古诗词

温纯

浮光八咏戈山

温纯

参军玩世者,醉德不醉名。cān jūn wán shì zhě,zuì dé bù zuì míng。
天地馀抔土,古今诵达生。tiān dì yú póu tǔ,gǔ jīn sòng dá shēng。

浮光八咏戈山

温纯

小阁何岧峣,霏岚如动色。xiǎo gé hé tiáo yáo,fēi lán rú dòng sè。
杖策问筌蹄,丹梯不可即。zhàng cè wèn quán tí,dān tī bù kě jí。

同官姜女遮骑山

温纯

山灵亦为妇人哀,半路能令追骑回。shān líng yì wèi fù rén āi,bàn lù néng lìng zhuī qí huí。
何似愚公长障塞,免教骸骨尽成灰。hé shì yú gōng zhǎng zhàng sāi,miǎn jiào hái gǔ jǐn chéng huī。

郊望

温纯

尽日奔忙半日闲,羞将尘眼对青山。jǐn rì bēn máng bàn rì xián,xiū jiāng chén yǎn duì qīng shān。
山头似有栖云室,欲向山灵借半间。shān tóu shì yǒu qī yún shì,yù xiàng shān líng jiè bàn jiān。

望温岭温泉

温纯

极目看山日望云,住山欲与白云分。jí mù kàn shān rì wàng yún,zhù shān yù yǔ bái yún fēn。
老僧笑指东头岭,原是温名本属君。lǎo sēng xiào zhǐ dōng tóu lǐng,yuán shì wēn míng běn shǔ jūn。

望温岭温泉

温纯

把酒探奇坐紫岩,温泉温岭望中兼。bǎ jiǔ tàn qí zuò zǐ yán,wēn quán wēn lǐng wàng zhōng jiān。
二名偶合相传久,添我何妨共作三。èr míng ǒu hé xiāng chuán jiǔ,tiān wǒ hé fáng gòng zuò sān。

山行

温纯

冒雨登山望眼舒,翠微山色拥征车。mào yǔ dēng shān wàng yǎn shū,cuì wēi shān sè yōng zhēng chē。
只看足底烟云合,便是洪荒太古初。zhǐ kàn zú dǐ yān yún hé,biàn shì hóng huāng tài gǔ chū。

送远卿之幕滇藩

温纯

不辞小草向承明,从臾多君过渭城。bù cí xiǎo cǎo xiàng chéng míng,cóng yú duō jūn guò wèi chéng。
渭树江云怜日莫,忍看万里又西行。wèi shù jiāng yún lián rì mò,rěn kàn wàn lǐ yòu xī xíng。

送远卿之幕滇藩

温纯

万里风烟六诏生,壮游莫听鹧鸪声。wàn lǐ fēng yān liù zhào shēng,zhuàng yóu mò tīng zhè gū shēng。
行行即见薇垣紫,彩笔还看赋远征。xíng xíng jí jiàn wēi yuán zǐ,cǎi bǐ hái kàn fù yuǎn zhēng。

题铜雀台有感效陆放翁沈园之作

温纯

漠漠烟笼铜雀台,几年幽思若为裁。mò mò yān lóng tóng què tái,jǐ nián yōu sī ruò wèi cái。
临流不敢开尘眼,怕见波涵只影哀。lín liú bù gǎn kāi chén yǎn,pà jiàn bō hán zhǐ yǐng āi。

送左金部夏伯之河西务

温纯

花底青樽为尔携,相看蓟北与河西。huā dǐ qīng zūn wèi ěr xié,xiāng kàn jì běi yǔ hé xī。
不堪孤邸仍分袂,醉听骊歌月影低。bù kān gū dǐ réng fēn mèi,zuì tīng lí gē yuè yǐng dī。

忆弟

温纯

几年作客向幽燕,白日看云学杜眠。jǐ nián zuò kè xiàng yōu yàn,bái rì kàn yún xué dù mián。
欲醉浊醪消旅况,又逢一雁过尊前。yù zuì zhuó láo xiāo lǚ kuàng,yòu féng yī yàn guò zūn qián。

送唐山人归关中

温纯

西风袅袅怅离情,千里关山月独明。xī fēng niǎo niǎo chàng lí qíng,qiān lǐ guān shān yuè dú míng。
若到游岩栖隐处,当年泉石与谁盟。ruò dào yóu yán qī yǐn chù,dāng nián quán shí yǔ shuí méng。

