古诗词

张家玉

燕市吊袁督师

张家玉

黄沙白雾皂雕旗,独赖孤臣两臂挥。huáng shā bái wù zào diāo qí,dú lài gū chén liǎng bì huī。
啮血作书招死士,裹疮临战立重围。niè xuè zuò shū zhāo sǐ shì,guǒ chuāng lín zhàn lì zhòng wéi。
遂令汉卒闻笳奋,共扫妖氛奏凯归。suì lìng hàn zú wén jiā fèn,gòng sǎo yāo fēn zòu kǎi guī。
劳苦功高谁得似,中山何事谤书飞。láo kǔ gōng gāo shuí dé shì,zhōng shān hé shì bàng shū fēi。

相思江

张家玉

津楼欲曙角声催,舟子招招唤渡开。jīn lóu yù shǔ jiǎo shēng cuī,zhōu zi zhāo zhāo huàn dù kāi。
乡树万重将目断,湍流千尺共肠回。xiāng shù wàn zhòng jiāng mù duàn,tuān liú qiān chǐ gòng cháng huí。
风生水面江神过,云暗滩头瘴母来。fēng shēng shuǐ miàn jiāng shén guò,yún àn tān tóu zhàng mǔ lái。
销尽孤魂君不见,相思江上独徘徊。xiāo jǐn gū hún jūn bù jiàn,xiāng sī jiāng shàng dú pái huái。

忆京华

张家玉

岧峣天府两金汤,妖气苍茫白日荒。tiáo yáo tiān fǔ liǎng jīn tāng,yāo qì cāng máng bái rì huāng。
玉减香消虚少嫔,花残歌散冷朝阳。yù jiǎn xiāng xiāo xū shǎo pín,huā cán gē sàn lěng cháo yáng。
铜驼北望沉荆棘,铁骑南侵满战场。tóng tuó běi wàng chén jīng jí,tiě qí nán qīn mǎn zhàn chǎng。
回首可怜关塞月,捣衣砧上为谁忙。huí shǒu kě lián guān sāi yuè,dǎo yī zhēn shàng wèi shuí máng。

忆朝

张家玉

忆昔京华玉署连,五更清佩入朝天。yì xī jīng huá yù shǔ lián,wǔ gèng qīng pèi rù cháo tiān。
阗阗丝管华灯下,济济夔龙彩仗前。tián tián sī guǎn huá dēng xià,jì jì kuí lóng cǎi zhàng qián。
虎帐罢收宫漏箭,螭阶初袅御炉烟。hǔ zhàng bà shōu gōng lòu jiàn,chī jiē chū niǎo yù lú yān。
只今羊犬纵横处,谁挽天河洗秽膻。zhǐ jīn yáng quǎn zòng héng chù,shuí wǎn tiān hé xǐ huì shān。

感愤

张家玉

积弊和戎久已知,不图大木竟难支。jī bì hé róng jiǔ yǐ zhī,bù tú dà mù jìng nán zhī。
昆仑漫忆三通鼓,淝水难同一局棋。kūn lún màn yì sān tōng gǔ,féi shuǐ nán tóng yī jú qí。
今古无穷终是幻,死生有尽亦何悲。jīn gǔ wú qióng zhōng shì huàn,sǐ shēng yǒu jǐn yì hé bēi。
夷齐去后无知己,欲上西山继采薇。yí qí qù hòu wú zhī jǐ,yù shàng xī shān jì cǎi wēi。

榕溪晓发

张家玉

风送牙樯复溯流,此身漂泊一虚舟。fēng sòng yá qiáng fù sù liú,cǐ shēn piāo pō yī xū zhōu。
虽无诸葛平蛮策,且作宗生破浪游。suī wú zhū gé píng mán cè,qiě zuò zōng shēng pò làng yóu。
死去不妨蝇作客,生还何必爵封侯。sǐ qù bù fáng yíng zuò kè,shēng hái hé bì jué fēng hóu。
年来怒发冲如戟,愤处犹堪刺虏头。nián lái nù fā chōng rú jǐ,fèn chù yóu kān cì lǔ tóu。

忆昔燕畿之变

张家玉

首逆何人卖国先,遂令滋祸竟绵延。shǒu nì hé rén mài guó xiān,suì lìng zī huò jìng mián yán。
内廷已失金吾守,外地宁夸铁瓮坚。nèi tíng yǐ shī jīn wú shǒu,wài dì níng kuā tiě wèng jiān。
万井桑麻铺战垒,千家城郭静炊烟。wàn jǐng sāng má pù zhàn lěi,qiān jiā chéng guō jìng chuī yān。
谁怜去国孤臣远,禾黍兴悲几涕涟。shuí lián qù guó gū chén yuǎn,hé shǔ xīng bēi jǐ tì lián。

