古诗词

梁民相

菩提树坐月

梁民相

坛树郁苍苍,坛前月似霜。tán shù yù cāng cāng,tán qián yuè shì shuāng。
随风闻飒沓,坐石弄辉光。suí fēng wén sà dá,zuò shí nòng huī guāng。
明镜观心净,青莲听漏长。míng jìng guān xīn jìng,qīng lián tīng lòu zhǎng。
欲知烦暑尽,兹地本清凉。yù zhī fán shǔ jǐn,zī dì běn qīng liáng。

楼中晓望

梁民相

清晨凝望处,缭绕自成围。qīng chén níng wàng chù,liáo rào zì chéng wéi。
荔熟浑疑火,荷翻可作衣。lì shú hún yí huǒ,hé fān kě zuò yī。
疏烟笼树浅,初日照林微。shū yān lóng shù qiǎn,chū rì zhào lín wēi。
坐听闲蝉噪,寥寥共息机。zuò tīng xián chán zào,liáo liáo gòng xī jī。

昊公房同楚伯对白菊

梁民相

不到东林久,篱边菊渐嘉。bù dào dōng lín jiǔ,lí biān jú jiàn jiā。
晚风和玉树,初地见瑶华。wǎn fēng hé yù shù,chū dì jiàn yáo huá。
倚槛如听梵,垂英似落霞。yǐ kǎn rú tīng fàn,chuí yīng shì luò xiá。
病来思采摘,半恐是空花。bìng lái sī cǎi zhāi,bàn kǒng shì kōng huā。

人日同楚伯集智上人禅房

梁民相

年华开此日,朋好况相亲。nián huá kāi cǐ rì,péng hǎo kuàng xiāng qīn。
社爱莲花近,尊怜柏叶新。shè ài lián huā jìn,zūn lián bǎi yè xīn。
清斋依净竹,委巷断行尘。qīng zhāi yī jìng zhú,wěi xiàng duàn xíng chén。
未得同君住,空嗟出世因。wèi dé tóng jūn zhù,kōng jiē chū shì yīn。

姚侍御园亭卧病咏怀

梁民相

林塘春欲尽,疲病借幽寻。lín táng chūn yù jǐn,pí bìng jiè yōu xún。
芳树临阶遍,名花隐砌深。fāng shù lín jiē biàn,míng huā yǐn qì shēn。
天边时住鹤,城际晚来禽。tiān biān shí zhù hè,chéng jì wǎn lái qín。
到此堪投宿,萧然清客心。dào cǐ kān tóu sù,xiāo rán qīng kè xīn。

姚侍御园亭卧病咏怀

梁民相

幽怀殊不惬,屡动乞归情。yōu huái shū bù qiè,lǚ dòng qǐ guī qíng。
白眼原无数,青山况有盟。bái yǎn yuán wú shù,qīng shān kuàng yǒu méng。
穷途堪自哂,病骨每相轻。qióng tú kān zì shěn,bìng gǔ měi xiāng qīng。
谁信羁孤里,哀怜得友生。shuí xìn jī gū lǐ,āi lián dé yǒu shēng。

姚侍御园亭卧病咏怀

梁民相

终夜一再起,杜鹃声不休。zhōng yè yī zài qǐ,dù juān shēng bù xiū。
无劳更啼血,羁客岂胜愁。wú láo gèng tí xuè,jī kè qǐ shèng chóu。
岁月馀新鬓,风尘只敝裘。suì yuè yú xīn bìn,fēng chén zhǐ bì qiú。
故园近无恙,吾意任扁舟。gù yuán jìn wú yàng,wú yì rèn biǎn zhōu。

闻蝉

梁民相

芳台坐独移,嘒嘒落高枝。fāng tái zuò dú yí,huì huì luò gāo zhī。
乍听声犹涩,孤吟响故迟。zhà tīng shēng yóu sè,gū yín xiǎng gù chí。
羁栖惊节序,多病托恩私。jī qī jīng jié xù,duō bìng tuō ēn sī。
莫漫伤留滞,人生亦有时。mò màn shāng liú zhì,rén shēng yì yǒu shí。

