古诗词

盛时泰

拟古诗七十首

盛时泰

凄凄三秋时,寒风夜及朝。qī qī sān qiū shí,hán fēng yè jí cháo。
霖雨天中来,湿我旌与旓。lín yǔ tiān zhōng lái,shī wǒ jīng yǔ shāo。
我本从征士,道路走已交。wǒ běn cóng zhēng shì,dào lù zǒu yǐ jiāo。
飘飘如飞燕,不得归故巢。piāo piāo rú fēi yàn,bù dé guī gù cháo。
腹饥衣又薄,海隅久飘飖。fù jī yī yòu báo,hǎi yú jiǔ piāo yáo。
盛年不可再,壮志日已消。shèng nián bù kě zài,zhuàng zhì rì yǐ xiāo。
逆旅逢主人,四壁多矰蛸。nì lǚ féng zhǔ rén,sì bì duō zēng shāo。
自我于役来,愁多欢弥劭。zì wǒ yú yì lái,chóu duō huān mí shào。
况此观获时,中心感田苗。kuàng cǐ guān huò shí,zhōng xīn gǎn tián miáo。
漂泊不可拾,弃此东作劳。piāo pō bù kě shí,qì cǐ dōng zuò láo。
双泪落已尽,私意犹自胶。shuāng lèi luò yǐ jǐn,sī yì yóu zì jiāo。
哀哀发短咏,聊以奏长谣。āi āi fā duǎn yǒng,liáo yǐ zòu zhǎng yáo。
居人如见和,丝竹奚相嘲。jū rén rú jiàn hé,sī zhú xī xiāng cháo。

拟古诗七十首

盛时泰

曾读海岳传,天地以为家。céng dú hǎi yuè chuán,tiān dì yǐ wèi jiā。
岂羡人世荣,倏忽如蕣华。qǐ xiàn rén shì róng,shū hū rú shùn huá。
三岛多奇峰,金银生异花。sān dǎo duō qí fēng,jīn yín shēng yì huā。
不饮亦不食,但思餐云霞。bù yǐn yì bù shí,dàn sī cān yún xiá。
云霞结彩绣,文螭为轻车。yún xiá jié cǎi xiù,wén chī wèi qīng chē。
佐佑有玉女,婉娈成姻娅。zuǒ yòu yǒu yù nǚ,wǎn luán chéng yīn yà。
下视东陵生,空种青门瓜。xià shì dōng líng shēng,kōng zhǒng qīng mén guā。
终身辞一侯,不解为丹砂。zhōng shēn cí yī hóu,bù jiě wèi dān shā。
丹砂信可学,仙路原非遐。dān shā xìn kě xué,xiān lù yuán fēi xiá。

拟古诗七十首

盛时泰

震旦值熙阳,首夏时清和。zhèn dàn zhí xī yáng,shǒu xià shí qīng hé。
缅怀鹫岭地,兹夕降奢摩。miǎn huái jiù lǐng dì,zī xī jiàng shē mó。
明星一悟法,慈悲周九阿。míng xīng yī wù fǎ,cí bēi zhōu jiǔ ā。
撚花陟宝座,花影何婀娜。niǎn huā zhì bǎo zuò,huā yǐng hé ē nà。
阿难笑传意,外道生障魔。ā nán xiào chuán yì,wài dào shēng zhàng mó。
岂期一茎草,可为千丈柯。qǐ qī yī jīng cǎo,kě wèi qiān zhàng kē。
历劫已无数,未来今已过。lì jié yǐ wú shù,wèi lái jīn yǐ guò。
嗟予禀夙愆,幸得渡慈波。jiē yǔ bǐng sù qiān,xìng dé dù cí bō。
巍巍鸡足山,众宝何嵯峨。wēi wēi jī zú shān,zhòng bǎo hé cuó é。
一自法鼓息,昏夜徒吹螺。yī zì fǎ gǔ xī,hūn yè tú chuī luó。
禅解既已鲜,支离何众多。chán jiě jì yǐ xiān,zhī lí hé zhòng duō。
空有澄观理,不聆帝子歌。kōng yǒu chéng guān lǐ,bù líng dì zi gē。
遂使阎屠人,终日疲婆娑。suì shǐ yán tú rén,zhōng rì pí pó suō。
真性了无取,千载如一俄。zhēn xìng le wú qǔ,qiān zài rú yī é。
颠倒识浪中,仡仡复蹉蹉。diān dào shí làng zhōng,gē gē fù cuō cuō。
哀哉此众生,忍闻修多罗。āi zāi cǐ zhòng shēng,rěn wén xiū duō luó。
渡海必以筏,无筏难涉河。dù hǎi bì yǐ fá,wú fá nán shè hé。
渡竟还自渡,由旬与刹那。dù jìng hái zì dù,yóu xún yǔ shā nà。
寄言后世士,讽诵无怠跎。jì yán hòu shì shì,fěng sòng wú dài tuó。

