古诗词

曾棨

静海感书

曾棨

红烛当垆夜数钱,驿亭西面绿杨边。hóng zhú dāng lú yè shù qián,yì tíng xī miàn lǜ yáng biān。
重来烟景浑依旧,只认青帘记昔年。zhòng lái yān jǐng hún yī jiù,zhǐ rèn qīng lián jì xī nián。

旅怀

曾棨

十年京国鬓潇潇,蓟北江南万里遥。shí nián jīng guó bìn xiāo xiāo,jì běi jiāng nán wàn lǐ yáo。
家去浔阳犹尚远,莫将音信托寒潮。jiā qù xún yáng yóu shàng yuǎn,mò jiāng yīn xìn tuō hán cháo。

冬日扈从还南京随驾出丽正门马上作

曾棨

朝随六龙驾,远别黄金台。cháo suí liù lóng jià,yuǎn bié huáng jīn tái。
万乘出都门,旭日净浮埃。wàn chéng chū dōu mén,xù rì jìng fú āi。
翠华正飞扬,玉辇从天回。cuì huá zhèng fēi yáng,yù niǎn cóng tiān huí。
羽林罗猛士,夹道驰云雷。yǔ lín luó měng shì,jiā dào chí yún léi。
回首望玉京,城阙何壮哉。huí shǒu wàng yù jīng,chéng quē hé zhuàng zāi。
海水向东流,西山郁崔嵬。hǎi shuǐ xiàng dōng liú,xī shān yù cuī wéi。
上有五色云,垂辉映蓬莱。shàng yǒu wǔ sè yún,chuí huī yìng péng lái。
壮游惬周览,欲去仍迟回。zhuàng yóu qiè zhōu lǎn,yù qù réng chí huí。
策马天仗间,夙昔长追陪。cè mǎ tiān zhàng jiān,sù xī zhǎng zhuī péi。
古来词翰臣,岂但邹与枚?gǔ lái cí hàn chén,qǐ dàn zōu yǔ méi?
至今百世下,声誉扬九垓。zhì jīn bǎi shì xià,shēng yù yáng jiǔ gāi。

天厩神兔歌

曾棨

天厩名马不易得,凤臆龙鬐秋兔色。tiān jiù míng mǎ bù yì dé,fèng yì lóng qí qiū tù sè。
圉官厮养十载余,云昔来自朝鲜国。yǔ guān sī yǎng shí zài yú,yún xī lái zì cháo xiān guó。
想当此马初生时,蛟龙降精雷雨垂。xiǎng dāng cǐ mǎ chū shēng shí,jiāo lóng jiàng jīng léi yǔ chuí。
房星夜堕水尽赤,云雾下绕灵风吹。fáng xīng yè duò shuǐ jǐn chì,yún wù xià rào líng fēng chuī。
雄姿逸态真神骏,踠促蹄高双耳峻。xióng zī yì tài zhēn shén jùn,wǎn cù tí gāo shuāng ěr jùn。
目光夹镜炯方瞳,汗血流珠腻红晕。mù guāng jiā jìng jiǒng fāng tóng,hàn xuè liú zhū nì hóng yūn。
朝鲜得此不敢骑,覆以黄毡献赤墀。cháo xiān dé cǐ bù gǎn qí,fù yǐ huáng zhān xiàn chì chí。
乃知天厩尽龙种,如此万匹皆权奇。nǎi zhī tiān jiù jǐn lóng zhǒng,rú cǐ wàn pǐ jiē quán qí。
令晨鞲出迥殊绝,扈从銮舆自超越。lìng chén gōu chū jiǒng shū jué,hù cóng luán yú zì chāo yuè。
朝趋远蹴交河冰,夕秣骄嘶蓟城月。cháo qū yuǎn cù jiāo hé bīng,xī mò jiāo sī jì chéng yuè。
君不见骅骝肃霜古亦多,老不一试将奈何。jūn bù jiàn huá liú sù shuāng gǔ yì duō,lǎo bù yī shì jiāng nài hé。
驽骀无力枉蹀躞,俗马有肉空嵯峨。nú dài wú lì wǎng dié xiè,sú mǎ yǒu ròu kōng cuó é。
平生怜尔独遭遇,绣勒金鞍照琼署。píng shēng lián ěr dú zāo yù,xiù lēi jīn ān zhào qióng shǔ。
相期慎保不凡姿,万里长随六龙驭。xiāng qī shèn bǎo bù fán zī,wàn lǐ zhǎng suí liù lóng yù。

