古诗词

张天赋

孝弟忠信礼义廉耻八字赞

张天赋

耻耻耻,一事不如人所鄙。chǐ chǐ chǐ,yī shì bù rú rén suǒ bǐ。
直须猛省洗前羞,进入圣贤门户里。zhí xū měng shěng xǐ qián xiū,jìn rù shèng xián mén hù lǐ。

题一路功名到白头

张天赋

髫龀岐嶷男子身,文章事业便惊人。tiáo chèn qí yí nán zi shēn,wén zhāng shì yè biàn jīng rén。
天衢驰骋无留碍,躩跞潇潇两鬓银。tiān qú chí chěng wú liú ài,jué lì xiāo xiāo liǎng bìn yín。

题一路功名到白头

张天赋

大夫谈笑便封侯,荡荡天衢纵步游。dà fū tán xiào biàn fēng hóu,dàng dàng tiān qú zòng bù yóu。
茂烈英声临海宇,喜看霜满鬓边秋。mào liè yīng shēng lín hǎi yǔ,xǐ kàn shuāng mǎn bìn biān qiū。

题喜沐恩波到白头

张天赋

鸠宅吾巢已可怜,一朝仰面见青天。jiū zhái wú cháo yǐ kě lián,yī cháo yǎng miàn jiàn qīng tiān。
六龙驾上春如海,喜沐恩波到百年。liù lóng jià shàng chūn rú hǎi,xǐ mù ēn bō dào bǎi nián。

游杭州西湖

张天赋

游遍西湖过六桥,数株杨柳间株桃。yóu biàn xī hú guò liù qiáo,shù zhū yáng liǔ jiān zhū táo。
好怀更向孤山醉,收拾莺花别样娇。hǎo huái gèng xiàng gū shān zuì,shōu shí yīng huā bié yàng jiāo。

过罗浮

张天赋

一见罗浮费我吟,登高深切此生心。yī jiàn luó fú fèi wǒ yín,dēng gāo shēn qiè cǐ shēng xīn。
飞云顶上甘泉笔,又与山灵作古今。fēi yún dǐng shàng gān quán bǐ,yòu yǔ shān líng zuò gǔ jīn。

题柏

张天赋

何意群芳摇落时,独于冷处挺丰姿。hé yì qún fāng yáo luò shí,dú yú lěng chù tǐng fēng zī。
质生已厚贞元气,肯向风霜息此机。zhì shēng yǐ hòu zhēn yuán qì,kěn xiàng fēng shuāng xī cǐ jī。

爱梅自况

张天赋

南海梦生都水月,东墙喜见旧阳春。nán hǎi mèng shēng dōu shuǐ yuè,dōng qiáng xǐ jiàn jiù yáng chūn。
临风为问林和靖,千载凭谁是后身。lín fēng wèi wèn lín hé jìng,qiān zài píng shuí shì hòu shēn。

题李子长为写爱梅图因题

张天赋

原是一阳初动处,叶冈刚说是花王。yuán shì yī yáng chū dòng chù,yè gāng gāng shuō shì huā wáng。
当今若泥唐人意,请问南山李子长。dāng jīn ruò ní táng rén yì,qǐng wèn nán shān lǐ zi zhǎng。

题梅

张天赋

千红万紫谢芳林,独向江南报好音。qiān hóng wàn zǐ xiè fāng lín,dú xiàng jiāng nán bào hǎo yīn。
正是一阳来复处,令人开眼见天心。zhèng shì yī yáng lái fù chù,lìng rén kāi yǎn jiàn tiān xīn。

云窝裁柏题壁间

张天赋

种柏山斋不等闲,贞资劲节可人看。zhǒng bǎi shān zhāi bù děng xián,zhēn zī jìn jié kě rén kàn。
遥知应有参天日,分付儿曹守岁寒。yáo zhī yīng yǒu cān tiān rì,fēn fù ér cáo shǒu suì hán。

伤美女游春

张天赋

独怜金屋阿娇身,误踏东风紫陌尘。dú lián jīn wū ā jiāo shēn,wù tà dōng fēng zǐ mò chén。
到底看春春不见,反教人看我为春。dào dǐ kàn chūn chūn bù jiàn,fǎn jiào rén kàn wǒ wèi chūn。

公廨门神

张天赋

豪气冲霄壮士心,威风赫赫鬼神钦。háo qì chōng xiāo zhuàng shì xīn,wēi fēng hè hè guǐ shén qīn。
可怜一把黄金斧,不斩人怀暮夜金。kě lián yī bǎ huáng jīn fǔ,bù zhǎn rén huái mù yè jīn。

题扇面

张天赋

画桨兰舟不等闲,焉能久滞五湖间。huà jiǎng lán zhōu bù děng xián,yān néng jiǔ zhì wǔ hú jiān。
一篙着尽男儿力,早过龙门第一关。yī gāo zhe jǐn nán ér lì,zǎo guò lóng mén dì yī guān。

谢游冈兄端午惠兰花

张天赋

才沐兰汤又插兰,天香何以到人间。cái mù lán tāng yòu chā lán,tiān xiāng hé yǐ dào rén jiān。
竹床散发西窗睡,悟入花神几个关。zhú chuáng sàn fā xī chuāng shuì,wù rù huā shén jǐ gè guān。

送何时眷返驾惠阳

张天赋

笑折梅花赠故人,眼前光景一时新。xiào zhé méi huā zèng gù rén,yǎn qián guāng jǐng yī shí xīn。
铁桥仰面罗浮上,万紫千红别有春。tiě qiáo yǎng miàn luó fú shàng,wàn zǐ qiān hóng bié yǒu chūn。

戏王柬岩

张天赋

麻石高风绝点埃,仙葩灵种倚云栽。má shí gāo fēng jué diǎn āi,xiān pā líng zhǒng yǐ yún zāi。
谁知也放窥春眼,流水天台透出来。shuí zhī yě fàng kuī chūn yǎn,liú shuǐ tiān tái tòu chū lái。

贡院门

张天赋

低声门外问殷勤,十八年前许嫁君。dī shēng mén wài wèn yīn qín,shí bā nián qián xǔ jià jūn。
脂粉至今犹检点,不妨春老谩成婚。zhī fěn zhì jīn yóu jiǎn diǎn,bù fáng chūn lǎo mán chéng hūn。

登越王台

张天赋

一眺天南了四围,高丘山水望中微。yī tiào tiān nán le sì wéi,gāo qiū shān shuǐ wàng zhōng wēi。
丈夫不跨扬州鹤,终见凌空拄杖飞。zhàng fū bù kuà yáng zhōu hè,zhōng jiàn líng kōng zhǔ zhàng fēi。

游海珠寺

张天赋

海上天然浪结堆,倚空楼阁似翚飞。hǎi shàng tiān rán làng jié duī,yǐ kōng lóu gé shì huī fēi。
刹那好景都收拾,醉带祥云满地归。shā nà hǎo jǐng dōu shōu shí,zuì dài xiáng yún mǎn dì guī。