拟古诗七十首

盛时泰

罗衣空自熏,舟航不惭憩。luó yī kōng zì xūn,zhōu háng bù cán qì。
情知流水长,自恃剪刀利。qíng zhī liú shuǐ zhǎng,zì shì jiǎn dāo lì。
将刀欲割水,如花还引蒂。jiāng dāo yù gē shuǐ,rú huā hái yǐn dì。
欢悰自久暂,侬情无难易。huān cóng zì jiǔ zàn,nóng qíng wú nán yì。
朝旭忽杲杲,夜漏复丁丁。cháo xù hū gǎo gǎo,yè lòu fù dīng dīng。
妃子怀湘浦,文君问长卿。fēi zi huái xiāng pǔ,wén jūn wèn zhǎng qīng。

拟古诗七十首

盛时泰

流英辞嫣红,芳苔敞初碧。liú yīng cí yān hóng,fāng tái chǎng chū bì。
感兹春日晴,欣此夏云色。gǎn zī chūn rì qíng,xīn cǐ xià yún sè。
高天下薰风,中林启瑶席。gāo tiān xià xūn fēng,zhōng lín qǐ yáo xí。
闲怡众蔚舒,静悦清商激。xián yí zhòng wèi shū,jìng yuè qīng shāng jī。
怀中瑶华音,门前车马客。huái zhōng yáo huá yīn,mén qián chē mǎ kè。
怀刺始见投,牵裳不假帻。huái cì shǐ jiàn tóu,qiān shang bù jiǎ zé。
容辉一以遘,琴樽惬所适。róng huī yī yǐ gòu,qín zūn qiè suǒ shì。
骂坐无往人,投辖有新迹。mà zuò wú wǎng rén,tóu xiá yǒu xīn jì。
幸此休沐闲,无言朝请迫。xìng cǐ xiū mù xián,wú yán cháo qǐng pò。
明星方在户,鸡鸣以为则。míng xīng fāng zài hù,jī míng yǐ wèi zé。

拟古诗七十首

盛时泰

生长在大梁,好与侠少游。shēng zhǎng zài dà liáng,hǎo yǔ xiá shǎo yóu。
侠少有骏马,银鞍千金锼。xiá shǎo yǒu jùn mǎ,yín ān qiān jīn sōu。
晓日骑马出,夜听弹箜篌。xiǎo rì qí mǎ chū,yè tīng dàn kōng hóu。
酒酣不自惜,掷与黑貂裘。jiǔ hān bù zì xī,zhì yǔ hēi diāo qiú。
平生重然诺,不解轻为愁。píng shēng zhòng rán nuò,bù jiě qīng wèi chóu。
英风满人口,姓名遍皇州。yīng fēng mǎn rén kǒu,xìng míng biàn huáng zhōu。
摴蒲名花下,挟瑟楼上头。chū pú míng huā xià,xié sè lóu shàng tóu。
昨成辽海勋,得赐双旗斿。zuó chéng liáo hǎi xūn,dé cì shuāng qí yóu。
肯学蓬累人,栖迟老一丘。kěn xué péng lèi rén,qī chí lǎo yī qiū。
功名不解取,白首常多忧。gōng míng bù jiě qǔ,bái shǒu cháng duō yōu。
岂知公孙弘,终拜平津侯。qǐ zhī gōng sūn hóng,zhōng bài píng jīn hóu。