宿田家早起

张家玉

咿喔鸡声促曙光,劳劳人起戒行装。yī ō jī shēng cù shǔ guāng,láo láo rén qǐ jiè xíng zhuāng。
乱离几厌兵戎苦,迢递徒悲道路长。luàn lí jǐ yàn bīng róng kǔ,tiáo dì tú bēi dào lù zhǎng。
半榻云窝犹未暖,一宵萍水又他乡。bàn tà yún wō yóu wèi nuǎn,yī xiāo píng shuǐ yòu tā xiāng。
何时得似王摩诘,睡听啼莺懒下床。hé shí dé shì wáng mó jí,shuì tīng tí yīng lǎn xià chuáng。

哭杨邦达

张家玉

昨夜西风折义旗,今朝邦达竟何之。zuó yè xī fēng zhé yì qí,jīn cháo bāng dá jìng hé zhī。
丰标无复张文远,酣战谁方许虎痴。fēng biāo wú fù zhāng wén yuǎn,hān zhàn shuí fāng xǔ hǔ chī。
忠魄想应随烈帝,英魂犹自绕王师。zhōng pò xiǎng yīng suí liè dì,yīng hún yóu zì rào wáng shī。
睢阳誓志终为厉,愿壮山河殄裔夷。suī yáng shì zhì zhōng wèi lì,yuàn zhuàng shān hé tiǎn yì yí。

秋宵月夜

张家玉

刁斗烽烟处处惊,长途来往尽游兵。diāo dòu fēng yān chù chù jīng,zhǎng tú lái wǎng jǐn yóu bīng。
那堪冷月寒砧夜,又听西风北雁鸣。nà kān lěng yuè hán zhēn yè,yòu tīng xī fēng běi yàn míng。
京国几年金阙梦,乡关何处白云情。jīng guó jǐ nián jīn quē mèng,xiāng guān hé chù bái yún qíng。
愤来按剑辕门坐,愁对旄头斗外横。fèn lái àn jiàn yuán mén zuò,chóu duì máo tóu dòu wài héng。

舟中月夜

张家玉

渺渺长江水接天,帝京西望转凄然。miǎo miǎo zhǎng jiāng shuǐ jiē tiān,dì jīng xī wàng zhuǎn qī rán。
金戈铁马无宁土,锦缆牙樯有战船。jīn gē tiě mǎ wú níng tǔ,jǐn lǎn yá qiáng yǒu zhàn chuán。
离乱烽烟丛此日,风流箫鼓换当年。lí luàn fēng yān cóng cǐ rì,fēng liú xiāo gǔ huàn dāng nián。
谁堪旧日长安月,多照平沙白骨连。shuí kān jiù rì zhǎng ān yuè,duō zhào píng shā bái gǔ lián。

自吊

张家玉

命也何当百六秋,尘途空戴楚冠游。mìng yě hé dāng bǎi liù qiū,chén tú kōng dài chǔ guān yóu。
神能奋处仍飞涕,石有灵兮亦点头。shén néng fèn chù réng fēi tì,shí yǒu líng xī yì diǎn tóu。
报国谁堪追定远,传家我已愧留侯。bào guó shuí kān zhuī dìng yuǎn,chuán jiā wǒ yǐ kuì liú hóu。
姓名他日昭人目,幸不遗污史册羞。xìng míng tā rì zhāo rén mù,xìng bù yí wū shǐ cè xiū。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

徵兵转饷日何穷,少府金钱尽废供。zhēng bīng zhuǎn xiǎng rì hé qióng,shǎo fǔ jīn qián jǐn fèi gōng。
不见犁庭歼丑虏,惟闻弃甲走元戎。bù jiàn lí tíng jiān chǒu lǔ,wéi wén qì jiǎ zǒu yuán róng。
摧残禁苑煤山火,零落朝仪建业钟。cuī cán jìn yuàn méi shān huǒ,líng luò cháo yí jiàn yè zhōng。
遥忆鼎湖兼雪窖,忠魂曾有几从龙。yáo yì dǐng hú jiān xuě jiào,zhōng hún céng yǒu jǐ cóng lóng。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

北向天骄愤未平,无衣痛哭不成声。běi xiàng tiān jiāo fèn wèi píng,wú yī tòng kū bù chéng shēng。
摅忠若个真披沥,报国何人死战争。shū zhōng ruò gè zhēn pī lì,bào guó hé rén sǐ zhàn zhēng。
汉室威仪他日望,商郊禾黍此时情。hàn shì wēi yí tā rì wàng,shāng jiāo hé shǔ cǐ shí qíng。
鏖兵几厌民心苦,犹见经天太白横。áo bīng jǐ yàn mín xīn kǔ,yóu jiàn jīng tiān tài bái héng。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

