古诗词

张天赋

送别莆友黄廷声西河

张天赋

远送黄君出上流,山前遥望意难休。yuǎn sòng huáng jūn chū shàng liú,shān qián yáo wàng yì nán xiū。
百年共订男人约,总把纲常两担收。bǎi nián gòng dìng nán rén yuē,zǒng bǎ gāng cháng liǎng dān shōu。

余尝读张子野诗有云破月来花弄影之句惜未见其全文爰续三句于后

张天赋

云破月来花弄影,夜深风软鹤归窼。yún pò yuè lái huā nòng yǐng,yè shēn fēng ruǎn hè guī zhāo。
楼台半插青霄外,摇落笛声飞过桥。lóu tái bàn chā qīng xiāo wài,yáo luò dí shēng fēi guò qiáo。

题罗西塘翁竹

张天赋

豫章谁是白眉人,久有西塘月旦评。yù zhāng shuí shì bái méi rén,jiǔ yǒu xī táng yuè dàn píng。
云影万重玄鹤梦,午风清透隔林轻。yún yǐng wàn zhòng xuán hè mèng,wǔ fēng qīng tòu gé lín qīng。

寄毛旸谷进士

张天赋

天地斯文气味真,丹涯企仰渴生尘。tiān dì sī wén qì wèi zhēn,dān yá qǐ yǎng kě shēng chén。
小春又报梅花信,笑折临风寄美人。xiǎo chūn yòu bào méi huā xìn,xiào zhé lín fēng jì měi rén。

次韵忆甘泉先生

张天赋

酌酒狂歌对万山,乾坤浩荡几何关。zhuó jiǔ kuáng gē duì wàn shān,qián kūn hào dàng jǐ hé guān。
罗浮老鹤应相待,何日乘风自楚还。luó fú lǎo hè yīng xiāng dài,hé rì chéng fēng zì chǔ hái。

夜有感

张天赋

寒蛩无限闹空街,唤起离人枕上怀。hán qióng wú xiàn nào kōng jiē,huàn qǐ lí rén zhěn shàng huái。
到此方知离别苦,玉人今夜泪香腮。dào cǐ fāng zhī lí bié kǔ,yù rén jīn yè lèi xiāng sāi。

戏题壁间

张天赋

几遍龙门点额来,青灯依旧坐书台。jǐ biàn lóng mén diǎn é lái,qīng dēng yī jiù zuò shū tái。
蟾宫有路终须到,未许时人笑短才。chán gōng yǒu lù zhōng xū dào,wèi xǔ shí rén xiào duǎn cái。

秋夜有怀

张天赋

弦断无缘拨好音,风前吟咏感怀深。xián duàn wú yuán bō hǎo yīn,fēng qián yín yǒng gǎn huái shēn。
此情吹入姮娥耳,应起寒酸一样心。cǐ qíng chuī rù héng é ěr,yīng qǐ hán suān yī yàng xīn。

秋夜有怀

张天赋

妆台人去月茫茫,默坐无聊已断肠。zhuāng tái rén qù yuè máng máng,mò zuò wú liáo yǐ duàn cháng。
惟有寒蛩知此苦,终霄助予叹凄凉。wéi yǒu hán qióng zhī cǐ kǔ,zhōng xiāo zhù yǔ tàn qī liáng。

秋夜有怀

张天赋

金风淅淅夜迢迢,四壁蛩声自寂寥。jīn fēng xī xī yè tiáo tiáo,sì bì qióng shēng zì jì liáo。
展转不成蝴蝶梦,腹中似有断肠刀。zhǎn zhuǎn bù chéng hú dié mèng,fù zhōng shì yǒu duàn cháng dāo。

勉儿曹

张天赋

少年休恃少年误,我亦从来做少年。shǎo nián xiū shì shǎo nián wù,wǒ yì cóng lái zuò shǎo nián。
失着一鞭向前去,望洋今日叹流连。shī zhe yī biān xiàng qián qù,wàng yáng jīn rì tàn liú lián。

勉生

张天赋

榴子红兮荔子丹,旧年端午又重还。liú zi hóng xī lì zi dān,jiù nián duān wǔ yòu zhòng hái。
勉旃蚤展云凌志,莫待秋霜点鬓斑。miǎn zhān zǎo zhǎn yún líng zhì,mò dài qiū shuāng diǎn bìn bān。

总司考送广州府发落出门自慰

张天赋

且喜苍天秋未残,黄花还放世人看。qiě xǐ cāng tiān qiū wèi cán,huáng huā hái fàng shì rén kàn。
寒梅更有春消息,谈笑封侯应不难。hán méi gèng yǒu chūn xiāo xī,tán xiào fēng hóu yīng bù nán。

送泰和萧汝阳归因上福欧阳价

张天赋

饯送人龙值一阳,梅花何日报春光。jiàn sòng rén lóng zhí yī yáng,méi huā hé rì bào chūn guāng。
蜀江人问行藏事,野服无拘坐叶冈。shǔ jiāng rén wèn xíng cáng shì,yě fú wú jū zuò yè gāng。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

花种寒梅是大家,万千红紫向谁夸。huā zhǒng hán méi shì dà jiā,wàn qiān hóng zǐ xiàng shuí kuā。
乾坤正气凌今古,莫把寻常看此花。qián kūn zhèng qì líng jīn gǔ,mò bǎ xún cháng kàn cǐ huā。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

枳棘原非鸾凤巢,构巢聊藉数根茅。zhǐ jí yuán fēi luán fèng cháo,gòu cháo liáo jí shù gēn máo。
眼前风景依稀别,香满乾坤月满稍。yǎn qián fēng jǐng yī xī bié,xiāng mǎn qián kūn yuè mǎn shāo。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

寒梅香动月初辉,面面山光逼四围。hán méi xiāng dòng yuè chū huī,miàn miàn shān guāng bī sì wéi。
最喜春风解人意,时穿花里入柴扉。zuì xǐ chūn fēng jiě rén yì,shí chuān huā lǐ rù chái fēi。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

占断江南第一春,无边清洁可人亲。zhàn duàn jiāng nán dì yī chūn,wú biān qīng jié kě rén qīn。
几回谩向花前立,香逐风来折角巾。jǐ huí mán xiàng huā qián lì,xiāng zhú fēng lái zhé jiǎo jīn。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

看花何必问东风,直向花前会大同。kàn huā hé bì wèn dōng fēng,zhí xiàng huā qián huì dà tóng。
认到忘言真妙处,孤根夐立是豪雄。rèn dào wàng yán zhēn miào chù,gū gēn xiòng lì shì háo xióng。

次韵李白石主事爱梅亭对梅花绝句十首录六

张天赋

一枝刚趣夺春元,唤转阳和到沁园。yī zhī gāng qù duó chūn yuán,huàn zhuǎn yáng hé dào qìn yuán。
此去调羹当大用,万年人仰是孤根。cǐ qù diào gēng dāng dà yòng,wàn nián rén yǎng shì gū gēn。