古诗词

张天赋

次韵写怀

张天赋

陆无车马水无船,依傍山前与水边。lù wú chē mǎ shuǐ wú chuán,yī bàng shān qián yǔ shuǐ biān。
朝出课农耕绿野,夜归训子读青编。cháo chū kè nóng gēng lǜ yě,yè guī xùn zi dú qīng biān。
纷纷蕉鹿徒劳梦,了了机心懒坐禅。fēn fēn jiāo lù tú láo mèng,le le jī xīn lǎn zuò chán。
世界看来浑缺陷,且拚沉醉菊花天。shì jiè kàn lái hún quē xiàn,qiě pàn chén zuì jú huā tiān。

次韵写怀

张天赋

欲买青山与钓船,紫芝鲈脍口傍边。yù mǎi qīng shān yǔ diào chuán,zǐ zhī lú kuài kǒu bàng biān。
休论昔日非今日,且注长编及短编。xiū lùn xī rì fēi jīn rì,qiě zhù zhǎng biān jí duǎn biān。
千古采薇成个是,一桴浮海岂如禅。qiān gǔ cǎi wēi chéng gè shì,yī fú fú hǎi qǐ rú chán。
焚香读易心如洗,勘破先天与后天。fén xiāng dú yì xīn rú xǐ,kān pò xiān tiān yǔ hòu tiān。

又写怀

张天赋

寒江鸥鸟共忘机,半榻闲云梦已痴。hán jiāng ōu niǎo gòng wàng jī,bàn tà xián yún mèng yǐ chī。
得意风光随日遣,无言造化许谁知。dé yì fēng guāng suí rì qiǎn,wú yán zào huà xǔ shuí zhī。
俄惊世态装新局,渴想灵丹医病脾。é jīng shì tài zhuāng xīn jú,kě xiǎng líng dān yī bìng pí。
咫尺故人千里外,虚窗明月满梁西。zhǐ chǐ gù rén qiān lǐ wài,xū chuāng míng yuè mǎn liáng xī。

又写怀

张天赋

谢事来归不与公,山斋门径白云封。xiè shì lái guī bù yǔ gōng,shān zhāi mén jìng bái yún fēng。
喜将兰桂栽庭下,羞把须眉对镜中。xǐ jiāng lán guì zāi tíng xià,xiū bǎ xū méi duì jìng zhōng。
世事看同花上露,情怀落在柳边风。shì shì kàn tóng huā shàng lù,qíng huái luò zài liǔ biān fēng。
空中楼阁层层上,仰止无名太古翁。kōng zhōng lóu gé céng céng shàng,yǎng zhǐ wú míng tài gǔ wēng。

又写怀

张天赋

坐老山斋觉病侵,一天鱼鸟障氛尘。zuò lǎo shān zhāi jué bìng qīn,yī tiān yú niǎo zhàng fēn chén。
雕虫深愧苏公学,负米宁辞子路贫。diāo chóng shēn kuì sū gōng xué,fù mǐ níng cí zi lù pín。
蕙芷得时香楚畹,江离有幸傍阳春。huì zhǐ dé shí xiāng chǔ wǎn,jiāng lí yǒu xìng bàng yáng chūn。
梅花无分离骚卷,路远何凭达美人。méi huā wú fēn lí sāo juǎn,lù yuǎn hé píng dá měi rén。

次长沙胡一松韵借梅花写怀奉答

张天赋

系马江梅问楚津,恍然疑假又疑真。xì mǎ jiāng méi wèn chǔ jīn,huǎng rán yí jiǎ yòu yí zhēn。
吐枝满缀如檠玉,落地平铺似集鳞。tǔ zhī mǎn zhuì rú qíng yù,luò dì píng pù shì jí lín。
踏雪风情推孟老,调羹手段让商人。tà xuě fēng qíng tuī mèng lǎo,diào gēng shǒu duàn ràng shāng rén。
南洲相望渺何许,折寄临风意似醺。nán zhōu xiāng wàng miǎo hé xǔ,zhé jì lín fēng yì shì xūn。

和胡介石掌教立春写怀

张天赋

运转三阳推去阴,杏坛春暖锦成林。yùn zhuǎn sān yáng tuī qù yīn,xìng tán chūn nuǎn jǐn chéng lín。
墨池化雨无穷妙,学海惊澜莫测深。mò chí huà yǔ wú qióng miào,xué hǎi jīng lán mò cè shēn。
转眼瓜期当有待,思家魂梦莫相侵。zhuǎn yǎn guā qī dāng yǒu dài,sī jiā hún mèng mò xiāng qīn。
天涯万里逢乡曲,星斗同倾北望心。tiān yá wàn lǐ féng xiāng qū,xīng dòu tóng qīng běi wàng xīn。

