿曹,独惭齐大恐媒劳。yì céng jié gòu wèi ér cáo,dú cán qí dà kǒng méi láo。
群议于公最相协,缔缘奚阻鸠嗷嗷。qún yì yú gōng zuì xiāng xié,dì yuán xī zǔ jiū áo áo。
奕世蓝田多远籍,从此定祥冯月下。yì shì lán tián duō yuǎn jí,cóng cǐ dìng xiáng féng yuè xià。
鲁水遥怜赠别时,建江追记欣娱夜。lǔ shuǐ yáo lián zèng bié shí,jiàn jiāng zhuī jì xīn yú yè。
薛家彩凤最联翩,天衢继序相周旋。xuē jiā cǎi fèng zuì lián piān,tiān qú jì xù xiāng zhōu xuán。
羯末封胡祢世系,以古方今何间然。jié mò fēng hú mí shì xì,yǐ gǔ fāng jīn hé jiān rán。
平生耿耿负奇气,宇宙翻为分内事。píng shēng gěng gěng fù qí qì,yǔ zhòu fān wèi fēn nèi shì。
然藜文史惜三馀,倚马才华高七步。rán lí wén shǐ xī sān yú,yǐ mǎ cái huá gāo qī bù。
兰台思欲绍鸿休,关山千里雁横秋。lán tái sī yù shào hóng xiū,guān shān qiān lǐ yàn héng qiū。
辞家敢恤风尘苦,仗剑兼为竹帛谋。cí jiā gǎn xù fēng chén kǔ,zhàng jiàn jiān wèi zhú bó móu。
嗣徽夫人偕氏莫,尖岭之阳曰望族。sì huī fū rén xié shì mò,jiān lǐng zhī yáng yuē wàng zú。
克相可以媲藻蘋,清操不啻如冰玉。kè xiāng kě yǐ pì zǎo píng,qīng cāo bù chì rú bīng yù。
尔来旅次效辛勤,鸡鸣遬遬告温温。ěr lái lǚ cì xiào xīn qín,jī míng sù sù gào wēn wēn。
悬知尺绳初系日,亦仗夫人有里言。xuán zhī chǐ shéng chū xì rì,yì zhàng fū rén yǒu lǐ yán。
田家荆树念同育,济济雍雍又肃肃。tián jiā jīng shù niàn tóng yù,jì jì yōng yōng yòu sù sù。
实有姜被共寒暄,岂如汉家舂斗粟。shí yǒu jiāng bèi gòng hán xuān,qǐ rú hàn jiā chōng dòu sù。
曼倩金马岂隐沦,兵厨伯氏最相亲。màn qiàn jīn mǎ qǐ yǐn lún,bīng chú bó shì zuì xiāng qīn。
鹓行雁序无燕粤,弟劝兄酬似主宾。yuān xíng yàn xù wú yàn yuè,dì quàn xiōng chóu shì zhǔ bīn。
二仲延伫意更款,星河忽逐流光转。èr zhòng yán zhù yì gèng kuǎn,xīng hé hū zhú liú guāng zhuǎn。
屈指风帆计驿程,楼前祇拟斟常满。qū zhǐ fēng fān jì yì chéng,lóu qián qí nǐ zhēn cháng mǎn。
讵意泉台成永别,昂霄梓杞俄中折。jù yì quán tái chéng yǒng bié,áng xiāo zǐ qǐ é zhōng zhé。
夫人先逝公已随,前缘更向酆都结。fū rén xiān shì gōng yǐ suí,qián yuán gèng xiàng fēng dōu jié。
太史离怀三载馀,遥睇天南祇剑书。tài shǐ lí huái sān zài yú,yáo dì tiān nán qí jiàn shū。
一生世业成乌有,半世功名赋子虚。yī shēng shì yè chéng wū yǒu,bàn shì gōng míng fù zi xū。
尝胆悬萤何所用,劫灰尽付南柯梦。cháng dǎn xuán yíng hé suǒ yòng,jié huī jǐn fù nán kē mèng。
乡评最惜宠元龙,卜居犹殊石骀仲。xiāng píng zuì xī chǒng yuán lóng,bo jū yóu shū shí dài zhòng。
间关惟有仲兄来,长衿戢戢向书斋。jiān guān wéi yǒu zhòng xiōng lái,zhǎng jīn jí jí xiàng shū zhāi。
连床不觉更筹永,望柩何曾笑眼开。lián chuáng bù jué gèng chóu yǒng,wàng jiù hé céng xiào yǎn kāi。
华堂何处追欣晏,苏韶无地重相见。huá táng hé chù zhuī xīn yàn,sū sháo wú dì zhòng xiāng jiàn。
驹影真从隙里过,鹡飞徒向原中羡。jū yǐng zhēn cóng xì lǐ guò,jí fēi tú xiàng yuán zhōng xiàn。
过客从来不易邀,风飘雨骤不终朝。guò kè cóng lái bù yì yāo,fēng piāo yǔ zhòu bù zhōng cháo。
三十年馀何仅仅,八千里外更寥寥。sān shí nián yú hé jǐn jǐn,bā qiān lǐ wài gèng liáo liáo。
人生谁不遘阳九,丘首祇争先与后。rén shēng shuí bù gòu yáng jiǔ,qiū shǒu qí zhēng xiān yǔ hòu。
孤儿未育名未成,物论于公曾厌否。gū ér wèi yù míng wèi chéng,wù lùn yú gōng céng yàn fǒu。
属纩幸有伯在傍,万里骨肉相扶将。shǔ kuàng xìng yǒu bó zài bàng,wàn lǐ gǔ ròu xiāng fú jiāng。
家乡回首知何处,行路闻之亦慨慷。jiā xiāng huí shǒu zhī hé chù,xíng lù wén zhī yì kǎi kāng。
京邸忧危曾遣仆,悲伤不觉公愈蹙。jīng dǐ yōu wēi céng qiǎn pū,bēi shāng bù jué gōng yù cù。
力疾犹能强致书,书中后事惓惓嘱。lì jí yóu néng qiáng zhì shū,shū zhōng hòu shì quán quán zhǔ。
太史捧之不忍忘,临风只自增悲伤。tài shǐ pěng zhī bù rěn wàng,lín fēng zhǐ zì zēng bēi shāng。
江州司马拟长恨,海天寄我一哀章。jiāng zhōu sī mǎ nǐ zhǎng hèn,hǎi tiān jì wǒ yī āi zhāng。
公于尘世浑如寄,精英犹在佛光寺。gōng yú chén shì hún rú jì,jīng yīng yóu zài fú guāng sì。
从容召赋上玉楼,西天苦海何须避。cóng róng zhào fù shàng yù lóu,xī tiān kǔ hǎi hé xū bì。
公于昆季尽堪凭,岂论螽羽暨螟蛉。gōng yú kūn jì jǐn kān píng,qǐ lùn zhōng yǔ jì míng líng。
死若复生生不愧,泉路知公目已暝。sǐ ruò fù shēng shēng bù kuì,quán lù zhī gōng mù yǐ míng。
世德可传还可继,奕奕书香岂坠地。shì dé kě chuán hái kě jì,yì yì shū xiāng qǐ zhuì dì。
樵游牧唱且随缘,春雨秋霜永弗替。qiáo yóu mù chàng qiě suí yuán,chūn yǔ qiū shuāng yǒng fú tì。
青青陇上有圭田,千年烟火自绵绵。qīng qīng lǒng shàng yǒu guī tián,qiān nián yān huǒ zì mián mián。
纵于气数曾乖舛,却多人事肯周全。zòng yú qì shù céng guāi chuǎn,què duō rén shì kěn zhōu quán。
区区株守如匏系,世上彭殇只一致。qū qū zhū shǒu rú páo xì,shì shàng péng shāng zhǐ yī zhì。
谁能白日生羽翰,想当乘此终归去。shuí néng bái rì shēng yǔ hàn,xiǎng dāng chéng cǐ zhōng guī qù。
滕城郁郁雨潇潇,琼海归魂万里遥。téng chéng yù yù yǔ xiāo xiāo,qióng hǎi guī hún wàn lǐ yáo。
故乡恒干应栖止,帝遣巫阳不用招。gù xiāng héng gàn yīng qī zhǐ,dì qiǎn wū yáng bù yòng zhāo。
嗟公此生长已矣,须悟庄生齐物理。jiē gōng cǐ shēng zhǎng yǐ yǐ,xū wù zhuāng shēng qí wù lǐ。
古往今来逆旅间,水碧山青秋色里。gǔ wǎng jīn lái nì lǚ jiān,shuǐ bì shān qīng qiū sè lǐ。

