古诗词

梁临

送别鲍通判

梁临

江风吹浪急,送别海天长。jiāng fēng chuī làng jí,sòng bié hǎi tiān zhǎng。
白石笼寒水,青山带夕阳。bái shí lóng hán shuǐ,qīng shān dài xī yáng。
六鳌今可钓,一苇最宜航。liù áo jīn kě diào,yī wěi zuì yí háng。
后夜相思处,梅开白玉堂。hòu yè xiāng sī chù,méi kāi bái yù táng。

洪武四年面圣恭赋

梁临

午门韶舞阅春辉,阊阖炉烟细细时。wǔ mén sháo wǔ yuè chūn huī,chāng hé lú yān xì xì shí。
黄帕金盘擎虎榜,绯衣乌帽拜龙池。huáng pà jīn pán qíng hǔ bǎng,fēi yī wū mào bài lóng chí。
身临北极闻天语,面觐东宫见凤姿。shēn lín běi jí wén tiān yǔ,miàn jìn dōng gōng jiàn fèng zī。
每慕仙瀛今始到,壮行安敢负男儿。měi mù xiān yíng jīn shǐ dào,zhuàng xíng ān gǎn fù nán ér。

赐宴中书堂

梁临

凤皇台上燕儒臣,丞相传宣礼意频。fèng huáng tái shàng yàn rú chén,chéng xiāng chuán xuān lǐ yì pín。
琼漾葡萄银瓮露,金摇芍药玉堂春。qióng yàng pú táo yín wèng lù,jīn yáo sháo yào yù táng chūn。
蓬莱冠盖天香满,鼎鼐盐梅道味醇。péng lái guān gài tiān xiāng mǎn,dǐng nài yán méi dào wèi chún。
鼓腹愧蒙天泽溥,愿推馀滴惠蒸民。gǔ fù kuì méng tiān zé pǔ,yuàn tuī yú dī huì zhēng mín。

客中有怀

梁临

书剑蹉跎独蹇予,三年马上苦驰驱。shū jiàn cuō tuó dú jiǎn yǔ,sān nián mǎ shàng kǔ chí qū。
云连故国人家少,月淡荒村客影孤。yún lián gù guó rén jiā shǎo,yuè dàn huāng cūn kè yǐng gū。
卖赋相如归上国,猖狂阮籍在穷途。mài fù xiāng rú guī shàng guó,chāng kuáng ruǎn jí zài qióng tú。
天涯不见传书雁,飒飒西风剪白芦。tiān yá bù jiàn chuán shū yàn,sà sà xī fēng jiǎn bái lú。

寄刘教谕二首

梁临

六年甘苦与君同,秉节全身祸乱中。liù nián gān kǔ yǔ jūn tóng,bǐng jié quán shēn huò luàn zhōng。
鸿燕去留南浦阔,鱼龙变化禹门通。hóng yàn qù liú nán pǔ kuò,yú lóng biàn huà yǔ mén tōng。
山田过雨瓜浮翠,江渚沉烟蓼吐红。shān tián guò yǔ guā fú cuì,jiāng zhǔ chén yān liǎo tǔ hóng。
虽老犹存三寸舌,独逢四海息兵戎。suī lǎo yóu cún sān cùn shé,dú féng sì hǎi xī bīng róng。

寄刘教谕二首

梁临

孺子纷纷从鹖冠,相逢莫作腐儒看。rú zi fēn fēn cóng hé guān,xiāng féng mò zuò fǔ rú kàn。
人间未识连鳌客,天上新除别驾官。rén jiān wèi shí lián áo kè,tiān shàng xīn chú bié jià guān。
百药可回双鬓雪,千金难易寸心丹。bǎi yào kě huí shuāng bìn xuě,qiān jīn nán yì cùn xīn dān。
云林饶我浑高卧,窃学东山老谢安。yún lín ráo wǒ hún gāo wò,qiè xué dōng shān lǎo xiè ān。

烈妇陈以安妻赵氏

梁临

君厄凶狼度不逃,妾身妾命比鸿毛。jūn è xiōng láng dù bù táo,qiè shēn qiè mìng bǐ hóng máo。
血凝白刃千年艳,名压青山万古高。xuè níng bái rèn qiān nián yàn,míng yā qīng shān wàn gǔ gāo。
故国杜鹃愁草树,苍江精卫怨波涛。gù guó dù juān chóu cǎo shù,cāng jiāng jīng wèi yuàn bō tāo。
他年太史求遗迹,未必无人为显褒。tā nián tài shǐ qiú yí jì,wèi bì wú rén wèi xiǎn bāo。