腊尽同楚伯絙公登观音山

梁民相

岁晏空门未闭关,幽寻犹得共跻攀。suì yàn kōng mén wèi bì guān,yōu xún yóu dé gòng jī pān。
沧桑坐识恒沙外,身世真成泡影间。cāng sāng zuò shí héng shā wài,shēn shì zhēn chéng pào yǐng jiān。
远树依微孤鸟没,夕阳明灭片帆还。yuǎn shù yī wēi gū niǎo méi,xī yáng míng miè piàn fān hái。
谁知咫尺云林好,招隐何劳更买山。shuí zhī zhǐ chǐ yún lín hǎo,zhāo yǐn hé láo gèng mǎi shān。

除日潘丈见过以诗见投辄和

梁民相

华岁萧然自一丘,何来天地此相求。huá suì xiāo rán zì yī qiū,hé lái tiān dì cǐ xiāng qiú。
穷途阮籍能青眼,作赋潘郎未白头。qióng tú ruǎn jí néng qīng yǎn,zuò fù pān láng wèi bái tóu。
客至乍开萝薜径,病来空恋桂丛秋。kè zhì zhà kāi luó bì jìng,bìng lái kōng liàn guì cóng qiū。
劳君邂逅诗相赠,明月逢人岂易投。láo jūn xiè hòu shī xiāng zèng,míng yuè féng rén qǐ yì tóu。

禅房夜怀

梁民相

独坐迟迟漏转深,幽栖吾自爱空林。dú zuò chí chí lòu zhuǎn shēn,yōu qī wú zì ài kōng lín。
风摇宝树闻清籁,月满祇园见道心。fēng yáo bǎo shù wén qīng lài,yuè mǎn qí yuán jiàn dào xīn。
病骨岁时虚药裹,美人江海思瑶琴。bìng gǔ suì shí xū yào guǒ,měi rén jiāng hǎi sī yáo qín。
凭阑怅望遥天末,楚水燕云半不禁。píng lán chàng wàng yáo tiān mò,chǔ shuǐ yàn yún bàn bù jìn。

吊厓门

梁民相

百战犹营海上山,天涯何处见龙颜。bǎi zhàn yóu yíng hǎi shàng shān,tiān yá hé chù jiàn lóng yán。
歌来秀麦心应折,泪洒苍梧血尽斑。gē lái xiù mài xīn yīng zhé,lèi sǎ cāng wú xuè jǐn bān。
草市荒烟空漠漠,故宫流水自潺潺。cǎo shì huāng yān kōng mò mò,gù gōng liú shuǐ zì chán chán。
可怜十万俱沉地,欲赋招魂怅莫攀。kě lián shí wàn jù chén dì,yù fù zhāo hún chàng mò pān。

吊厓门

梁民相

草树森森碧殿寒,清宵愁绝起凭阑。cǎo shù sēn sēn bì diàn hán,qīng xiāo chóu jué qǐ píng lán。
千峰朗月归环佩,万壑停云护禁銮。qiān fēng lǎng yuè guī huán pèi,wàn hè tíng yún hù jìn luán。
事去亦知殉国易,运移谁识立君难。shì qù yì zhī xùn guó yì,yùn yí shuí shí lì jūn nán。
中原此日妖氛静,风雨无劳倚剑看。zhōng yuán cǐ rì yāo fēn jìng,fēng yǔ wú láo yǐ jiàn kàn。