题滨隐孔雀牡丹图

张子翼

良工夺巧恣幽独,手执青湘展素幅。liáng gōng duó qiǎo zì yōu dú,shǒu zhí qīng xiāng zhǎn sù fú。
已从天上摘繁星,又向林间挥羽族。yǐ cóng tiān shàng zhāi fán xīng,yòu xiàng lín jiān huī yǔ zú。
咫尺闲开孔雀屏,寻常便写牡丹簇。zhǐ chǐ xián kāi kǒng què píng,xún cháng biàn xiě mǔ dān cù。
淡如西子素妆时,浓似杨妃初睡足。dàn rú xī zi sù zhuāng shí,nóng shì yáng fēi chū shuì zú。
春心促促蝶和蜂,生意纷纷红间绿。chūn xīn cù cù dié hé fēng,shēng yì fēn fēn hóng jiān lǜ。
突兀崎岖石绣苔,絪缊变幻云为幄。tū wù qí qū shí xiù tái,yīn yūn biàn huàn yún wèi wò。
画工写形又写意,谁识丹心苦独至。huà gōng xiě xíng yòu xiě yì,shuí shí dān xīn kǔ dú zhì。
春莺催晓个个忙,秋凫顾影双双憩。chūn yīng cuī xiǎo gè gè máng,qiū fú gù yǐng shuāng shuāng qì。
粉本曾讶鹤腾空,点晴却恐龙飞去。fěn běn céng yà hè téng kōng,diǎn qíng què kǒng lóng fēi qù。
我从林下一探奇,到眼不觉开胸臆。wǒ cóng lín xià yī tàn qí,dào yǎn bù jué kāi xiōng yì。
细推物理妙入神,惟此丹青太逼真。xì tuī wù lǐ miào rù shén,wéi cǐ dān qīng tài bī zhēn。
满园凋谢有桃李,四时结翠祇松筠。mǎn yuán diāo xiè yǒu táo lǐ,sì shí jié cuì qí sōng yún。
青山得意花与鸟,共看年年春不老。qīng shān dé yì huā yǔ niǎo,gòng kàn nián nián chūn bù lǎo。
吁嗟乎,共看年年春不老,妙手真能夺大造。xū jiē hū,gòng kàn nián nián chūn bù lǎo,miào shǒu zhēn néng duó dà zào。
163«3456789