赠笔工陆继翁

曾棨

吴兴笔工陆文宝,制作不与常人同。wú xīng bǐ gōng lù wén bǎo,zhì zuò bù yǔ cháng rén tóng。
自然入手造神妙,所以举世称良工。zì rán rù shǒu zào shén miào,suǒ yǐ jǔ shì chēng liáng gōng。
有时盘礴坐轩中,石盘水清如镜中。yǒu shí pán bó zuò xuān zhōng,shí pán shuǐ qīng rú jìng zhōng。
空山老兔脱毛骨,简拔精锐披蒙茸。kōng shān lǎo tù tuō máo gǔ,jiǎn bá jīng ruì pī méng rōng。
平原霜气在毫末,水面犹觉吹秋风。píng yuán shuāng qì zài háo mò,shuǐ miàn yóu jué chuī qiū fēng。
制成进入蓬莱宫,紫花彤管飞晴虹。zhì chéng jìn rù péng lái gōng,zǐ huā tóng guǎn fēi qíng hóng。
九重清燕发宸翰,五色绚烂皆成龙。jiǔ zhòng qīng yàn fā chén hàn,wǔ sè xuàn làn jiē chéng lóng。
国初以来称绝艺,光价自此垂无穷。guó chū yǐ lái chēng jué yì,guāng jià zì cǐ chuí wú qióng。
惜哉文宝久已死,尚有家法传继翁。xī zāi wén bǎo jiǔ yǐ sǐ,shàng yǒu jiā fǎ chuán jì wēng。
我时得之一挥洒,落纸欲挫词场锋。wǒ shí dé zhī yī huī sǎ,luò zhǐ yù cuò cí chǎng fēng。
枣心兰蕊动光彩,栗尾鸡距争奇雄。zǎo xīn lán ruǐ dòng guāng cǎi,lì wěi jī jù zhēng qí xióng。
朅来簪此扈仙跸,欲补造化难为功。qiè lái zān cǐ hù xiān bì,yù bǔ zào huà nán wèi gōng。
梦中无人授五色,安得锦绣蟠心胸。mèng zhōng wú rén shòu wǔ sè,ān dé jǐn xiù pán xīn xiōng。
闲来书空不成字,纵有篆刻惭雕虫。xián lái shū kōng bù chéng zì,zòng yǒu zhuàn kè cán diāo chóng。
幸今太平重文学,玉堂金马多奇逢。xìng jīn tài píng zhòng wén xué,yù táng jīn mǎ duō qí féng。
莫言盛世少知己,为我寄谢管城公。mò yán shèng shì shǎo zhī jǐ,wèi wǒ jì xiè guǎn chéng gōng。