赠彭仲声山人

梁民相

与君蓬蔂此依依,生事萧然漫息机。yǔ jūn péng léi cǐ yī yī,shēng shì xiāo rán màn xī jī。
染翰沧洲开绢素,匣琴流水度音徽。rǎn hàn cāng zhōu kāi juàn sù,xiá qín liú shuǐ dù yīn huī。
豪来结客千金散,老去游燕万里归。háo lái jié kè qiān jīn sàn,lǎo qù yóu yàn wàn lǐ guī。
吾辈词人俱爱惜,风尘携手莫教违。wú bèi cí rén jù ài xī,fēng chén xié shǒu mò jiào wéi。

鸟止轩闲居

梁民相

遁迹城西诃树林,萧萧孤径没人深。dùn jì chéng xī hē shù lín,xiāo xiāo gū jìng méi rén shēn。
支离身世将樗老,三十功名半陆沉。zhī lí shēn shì jiāng chū lǎo,sān shí gōng míng bàn lù chén。
雨雪中原高伏枕,江湖吾党问抽簪。yǔ xuě zhōng yuán gāo fú zhěn,jiāng hú wú dǎng wèn chōu zān。
自怜斥鴳榆枋翼,九万扶摇未可寻。zì lián chì yàn yú fāng yì,jiǔ wàn fú yáo wèi kě xún。

鸟止轩闲居

梁民相

晓起披书坐小窗,萧然病色满沧江。xiǎo qǐ pī shū zuò xiǎo chuāng,xiāo rán bìng sè mǎn cāng jiāng。
绸缪念我鸿千里,鸣食依人鸟一双。chóu móu niàn wǒ hóng qiān lǐ,míng shí yī rén niǎo yī shuāng。
懒性转添泉石傲,雄心都向路歧降。lǎn xìng zhuǎn tiān quán shí ào,xióng xīn dōu xiàng lù qí jiàng。
年来结得高阳侣,生事惟应问酒缸。nián lái jié dé gāo yáng lǚ,shēng shì wéi yīng wèn jiǔ gāng。

十五夜同袁少参薛户曹高比部汪山人集区太史苑西楼

梁民相

苑外高楼夜不迷,秋光偏在禁城西。yuàn wài gāo lóu yè bù mí,qiū guāng piān zài jìn chéng xī。
初移碧树金波动,渐转危栏玉镜低。chū yí bì shù jīn bō dòng,jiàn zhuǎn wēi lán yù jìng dī。
久客乡关愁欲赋,清宵宾从兴堪携。jiǔ kè xiāng guān chóu yù fù,qīng xiāo bīn cóng xīng kān xié。
明年此会应难合,乌鹊于今未定栖。míng nián cǐ huì yīng nán hé,wū què yú jīn wèi dìng qī。

立春

梁民相

岁晏天涯已立春,独看盘菜泪沾巾。suì yàn tiān yá yǐ lì chūn,dú kàn pán cài lèi zhān jīn。
十年病骨支床在,万里无家倚壁贫。shí nián bìng gǔ zhī chuáng zài,wàn lǐ wú jiā yǐ bì pín。
寒色已随阳气改,物情偏逐岁华新。hán sè yǐ suí yáng qì gǎi,wù qíng piān zhú suì huá xīn。
谁能不动乡关念,愁作邯郸梦里人。shuí néng bù dòng xiāng guān niàn,chóu zuò hán dān mèng lǐ rén。

自临清入京道上口占

梁民相

潦倒津途日复迷,枣林千树出深溪。lǎo dào jīn tú rì fù mí,zǎo lín qiān shù chū shēn xī。
三年厌说长安道,倚剑漳河首重低。sān nián yàn shuō zhǎng ān dào,yǐ jiàn zhāng hé shǒu zhòng dī。

自临清入京道上口占

梁民相

懒散那堪恋薄游,疏榆声动帝城秋。lǎn sàn nà kān liàn báo yóu,shū yú shēng dòng dì chéng qiū。
何人不解悲行役,天上于今望女牛。hé rén bù jiě bēi xíng yì,tiān shàng yú jīn wàng nǚ niú。
2412