拟古诗七十首

盛时泰

苜蓿遍原野,春来马多肥。mù xu biàn yuán yě,chūn lái mǎ duō féi。
今日烽燧静,聊以解征衣。jīn rì fēng suì jìng,liáo yǐ jiě zhēng yī。
置酒召朋侣,日暮不见归。zhì jiǔ zhào péng lǚ,rì mù bù jiàn guī。
何处射猎去,貂裘间轻绯。hé chù shè liè qù,diāo qiú jiān qīng fēi。
昨日已赐爵,前时初解围。zuó rì yǐ cì jué,qián shí chū jiě wéi。
军中重胆略,无如君所为。jūn zhōng zhòng dǎn lüè,wú rú jūn suǒ wèi。
醉拥美人坐,不惜双珠琲。zuì yōng měi rén zuò,bù xī shuāng zhū bèi。
门前罗金钲,庭中插羽旗。mén qián luó jīn zhēng,tíng zhōng chā yǔ qí。
锦瑟时一弹,空侯在中帏。jǐn sè shí yī dàn,kōng hóu zài zhōng wéi。
杯行不知算,入手如欲飞。bēi xíng bù zhī suàn,rù shǒu rú yù fēi。
为谢众宾客,四座多光辉。wèi xiè zhòng bīn kè,sì zuò duō guāng huī。
何以报天子,从今羽檄稀。hé yǐ bào tiān zi,cóng jīn yǔ xí xī。

拟古诗七十首

盛时泰

孟渚多悲风,入夜复及朝。mèng zhǔ duō bēi fēng,rù yè fù jí cháo。
春来渚水绿,爱此颜色娇。chūn lái zhǔ shuǐ lǜ,ài cǐ yán sè jiāo。
凌晨骑马出,射落云中雕。líng chén qí mǎ chū,shè luò yún zhōng diāo。
自从服官来,身得为下僚。zì cóng fú guān lái,shēn dé wèi xià liáo。
封丘一作尉,始觉身为劳。fēng qiū yī zuò wèi,shǐ jué shēn wèi láo。
归家视妻子,短发何萧萧。guī jiā shì qī zi,duǎn fā hé xiāo xiāo。
入官已三日,暗觉秋风摇。rù guān yǐ sān rì,àn jué qiū fēng yáo。
人生贵适意,何不归掷枭。rén shēng guì shì yì,hé bù guī zhì xiāo。
里中诸年少,安用折简招。lǐ zhōng zhū nián shǎo,ān yòng zhé jiǎn zhāo。
在昔马相如,曾题万里桥。zài xī mǎ xiāng rú,céng tí wàn lǐ qiáo。
何如拥文君,犊鼻谢金貂。hé rú yōng wén jūn,dú bí xiè jīn diāo。
始悔出门意,道途空寥寥。shǐ huǐ chū mén yì,dào tú kōng liáo liáo。