陈员外奉使西域周寺副席中道别长句

曾棨

汉家郎官头未白,扈从初为两京客。hàn jiā láng guān tóu wèi bái,hù cóng chū wèi liǎng jīng kè。
忽逢天边五色书,万里翩翩向西域。hū féng tiān biān wǔ sè shū,wàn lǐ piān piān xiàng xī yù。
腰间宝剑七星文,连旌大旆何缤纷。yāo jiān bǎo jiàn qī xīng wén,lián jīng dà pèi hé bīn fēn。
解鞍夜卧营中月,揽辔朝看陇上云。jiě ān yè wò yíng zhōng yuè,lǎn pèi cháo kàn lǒng shàng yún。
黄沙断碛千回转,玉关渐近长安远。huáng shā duàn qì qiān huí zhuǎn,yù guān jiàn jìn zhǎng ān yuǎn。
轮台霜重角声寒,蒲海风高弓力软。lún tái shuāng zhòng jiǎo shēng hán,pú hǎi fēng gāo gōng lì ruǎn。
兹行骑从历诸蕃,毡帐依微绝漠间。zī xíng qí cóng lì zhū fān,zhān zhàng yī wēi jué mò jiān。
残烟古树羌夷聚,远火荒原猎骑还。cán yān gǔ shù qiāng yí jù,yuǎn huǒ huāng yuán liè qí hái。
蕃酋出迎通汉语,穹庐蒲萄酒如乳。fān qiú chū yíng tōng hàn yǔ,qióng lú pú táo jiǔ rú rǔ。
舞女争呈于阗妆,歌辞尽协龟兹谱。wǔ nǚ zhēng chéng yú tián zhuāng,gē cí jǐn xié guī zī pǔ。
当筵半醉看吴钩,上马便著金貂裘。dāng yán bàn zuì kàn wú gōu,shàng mǎ biàn zhù jīn diāo qiú。
山川遥认月支窟,部落能知博望侯。shān chuān yáo rèn yuè zhī kū,bù luò néng zhī bó wàng hóu。
草上风沙乱骚屑,边头日暮悲笳咽。cǎo shàng fēng shā luàn sāo xiè,biān tóu rì mù bēi jiā yàn。
行穷天尽始回辕,坐对雪深还仗节。xíng qióng tiān jǐn shǐ huí yuán,zuò duì xuě shēn hái zhàng jié。
归来杂遝宛马群,立谈可以收奇勋。guī lái zá tà wǎn mǎ qún,lì tán kě yǐ shōu qí xūn。
却笑古来征战苦,边人空说李将军。què xiào gǔ lái zhēng zhàn kǔ,biān rén kōng shuō lǐ jiāng jūn。

敦煌曲

曾棨

吐蕃健儿面如赭,走入黄河放胡马。tǔ fān jiàn ér miàn rú zhě,zǒu rù huáng hé fàng hú mǎ。
七关萧索少人行,白骨战场纵复横。qī guān xiāo suǒ shǎo rén xíng,bái gǔ zhàn chǎng zòng fù héng。
敦煌壮士抱戈泣,四面胡笳声转急。dūn huáng zhuàng shì bào gē qì,sì miàn hú jiā shēng zhuǎn jí。
烽烟断绝鸟不飞,十一年来不解围。fēng yān duàn jué niǎo bù fēi,shí yī nián lái bù jiě wéi。
传檄长安终不到,借兵回纥何曾归。chuán xí zhǎng ān zhōng bù dào,jiè bīng huí gē hé céng guī。
愁云惨淡连荒漠,卷地北风吹雪落。chóu yún cǎn dàn lián huāng mò,juǎn dì běi fēng chuī xuě luò。
将军锦鞯暮还控,壮士铁衣夜犹著。jiāng jūn jǐn jiān mù hái kòng,zhuàng shì tiě yī yè yóu zhù。
城中匹绫换斗麦,决战宁甘死锋镝。chéng zhōng pǐ líng huàn dòu mài,jué zhàn níng gān sǐ fēng dī。
一朝胡虏忽登城,城上萧萧羌笛声。yī cháo hú lǔ hū dēng chéng,chéng shàng xiāo xiāo qiāng dí shēng。
当时左衽从胡俗,至今藏得唐衣服。dāng shí zuǒ rèn cóng hú sú,zhì jīn cáng dé táng yī fú。
年年寒食忆中原,还着衣冠望乡哭。nián nián hán shí yì zhōng yuán,hái zhe yī guān wàng xiāng kū。
老身幸存衣在箧,官军几时驰献捷?lǎo shēn xìng cún yī zài qiè,guān jūn jǐ shí chí xiàn jié?