次一松山人过司徒岭韵写怀

张天赋

浮云作态弄晴阴,芳草无情碍马行。fú yún zuò tài nòng qíng yīn,fāng cǎo wú qíng ài mǎ xíng。
恰值歌停闻短笛,忽当林断遇宽坪。qià zhí gē tíng wén duǎn dí,hū dāng lín duàn yù kuān píng。
闲花野草无边趣,秋水长天一色清。xián huā yě cǎo wú biān qù,qiū shuǐ zhǎng tiān yī sè qīng。
棋局正酣柯木烂,寒江何日结鸥盟。qí jú zhèng hān kē mù làn,hán jiāng hé rì jié ōu méng。

端溪谒包孝肃公祠

张天赋

关节当年透不过,人间真信有阎罗。guān jié dāng nián tòu bù guò,rén jiān zhēn xìn yǒu yán luó。
千金赢得名珍重,一砚看来价几何。qiān jīn yíng dé míng zhēn zhòng,yī yàn kàn lái jià jǐ hé。
紫石树碑扬妙墨,碧天明月湛秋波。zǐ shí shù bēi yáng miào mò,bì tiān míng yuè zhàn qiū bō。
祠前车马纷纷也,顽懦曾知感激么。cí qián chē mǎ fēn fēn yě,wán nuò céng zhī gǎn jī me。

送孔白石掌教

张天赋

开辟文章第一家,悠悠教化泽无涯。kāi pì wén zhāng dì yī jiā,yōu yōu jiào huà zé wú yá。
灵苗秀气钟来异,清世奇才喜会嘉。líng miáo xiù qì zhōng lái yì,qīng shì qí cái xǐ huì jiā。
自笑半生觔力软,谁云东鲁路头赊。zì xiào bàn shēng jīn lì ruǎn,shuí yún dōng lǔ lù tóu shē。
相思后夜知何处,梦绕门墙月影斜。xiāng sī hòu yè zhī hé chù,mèng rào mén qiáng yuè yǐng xié。

承邑侯黄龙坡请乡饮使来诗以辞之

张天赋

白发潇潇两鬓皤,南山北山枳棘多。bái fā xiāo xiāo liǎng bìn pó,nán shān běi shān zhǐ jí duō。
等闲欲梦不成梦,快活要歌才放歌。děng xián yù mèng bù chéng mèng,kuài huó yào gē cái fàng gē。
世道看来今若此,人情复望更如何。shì dào kàn lái jīn ruò cǐ,rén qíng fù wàng gèng rú hé。
玉函盥手焚香诵,报答君侯别网罗。yù hán guàn shǒu fén xiāng sòng,bào dá jūn hóu bié wǎng luó。

题碧湖池边六柱亭

张天赋

异卉奇花映碧湖,湖干亭对白云居。yì huì qí huā yìng bì hú,hú gàn tíng duì bái yún jū。
周遭翠色群峰合,隔断红尘半点无。zhōu zāo cuì sè qún fēng hé,gé duàn hóng chén bàn diǎn wú。
风静安闲玄鹤梦,月明清浸夜光珠。fēng jìng ān xián xuán hè mèng,yuè míng qīng jìn yè guāng zhū。
桃花浪暖天雷雨,争看池中变化鱼。táo huā làng nuǎn tiān léi yǔ,zhēng kàn chí zhōng biàn huà yú。

与番禺黎练溪

张天赋

六载寒斋莫接颜,云林真是隔尘寰。liù zài hán zhāi mò jiē yán,yún lín zhēn shì gé chén huán。
蓬莱今信原无路,弱水谁云更有山。péng lái jīn xìn yuán wú lù,ruò shuǐ shuí yún gèng yǒu shān。
太极庭前春荏苒,华封顶上月安闲。tài jí tíng qián chūn rěn rǎn,huá fēng dǐng shàng yuè ān xián。
仙翁采药天台去,何日乘风跨鹤还。xiān wēng cǎi yào tiān tái qù,hé rì chéng fēng kuà hè hái。