遁园观物堂成

温纯

终南为案华为屏,云满疏林鹤满汀。zhōng nán wèi àn huá wèi píng,yún mǎn shū lín hè mǎn tīng。
物外不嫌出郭近,劫来似是醉人醒。wù wài bù xián chū guō jìn,jié lái shì shì zuì rén xǐng。

初秋同社友集井园

温纯

郁蒸暑气未全收,虚听蝉声树里秋。yù zhēng shǔ qì wèi quán shōu,xū tīng chán shēng shù lǐ qiū。
把酒仍为河朔饮,醉馀散发更临流。bǎ jiǔ réng wèi hé shuò yǐn,zuì yú sàn fā gèng lín liú。

静业禅林

温纯

宝地尘踪结侣过,青莲白马定如何。bǎo dì chén zōng jié lǚ guò,qīng lián bái mǎ dìng rú hé。
开门忽见池中月,说到圆空语亦多。kāi mén hū jiàn chí zhōng yuè,shuō dào yuán kōng yǔ yì duō。

静业禅林

温纯

说法珠林对月华,蒲团小坐即为家。shuō fǎ zhū lín duì yuè huá,pú tuán xiǎo zuò jí wèi jiā。
池边剩有莲千朵,可似当年火里花。chí biān shèng yǒu lián qiān duǒ,kě shì dāng nián huǒ lǐ huā。

宜君孟姜女冽泉

温纯

匹妇何缘有冽泉,只因一念彻苍玄。pǐ fù hé yuán yǒu liè quán,zhǐ yīn yī niàn chè cāng xuán。
世人谁解纲常重,流得芳名万古传。shì rén shuí jiě gāng cháng zhòng,liú dé fāng míng wàn gǔ chuán。

说经台别子成兼订峨山之游

温纯

游罢终南兴未央,怜君独住远公房。yóu bà zhōng nán xīng wèi yāng,lián jūn dú zhù yuǎn gōng fáng。
嵯峨有约休相负,恐惹山灵笑我忙。cuó é yǒu yuē xiū xiāng fù,kǒng rě shān líng xiào wǒ máng。

题杨太宰桃花岭

温纯

茂叔独爱莲,渊明独爱菊。mào shū dú ài lián,yuān míng dú ài jú。
莲为名君子,菊为供幽独。lián wèi míng jūn zi,jú wèi gōng yōu dú。
何如仙人桃,花灼实亦馥。hé rú xiān rén táo,huā zhuó shí yì fù。
古有木帝精,蟠山三见熟。gǔ yǒu mù dì jīng,pán shān sān jiàn shú。
主人海滨居,种之满山曲。zhǔ rén hǎi bīn jū,zhǒng zhī mǎn shān qū。
的皪陋河阳,纷披成绮褥。de lì lòu hé yáng,fēn pī chéng qǐ rù。
结实仍累累,尽醉韶华足。jié shí réng lèi lèi,jǐn zuì sháo huá zú。
持以啖阿母,百岁颜如玉。chí yǐ dàn ā mǔ,bǎi suì yán rú yù。
亦悟树人理,成蹊光前躅。yì wù shù rén lǐ,chéng qī guāng qián zhú。
朅来厌纷嚣,梦寐山中屋。qiè lái yàn fēn xiāo,mèng mèi shān zhōng wū。
托兴在丹青,开卷霞夺目。tuō xīng zài dān qīng,kāi juǎn xiá duó mù。
不是避秦时,宁问武陵澳。bù shì bì qín shí,níng wèn wǔ líng ào。
金马且陆沉,神游亦可掬。jīn mǎ qiě lù chén,shén yóu yì kě jū。
再种菊与莲,时时春更簇。zài zhǒng jú yǔ lián,shí shí chūn gèng cù。
他日赋归来,纫荷以为服。tā rì fù guī lái,rèn hé yǐ wèi fú。
或餐英与实,轻身挂仙箓。huò cān yīng yǔ shí,qīng shēn guà xiān lù。
不则延良友,花间醉醽醁。bù zé yán liáng yǒu,huā jiān zuì líng lù。
我亦倦游人,求羊或不辱。wǒ yì juàn yóu rén,qiú yáng huò bù rǔ。
欲鼓山阴棹,开径待趢趗。yù gǔ shān yīn zhào,kāi jìng dài lù cù。
197«45678910