拟古诗七十首

盛时泰

从来解歌人,古时有秦青。cóng lái jiě gē rén,gǔ shí yǒu qín qīng。
酌酒不得见,为我陶性灵。zhuó jiǔ bù dé jiàn,wèi wǒ táo xìng líng。
空与龌龊士,拘然同一形。kōng yǔ wò chuò shì,jū rán tóng yī xíng。
红颜一以变,鬒发将成星。hóng yán yī yǐ biàn,zhěn fā jiāng chéng xīng。
狂来且须饮,罄此双玉瓶。kuáng lái qiě xū yǐn,qìng cǐ shuāng yù píng。
暂醉花下眠,忘此春冥冥。zàn zuì huā xià mián,wàng cǐ chūn míng míng。
葡萄夏初熟,颗颗如紫玉。pú táo xià chū shú,kē kē rú zǐ yù。
凉月夜不扃,遂向月中宿。liáng yuè yè bù jiōng,suì xiàng yuè zhōng sù。
月中有嫦娥,应来下相逐。yuè zhōng yǒu cháng é,yīng lái xià xiāng zhú。
携我上天去,姓名抛鬼录。xié wǒ shàng tiān qù,xìng míng pāo guǐ lù。
我愿为嫦娥,从新制歌曲。wǒ yuàn wèi cháng é,cóng xīn zhì gē qū。
一醉十万龄,翻嫌药杵促。yī zuì shí wàn líng,fān xián yào chǔ cù。
素娥不知数,一一向我瞩。sù é bù zhī shù,yī yī xiàng wǒ zhǔ。
我把白榆浆,顷刻变醽醁。wǒ bǎ bái yú jiāng,qǐng kè biàn líng lù。
素娥意不投,掷我下海舟。sù é yì bù tóu,zhì wǒ xià hǎi zhōu。
长风三万里,知向何方游。zhǎng fēng sān wàn lǐ,zhī xiàng hé fāng yóu。
龙宫敞双阙,阍者反见求。lóng gōng chǎng shuāng quē,hūn zhě fǎn jiàn qiú。
问我名与姓,身上云烟浮。wèn wǒ míng yǔ xìng,shēn shàng yún yān fú。
但知去所向,不计来何由。dàn zhī qù suǒ xiàng,bù jì lái hé yóu。
我见长须宰,呼为人世囚。wǒ jiàn zhǎng xū zǎi,hū wèi rén shì qiú。
送我上天界,焉能处中州。sòng wǒ shàng tiān jiè,yān néng chù zhōng zhōu。
海波遂腾沸,浪起如山丘。hǎi bō suì téng fèi,làng qǐ rú shān qiū。

拟古诗七十首

盛时泰

自予来巴州,得继昔贤后。zì yǔ lái bā zhōu,dé jì xī xián hòu。
游览锦官城,功名奚所取。yóu lǎn jǐn guān chéng,gōng míng xī suǒ qǔ。
溪边一草堂,缚茅自吾手。xī biān yī cǎo táng,fù máo zì wú shǒu。
宾朋虽众多,性情无所偶。bīn péng suī zhòng duō,xìng qíng wú suǒ ǒu。
醉来赋新诗,豪荡不复有。zuì lái fù xīn shī,háo dàng bù fù yǒu。
建安与西京,肯为人轻售。jiàn ān yǔ xī jīng,kěn wèi rén qīng shòu。
骑驴自暮归,秋风甘白首。qí lǘ zì mù guī,qiū fēng gān bái shǒu。
面目虽已黎,精神日抖擞。miàn mù suī yǐ lí,jīng shén rì dǒu sǒu。
丈夫抱经济,进则夔龙耦。zhàng fū bào jīng jì,jìn zé kuí lóng ǒu。
思以拯苍生,勋庸高北斗。sī yǐ zhěng cāng shēng,xūn yōng gāo běi dòu。
肯为升斗粟,易我平生守。kěn wèi shēng dòu sù,yì wǒ píng shēng shǒu。
朝夕贵人前,奴颜效奔走。cháo xī guì rén qián,nú yán xiào bēn zǒu。
皇天有深仁,兹贬意诚厚。huáng tiān yǒu shēn rén,zī biǎn yì chéng hòu。
昨游孔明祠,眼见柏纹纽。zuó yóu kǒng míng cí,yǎn jiàn bǎi wén niǔ。
扶汉岂不劳,三分帝所受。fú hàn qǐ bù láo,sān fēn dì suǒ shòu。
下视曹与孙,心术一何丑。xià shì cáo yǔ sūn,xīn shù yī hé chǒu。
觊觎窃神器,不出汉廷授。jì yú qiè shén qì,bù chū hàn tíng shòu。
一时忠义人,粉身向齑臼。yī shí zhōng yì rén,fěn shēn xiàng jī jiù。
譬彼大厦颠,一木焉能救。pì bǐ dà shà diān,yī mù yān néng jiù。
我今濩落来,所赖惟亲旧。wǒ jīn huò luò lái,suǒ lài wéi qīn jiù。
君王恩未酬,交结得朋友。jūn wáng ēn wèi chóu,jiāo jié dé péng yǒu。
于以栖余龄,没齿亦何咎。yú yǐ qī yú líng,méi chǐ yì hé jiù。
所存喘息在,居然共田叟。suǒ cún chuǎn xī zài,jū rán gòng tián sǒu。
饥寒良切身,履穿还露肘。jī hán liáng qiè shēn,lǚ chuān hái lù zhǒu。
在处与冷汁,聊以充吾口。zài chù yǔ lěng zhī,liáo yǐ chōng wú kǒu。
意气干云霄,自知未为负。yì qì gàn yún xiāo,zì zhī wèi wèi fù。
岂为活斯须,所贪在杯酒。qǐ wèi huó sī xū,suǒ tān zài bēi jiǔ。