门人吴贯索勉诗静中有感一律晓之

张天赋

老大乾坤理在人,人从何处认天真。lǎo dà qián kūn lǐ zài rén,rén cóng hé chù rèn tiān zhēn。
梧桐杨柳看时景,月窟天根辨主宾。wú tóng yáng liǔ kàn shí jǐng,yuè kū tiān gēn biàn zhǔ bīn。
六位莫非三极道,无端都是一丸春。liù wèi mò fēi sān jí dào,wú duān dōu shì yī wán chūn。
胸中活水常教滚,谁谓商霖做不成。xiōng zhōng huó shuǐ cháng jiào gǔn,shuí wèi shāng lín zuò bù chéng。

贺弄璋

张天赋

天际云收现彩虹,郁葱佳气绕堂中。tiān jì yún shōu xiàn cǎi hóng,yù cōng jiā qì rào táng zhōng。
骊珠捧出欺明月,秀气钟来并圣童。lí zhū pěng chū qī míng yuè,xiù qì zhōng lái bìng shèng tóng。
宁邑共夸生俊杰,采花应见续豪雄。níng yì gòng kuā shēng jùn jié,cǎi huā yīng jiàn xù háo xióng。
与君俱遂南山约,八句诗成兴未终。yǔ jūn jù suì nán shān yuē,bā jù shī chéng xīng wèi zhōng。

丙戌冬末彻讲诸生送至老龙而别赋遗之

张天赋

灯火相亲几夜阑,点金愧我乏灵丹。dēng huǒ xiāng qīn jǐ yè lán,diǎn jīn kuì wǒ fá líng dān。
梅花初霁枝头雪,桂棹同翻海上澜。méi huā chū jì zhī tóu xuě,guì zhào tóng fān hǎi shàng lán。
打约蚤登周世岸,分携当记老龙滩。dǎ yuē zǎo dēng zhōu shì àn,fēn xié dāng jì lǎo lóng tān。
休嗟吾道无南汝,体认都从一念间。xiū jiē wú dào wú nán rǔ,tǐ rèn dōu cóng yī niàn jiān。

登重驿亭次余寒谷韵

张天赋

劲节无妨远瘴侵,光风满眼拂香尘。jìn jié wú fáng yuǎn zhàng qīn,guāng fēng mǎn yǎn fú xiāng chén。
百年谁识纲常重,万里人甘道义贫。bǎi nián shuí shí gāng cháng zhòng,wàn lǐ rén gān dào yì pín。
野鹤谩酬青嶂梦,老龙深蛰碧潭春。yě hè mán chóu qīng zhàng mèng,lǎo lóng shēn zhé bì tán chūn。
登楼一笑成诗赋,不把风流学楚人。dēng lóu yī xiào chéng shī fù,bù bǎ fēng liú xué chǔ rén。

次韵写怀

张天赋

登眺玄龙百尺楼,浩歌惊破洞庭秋。dēng tiào xuán lóng bǎi chǐ lóu,hào gē jīng pò dòng tíng qiū。
霏霏滴耳檐前雨,落落屠龙海上舟。fēi fēi dī ěr yán qián yǔ,luò luò tú lóng hǎi shàng zhōu。
世态随时更旧局,风光为我遣闲愁。shì tài suí shí gèng jiù jú,fēng guāng wèi wǒ qiǎn xián chóu。
仙人黄鹤归何处,欲借遨游遍十洲。xiān rén huáng hè guī hé chù,yù jiè áo yóu biàn shí zhōu。

怀穷神道人我广黎练溪二丈

张天赋

西有穷神东练溪,吾居于此间东西。xī yǒu qióng shén dōng liàn xī,wú jū yú cǐ jiān dōng xī。
诗怀练老开余兴,易学昌翁指我迷。shī huái liàn lǎo kāi yú xīng,yì xué chāng wēng zhǐ wǒ mí。
莫道山川殊气习,应知豪杰共襟期。mò dào shān chuān shū qì xí,yīng zhī háo jié gòng jīn qī。
何当夜榻同三老,话到樽前月落时。hé dāng yè tà tóng sān lǎo,huà dào zūn qián yuè luò shí。

次韵送雷师傅行

张天赋

天风颠倒越江滨,眼底轮云局面新。tiān fēng diān dào yuè jiāng bīn,yǎn dǐ lún yún jú miàn xīn。
正拟凭栏大观海,俄惊啼鸟倍伤春。zhèng nǐ píng lán dà guān hǎi,é jīng tí niǎo bèi shāng chūn。
临岐此日应难别,遗教终身不失亲。lín qí cǐ rì yīng nán bié,yí jiào zhōng shēn bù shī qīn。
后夜武夷峰顶月,秋旻遥望是丰神。hòu yè wǔ yí fēng dǐng yuè,qiū mín yáo wàng shì fēng shén。