古诗词

张邦奇

水龙吟·咏莲

张邦奇

芙蓉开遍芳塘,薰风倍觉湖天好。fú róng kāi biàn fāng táng,xūn fēng bèi jué hú tiān hǎo。
爱花心性,北窗簟滑,起来偏早。ài huā xīn xìng,běi chuāng diàn huá,qǐ lái piān zǎo。
王母瑶池,麻姑琼海,更谁窈窕。wáng mǔ yáo chí,má gū qióng hǎi,gèng shuí yǎo tiǎo。
枉惹他游女,暗增羞妒,频低首,临波照。wǎng rě tā yóu nǚ,àn zēng xiū dù,pín dī shǒu,lín bō zhào。
一段氤氲芳气,画阑前、紫云萦抱。yī duàn yīn yūn fāng qì,huà lán qián zǐ yún yíng bào。
忽思泰华峰头,玉井搴来寒峭。hū sī tài huá fēng tóu,yù jǐng qiān lái hán qiào。
欲去无因,步虚声里,梦云空绕。yù qù wú yīn,bù xū shēng lǐ,mèng yún kōng rào。
看层霄、鹤起凌风,何日尽收烦恼。kàn céng xiāo hè qǐ líng fēng,hé rì jǐn shōu fán nǎo。

三汀以荆门复会作诗识喜次韵

张邦奇

自笑疏狂甚,穷通不顾渠。zì xiào shū kuáng shén,qióng tōng bù gù qú。
随缘关意马,乘兴解腰鱼。suí yuán guān yì mǎ,chéng xīng jiě yāo yú。
世业遗残砚,行资在券书。shì yè yí cán yàn,xíng zī zài quàn shū。
十年吴会想,今日并消除。shí nián wú huì xiǎng,jīn rì bìng xiāo chú。

九日宿院

张邦奇

玉署逢重九,秋花傍苑墙。yù shǔ féng zhòng jiǔ,qiū huā bàng yuàn qiáng。
天涯来弟侄,客邸似家乡。tiān yá lái dì zhí,kè dǐ shì jiā xiāng。
槁叶池鱼响,深松海鹤藏。gǎo yè chí yú xiǎng,shēn sōng hǎi hè cáng。
院虚宫漏永,趺坐月微茫。yuàn xū gōng lòu yǒng,fū zuò yuè wēi máng。

送李巨川

张邦奇

高踪不可及,羸马过溪桥。gāo zōng bù kě jí,léi mǎ guò xī qiáo。
欲别青山暮,相看白发饶。yù bié qīng shān mù,xiāng kàn bái fā ráo。
断烟横远浦,急雨乱春潮。duàn yān héng yuǎn pǔ,jí yǔ luàn chūn cháo。
望望仙旌尽,鸟鸣云树遥。wàng wàng xiān jīng jǐn,niǎo míng yún shù yáo。

夷陵山行至九湾绝粮

张邦奇

路险仍遭雨,人疲又绝粮。lù xiǎn réng zāo yǔ,rén pí yòu jué liáng。
山花空的历,我马自玄黄。shān huā kōng de lì,wǒ mǎ zì xuán huáng。
草屋家家破,秋田处处伤。cǎo wū jiā jiā pò,qiū tián chù chù shāng。
昔年羁宦者,青史著欧阳。xī nián jī huàn zhě,qīng shǐ zhù ōu yáng。

述怀答东田弟

张邦奇

六十不归去,八年空及瓜。liù shí bù guī qù,bā nián kōng jí guā。
何时觞北渚,陪汝弈东沙。hé shí shāng běi zhǔ,péi rǔ yì dōng shā。
仙构须依竹,吾庐亦寄槎。xiān gòu xū yī zhú,wú lú yì jì chá。
赓吟犹有日,棠棣正敷华。gēng yín yóu yǒu rì,táng dì zhèng fū huá。