防边岁岁事耑征,不见颠连九庙惊。fáng biān suì suì shì duān zhēng,bù jiàn diān lián jiǔ miào jīng。
古堞有城荒白下,斜阳无语老燕京。gǔ dié yǒu chéng huāng bái xià,xié yáng wú yǔ lǎo yàn jīng。
单于夜啸巡屯马,上将坛空宿卫兵。dān yú yè xiào xún tún mǎ,shàng jiāng tán kōng sù wèi bīng。
惆怅行吟秋月白,不知今夕为何明。chóu chàng xíng yín qiū yuè bái,bù zhī jīn xī wèi hé míng。

早路

张家玉

征衣才解又严装,只为戎机尽夜忙。zhēng yī cái jiě yòu yán zhuāng,zhǐ wèi róng jī jǐn yè máng。
九县飘摇何日定,三精昏暗几时光。jiǔ xiàn piāo yáo hé rì dìng,sān jīng hūn àn jǐ shí guāng。
中原痛哭悲涂炭,左衽惊看尽犬羊。zhōng yuán tòng kū bēi tú tàn,zuǒ rèn jīng kàn jǐn quǎn yáng。
惭愧皇唐谁再造,千秋吾欲吊汾阳。cán kuì huáng táng shuí zài zào,qiān qiū wú yù diào fén yáng。

黄牛径

张家玉

踏遍天涯雪复霜,举头西望望冠裳。tà biàn tiān yá xuě fù shuāng,jǔ tóu xī wàng wàng guān shang。
从拚侠骨齐生死,终笑奴颜拜犬羊。cóng pàn xiá gǔ qí shēng sǐ,zhōng xiào nú yán bài quǎn yáng。
敢谓龙韬兼豹略,能图铁券与貂珰。gǎn wèi lóng tāo jiān bào lüè,néng tú tiě quàn yǔ diāo dāng。
愿酬明圣垂衣日,即向烟霞卧子房。yuàn chóu míng shèng chuí yī rì,jí xiàng yān xiá wò zi fáng。

悲秋

张家玉

一夜苍山万木枯,霜风飒飒满平芜。yī yè cāng shān wàn mù kū,shuāng fēng sà sà mǎn píng wú。
凉回宋玉悲难写,愁剧张衡咏亦无。liáng huí sòng yù bēi nán xiě,chóu jù zhāng héng yǒng yì wú。
玉署昔年酣翰墨,泥涂今日饱驰驱。yù shǔ xī nián hān hàn mò,ní tú jīn rì bǎo chí qū。
可怜司寇堂堂职,忍负君王作叛奴。kě lián sī kòu táng táng zhí,rěn fù jūn wáng zuò pàn nú。

灯下偶读武子十三篇

张家玉

期许当年颇觉迂,壮怀曾爱读阴符。qī xǔ dāng nián pǒ jué yū,zhuàng huái céng ài dú yīn fú。
人间任笑侬狂士,我亦还怜彼鄙夫。rén jiān rèn xiào nóng kuáng shì,wǒ yì hái lián bǐ bǐ fū。
饮恨愁来思复楚,忧天奋处欲吞胡。yǐn hèn chóu lái sī fù chǔ,yōu tiān fèn chù yù tūn hú。
封侯自是寻常事,不数功成万骨枯。fēng hóu zì shì xún cháng shì,bù shù gōng chéng wàn gǔ kū。

忆余为诸生时痛哭当事素餐者若而人通籍后转痛当事误国者若而人甚于若而人也吁祖宗三百年大器遂使獐头鼠目辈一朝堕甑良可痛也良可哭也

张家玉

朦胧推毂委耑征,无限伤心叹我明。méng lóng tuī gǔ wěi duān zhēng,wú xiàn shāng xīn tàn wǒ míng。
大老高谋惟避地,将军妙策只行成。dà lǎo gāo móu wéi bì dì,jiāng jūn miào cè zhǐ xíng chéng。
轻弓短箭来胡马,弃甲投戈走汉兵。qīng gōng duǎn jiàn lái hú mǎ,qì jiǎ tóu gē zǒu hàn bīng。
谁使至尊虚拊髀,坐令谈笑失周京。shuí shǐ zhì zūn xū fǔ bì,zuò lìng tán xiào shī zhōu jīng。
1301234567