古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
彭睿埙
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
村中看红叶作
明
:
彭睿埙
树亦令人艳,冬红始见奇。
shù yì lìng rén yàn,dōng hóng shǐ jiàn qí。
叶为诗者色,霜乃画之师。
yè wèi shī zhě sè,shuāng nǎi huà zhī shī。
知与醉乡近,望将花事疑。
zhī yǔ zuì xiāng jìn,wàng jiāng huā shì yí。
归□同此况,共赏夕阳迟。
guī tóng cǐ kuàng,gòng shǎng xī yáng chí。
AI赏析
失题
明
:
彭睿埙
芳郊独偃息,高枕咏朝昏。
fāng jiāo dú yǎn xī,gāo zhěn yǒng cháo hūn。
送客偶出户,看云或倚门。
sòng kè ǒu chū hù,kàn yún huò yǐ mén。
田芜接平野,木落见前村。
tián wú jiē píng yě,mù luò jiàn qián cūn。
最爱幽居侣,时来共快论。
zuì ài yōu jū lǚ,shí lái gòng kuài lùn。
AI赏析
寄觉上人
明
:
彭睿埙
寺门多种竹,别后几枝斜。
sì mén duō zhǒng zhú,bié hòu jǐ zhī xié。
所见人皆老,何曾春耐华。
suǒ jiàn rén jiē lǎo,hé céng chūn nài huá。
猿抛穿磴果,鸟踏落琴花。
yuán pāo chuān dèng guǒ,niǎo tà luò qín huā。
旧补寒山衲,前年著到家。
jiù bǔ hán shān nà,qián nián zhù dào jiā。
AI赏析
失题
明
:
彭睿埙
别业藏幽胜,苔深人迹稀。
bié yè cáng yōu shèng,tái shēn rén jì xī。
秋声残叶乱,晚色断烟飞。
qiū shēng cán yè luàn,wǎn sè duàn yān fēi。
世事看棋局,生涯问钓矶。
shì shì kàn qí jú,shēng yá wèn diào jī。
知音有山水,相对共忘机。
zhī yīn yǒu shān shuǐ,xiāng duì gòng wàng jī。
AI赏析
寄魏季子翠微山
明
:
彭睿埙
闻道桃源可避秦,卜居有地托闲身。
wén dào táo yuán kě bì qín,bo jū yǒu dì tuō xián shēn。
猿抛野果欺生客,鹿过溪斋狎熟人。
yuán pāo yě guǒ qī shēng kè,lù guò xī zhāi xiá shú rén。
笋为经冬尝覆雪,柳因种子得留春。
sǔn wèi jīng dōng cháng fù xuě,liǔ yīn zhǒng zi dé liú chūn。
何时共醉山中酒,见月方知明月旬。
hé shí gòng zuì shān zhōng jiǔ,jiàn yuè fāng zhī míng yuè xún。
AI赏析
秋夜罗澹峰司李石湖与黄君简高望公分赋
明
:
彭睿埙
晚霞零乱雨初收,露柳风蝉昨夜秋。
wǎn xiá líng luàn yǔ chū shōu,lù liǔ fēng chán zuó yè qiū。
闻说元规偏爱月,肯容王粲赋登楼。
wén shuō yuán guī piān ài yuè,kěn róng wáng càn fù dēng lóu。
谁言有策堪经世,不拟将心更养愁。
shuí yán yǒu cè kān jīng shì,bù nǐ jiāng xīn gèng yǎng chóu。
何处少年吹玉笛,欲回天地入孤舟。
hé chù shǎo nián chuī yù dí,yù huí tiān dì rù gū zhōu。
AI赏析
送同人周藻思从龚舍人含五太史入都门
明
:
彭睿埙
倚天长剑截云孤,盖世雄心半有无。
yǐ tiān zhǎng jiàn jié yún gū,gài shì xióng xīn bàn yǒu wú。
醉后剧谈犹激烈,暮年风月属江湖。
zuì hòu jù tán yóu jī liè,mù nián fēng yuè shǔ jiāng hú。
灵岩镌石留黄绢,古碣荒台辨赤乌。
líng yán juān shí liú huáng juàn,gǔ jié huāng tái biàn chì wū。
好把新诗频唱和,新诗声价满皇都。
hǎo bǎ xīn shī pín chàng hé,xīn shī shēng jià mǎn huáng dōu。
AI赏析
浮山
明
:
彭睿埙
相传疏凿有奇封,削出江南第几峰。
xiāng chuán shū záo yǒu qí fēng,xuē chū jiāng nán dì jǐ fēng。
寺枕湍流何代月,僧归闲倚汉时松。
sì zhěn tuān liú hé dài yuè,sēng guī xián yǐ hàn shí sōng。
神丁开后无金甲,洪水流来断玉龙。
shén dīng kāi hòu wú jīn jiǎ,hóng shuǐ liú lái duàn yù lóng。
却笑山灵浑似梦,天涯常与系萍踪。
què xiào shān líng hún shì mèng,tiān yá cháng yǔ xì píng zōng。
AI赏析
失题
明
:
彭睿埙
石室月既满,青林人未眠。
shí shì yuè jì mǎn,qīng lín rén wèi mián。
带月步溪水,白云长在天。
dài yuè bù xī shuǐ,bái yún zhǎng zài tiān。
AI赏析
自题竹石图
明
:
彭睿埙
未见管夫人,妄传其笔势。
wèi jiàn guǎn fū rén,wàng chuán qí bǐ shì。
毋令识者看,世间之通弊。
wú lìng shí zhě kàn,shì jiān zhī tōng bì。
AI赏析