冬日杂咏三首

张邦奇

落叶打尊盎,空山酒自波。luò yè dǎ zūn àng,kōng shān jiǔ zì bō。
《九歌》凄宋玉,三易老田何。jiǔ gē qī sòng yù,sān yì lǎo tián hé。
赤岸疏杨柳,高檐响薜萝。chì àn shū yáng liǔ,gāo yán xiǎng bì luó。
岁寒心想绝,朋旧已无多。suì hán xīn xiǎng jué,péng jiù yǐ wú duō。

冬日杂咏三首

张邦奇

草枯连野旷,牛饱背童归。cǎo kū lián yě kuàng,niú bǎo bèi tóng guī。
独鹘饥偏厉,孤云冻不飞。dú gǔ jī piān lì,gū yún dòng bù fēi。
松风哀涧玉,苔石曳寒衣。sōng fēng āi jiàn yù,tái shí yè hán yī。
霜白鸣鸿远,潭光溅竹扉。shuāng bái míng hóng yuǎn,tán guāng jiàn zhú fēi。

冬日杂咏三首

张邦奇

满目悲生事,玄阴梗夕晖。mǎn mù bēi shēng shì,xuán yīn gěng xī huī。
对村灯焰冷,穿幄笛声微。duì cūn dēng yàn lěng,chuān wò dí shēng wēi。
改火仍逋旧,饥年半习非。gǎi huǒ réng bū jiù,jī nián bàn xí fēi。
枉教啼络纬,勤织也无衣。wǎng jiào tí luò wěi,qín zhī yě wú yī。

上巳日周玉岩司寇拉游蒋山枉诗见惠次韵

张邦奇

郊行长为簿书迟,胜友壶觞已翠微。jiāo xíng zhǎng wèi bù shū chí,shèng yǒu hú shāng yǐ cuì wēi。
夹路桃花迷入洞,傍溪鸥鸟忆临沂。jiā lù táo huā mí rù dòng,bàng xī ōu niǎo yì lín yí。
松阴坐久还移席,草色春深欲染衣。sōng yīn zuò jiǔ hái yí xí,cǎo sè chūn shēn yù rǎn yī。
红日下舂湖水碧,石桥齐踏彩霞归。hóng rì xià chōng hú shuǐ bì,shí qiáo qí tà cǎi xiá guī。

次韵写怀

张邦奇

春雨萧疏老紫荆,硗田下噀自留耕。chūn yǔ xiāo shū lǎo zǐ jīng,qiāo tián xià xùn zì liú gēng。
林中果熟呼儿摘,谷口人来听鹤迎。lín zhōng guǒ shú hū ér zhāi,gǔ kǒu rén lái tīng hè yíng。
江郭好风催月上,海楼晴日看云行。jiāng guō hǎo fēng cuī yuè shàng,hǎi lóu qíng rì kàn yún xíng。
关门令尹今谁是,随处青牛得避名。guān mén lìng yǐn jīn shuí shì,suí chù qīng niú dé bì míng。

夏日村居二首

张邦奇

巴川日夜苦离愁,乞得归来宿愿酬。bā chuān rì yè kǔ lí chóu,qǐ dé guī lái sù yuàn chóu。
遍插园蔬防旧客,豫栽篱菊待清秋。biàn chā yuán shū fáng jiù kè,yù zāi lí jú dài qīng qiū。
池亭坐爱青田鹤,郊牧行牵宁戚牛。chí tíng zuò ài qīng tián hè,jiāo mù xíng qiān níng qī niú。
一着荷衣心似水,卧听凉雨竹边楼。yī zhe hé yī xīn shì shuǐ,wò tīng liáng yǔ zhú biān lóu。