松屋

盛时泰

高松暑不侵,芭蕉堕新绿。gāo sōng shǔ bù qīn,bā jiāo duò xīn lǜ。
茅亭有高士,清溪时濯足。máo tíng yǒu gāo shì,qīng xī shí zhuó zú。
天风吹葛巾,醉向亭中宿。tiān fēng chuī gé jīn,zuì xiàng tíng zhōng sù。
悠然忘市朝,醒来饭黄犊。yōu rán wàng shì cháo,xǐng lái fàn huáng dú。

题史痴翁画

盛时泰

老树丫牙铁作柯,乱竹纵横拂云起。lǎo shù yā yá tiě zuò kē,luàn zhú zòng héng fú yún qǐ。
谁知一段秣陵秋,写在痴翁半边纸。shuí zhī yī duàn mò líng qiū,xiě zài chī wēng bàn biān zhǐ。
痴翁痴翁蓬莱精,有时拈笔人皆惊。chī wēng chī wēng péng lái jīng,yǒu shí niān bǐ rén jiē jīng。
想见卧痴楼上景,狂歌醉舞鸣秦筝。xiǎng jiàn wò chī lóu shàng jǐng,kuáng gē zuì wǔ míng qín zhēng。
我本大城山里客,看君图画来君宅。wǒ běn dà chéng shān lǐ kè,kàn jūn tú huà lái jūn zhái。
出门却被强题诗,坐对疏棚豆花白。chū mén què bèi qiáng tí shī,zuò duì shū péng dòu huā bái。

桧径

盛时泰

苍色映池水,萧萧生暮寒。cāng sè yìng chí shuǐ,xiāo xiāo shēng mù hán。
有时秋雨中,遥见山僧还。yǒu shí qiū yǔ zhōng,yáo jiàn shān sēng hái。

城山六言四首

盛时泰

微雨才沾麦脚,软风刚报花枝。wēi yǔ cái zhān mài jiǎo,ruǎn fēng gāng bào huā zhī。
田舍春光几许,江南上巳临时。tián shě chūn guāng jǐ xǔ,jiāng nán shàng sì lín shí。

城山六言四首

盛时泰

禾黍平连远陌,牛羊半下重冈。hé shǔ píng lián yuǎn mò,niú yáng bàn xià zhòng gāng。
花影垂帘弄色,茶烟隔屋吹香。huā yǐng chuí lián nòng sè,chá yān gé wū chuī xiāng。

城山六言四首

盛时泰

樵语深林若啸,泉声隔树如雷。qiáo yǔ shēn lín ruò xiào,quán shēng gé shù rú léi。
少妇机丝未罢,老翁社饮初回。shǎo fù jī sī wèi bà,lǎo wēng shè yǐn chū huí。

城山六言四首

盛时泰

曲涧鱼游碧藻,寒莎蛩响千林。qū jiàn yú yóu bì zǎo,hán shā qióng xiǎng qiān lín。
西社归因卖畚,东邻出为修琴。xī shè guī yīn mài běn,dōng lín chū wèi xiū qín。
3712