夏日村居二首

张邦奇

风摇蔹蔓响高檐,装裹残书手自签。fēng yáo liǎn màn xiǎng gāo yán,zhuāng guǒ cán shū shǒu zì qiān。
凤管玉楼邀素月,碧筒深树遣朱炎。fèng guǎn yù lóu yāo sù yuè,bì tǒng shēn shù qiǎn zhū yán。
东皋过雨施长屐,南亩逢秋试短镰。dōng gāo guò yǔ shī zhǎng jī,nán mǔ féng qiū shì duǎn lián。
筮仕廿年家食半,独于山水性非廉。shì shì niàn nián jiā shí bàn,dú yú shān shuǐ xìng fēi lián。

午风亭为序庵太史

张邦奇

青草池边绿树枝,晴空白日扬游丝。qīng cǎo chí biān lǜ shù zhī,qíng kōng bái rì yáng yóu sī。
湘帘半卷飞花入,正是午风吹客时。xiāng lián bàn juǎn fēi huā rù,zhèng shì wǔ fēng chuī kè shí。

题画

张邦奇

鸠性爱雨花爱晴,同倚东风不同情。jiū xìng ài yǔ huā ài qíng,tóng yǐ dōng fēng bù tóng qíng。
春光三月浓于酒,双鸠醉寐不复鸣。chūn guāng sān yuè nóng yú jiǔ,shuāng jiū zuì mèi bù fù míng。
双鸠不鸣花相语,无令鸠醒叫天雨。shuāng jiū bù míng huā xiāng yǔ,wú lìng jiū xǐng jiào tiān yǔ。

云安仙客行赠王五峰都宪

张邦奇

放舟下鱼复,势与蛟龙争。fàng zhōu xià yú fù,shì yǔ jiāo lóng zhēng。
纬繣云摇三峡影,微茫月照万川城。wěi huà yún yáo sān xiá yǐng,wēi máng yuè zhào wàn chuān chéng。
可怜万里飘蓬客,苍苔露冷东山石。kě lián wàn lǐ piāo péng kè,cāng tái lù lěng dōng shān shí。
见说仙翁此结庐,暂向云阳停挂席。jiàn shuō xiān wēng cǐ jié lú,zàn xiàng yún yáng tíng guà xí。
是时边关豺虎惊,朔风正搅黄沙碛。shì shí biān guān chái hǔ jīng,shuò fēng zhèng jiǎo huáng shā qì。
翁昔威灵辽海间,今皇拊髀兴叹息。wēng xī wēi líng liáo hǎi jiān,jīn huáng fǔ bì xīng tàn xī。
问翁翁不言,举觞视遥天。wèn wēng wēng bù yán,jǔ shāng shì yáo tiān。
愿续扶嘉隐,高歌郭子篇。yuàn xù fú jiā yǐn,gāo gē guō zi piān。
青灯白发照奇骨,永夜玄谈真夙缘。qīng dēng bái fā zhào qí gǔ,yǒng yè xuán tán zhēn sù yuán。
五峰拔秀出浮堨,百壶雅致忘高年。wǔ fēng bá xiù chū fú yè,bǎi hú yǎ zhì wàng gāo nián。
君不见盖世英雄固陵道,只今但见虞姬草。jūn bù jiàn gài shì yīng xióng gù líng dào,zhǐ jīn dàn jiàn yú jī cǎo。
又不见挥金买赋悲长门,时违屏弃如孤豚。yòu bù jiàn huī jīn mǎi fù bēi zhǎng mén,shí wéi píng qì rú gū tún。
风尘廿载无宁处,黄鹄乾坤成再举。fēng chén niàn zài wú níng chù,huáng gǔ qián kūn chéng zài jǔ。
一醉翁家曲米春,江皋细洒如酥雨。yī zuì wēng jiā qū mǐ chūn,jiāng gāo xì sǎ rú sū yǔ。

建岙即事

张邦奇

乱峰堆里禅居隐,落日松风兴无尽。luàn fēng duī lǐ chán jū yǐn,luò rì sōng fēng xīng wú jǐn。
山僧乍喜远客来,手把长镵新笋。shān sēng zhà xǐ yuǎn kè lái,shǒu bǎ zhǎng chán xīn sǔn。