龙支行

曾棨

龙支城头暮吹角,黄云蔽天沙草薄。lóng zhī chéng tóu mù chuī jiǎo,huáng yún bì tiān shā cǎo báo。
虎髯使者长安来,持麾拥盖边尘开。hǔ rán shǐ zhě zhǎng ān lái,chí huī yōng gài biān chén kāi。
城门尽是胡兵守,城外老人多白首。chéng mén jǐn shì hú bīng shǒu,chéng wài lǎo rén duō bái shǒu。
拜迎使者双泪流,问云天子今安否。bài yíng shǐ zhě shuāng lèi liú,wèn yún tiān zi jīn ān fǒu。
自言家世丰州住,少小辞家隶军戍。zì yán jiā shì fēng zhōu zhù,shǎo xiǎo cí jiā lì jūn shù。
吐蕃昨日犯萧关,胡骑长驱泾陇间。tǔ fān zuó rì fàn xiāo guān,hú qí zhǎng qū jīng lǒng jiān。
将军战败鼓声绝,弃戈遗镞填丘山。jiāng jūn zhàn bài gǔ shēng jué,qì gē yí zú tián qiū shān。
自从陷没身为虏,五十年来在边土。zì cóng xiàn méi shēn wèi lǔ,wǔ shí nián lái zài biān tǔ。
依栖部落作蕃人,生长儿孙尽胡语。yī qī bù luò zuò fān rén,shēng zhǎng ér sūn jǐn hú yǔ。
朝看烽火望中原,夜听鸣笳忆故园。cháo kàn fēng huǒ wàng zhōng yuán,yè tīng míng jiā yì gù yuán。
颓垣败屋谁家宅,断碛荒蹊何处村。tuí yuán bài wū shuí jiā zhái,duàn qì huāng qī hé chù cūn。
奉使还时报天子,早遣官军复清水。fèng shǐ hái shí bào tiān zi,zǎo qiǎn guān jūn fù qīng shuǐ。
假令年老身归死,已免游魂作胡鬼。jiǎ lìng nián lǎo shēn guī sǐ,yǐ miǎn yóu hún zuò hú guǐ。

姚少师所藏八骏图

曾棨

周家八马如飞电,夙昔传闻今始见。zhōu jiā bā mǎ rú fēi diàn,sù xī chuán wén jīn shǐ jiàn。
锐耳双分秋竹批,拳毛一片桃花旋。ruì ěr shuāng fēn qiū zhú pī,quán máo yī piàn táo huā xuán。
肉鬃叠耸高崔嵬,权奇知此真龙媒。ròu zōng dié sǒng gāo cuī wéi,quán qí zhī cǐ zhēn lóng méi。
霜蹄试踏层冰裂,骏尾欲掉长飙回。shuāng tí shì tà céng bīng liè,jùn wěi yù diào zhǎng biāo huí。
瑶池宴罢归来早,络月羁金照京镐。yáo chí yàn bà guī lái zǎo,luò yuè jī jīn zhào jīng gǎo。
紫鞚飞时逐落花,雕鞍解处眠芳草。zǐ kòng fēi shí zhú luò huā,diāo ān jiě chù mián fāng cǎo。
由来骏骨健且驯,弄影骄嘶不动尘。yóu lái jùn gǔ jiàn qiě xùn,nòng yǐng jiāo sī bù dòng chén。
有时渴饮天津水,五色照见波粼粼。yǒu shí kě yǐn tiān jīn shuǐ,wǔ sè zhào jiàn bō lín lín。
圉官骑来难久驻,饮向春流最深处。yǔ guān qí lái nán jiǔ zhù,yǐn xiàng chūn liú zuì shēn chù。
珠衔宝勒不敢疏,直恐飞腾化龙去。zhū xián bǎo lēi bù gǎn shū,zhí kǒng fēi téng huà lóng qù。
古来善画韦与韩,此画岂同凡马看。gǔ lái shàn huà wéi yǔ hán,cǐ huà qǐ tóng fán mǎ kàn。
人间造次不可得,苜蓿秋深烟雨寒。rén jiān zào cì bù kě dé,mù xu qiū shēn yān yǔ hán。

题王学士所藏王孟端老桧苍崖图

曾棨

王郎工画妙入神,平生强项世所嗔。wáng láng gōng huà miào rù shén,píng shēng qiáng xiàng shì suǒ chēn。
有时兴至自盘礴,睥睨已喜旁无人。yǒu shí xīng zhì zì pán bó,pì nì yǐ xǐ páng wú rén。
忽然放笔作古桧,白日烟云倏暝晦。hū rán fàng bǐ zuò gǔ guì,bái rì yān yún shū míng huì。
淋漓尽带雷雨垂,惨淡长疑鬼神会。lín lí jǐn dài léi yǔ chuí,cǎn dàn zhǎng yí guǐ shén huì。
古藤缠络枝相缪,屈铁磥砢腾蛟虬。gǔ téng chán luò zhī xiāng móu,qū tiě lěi kē téng jiāo qiú。
左拿右攫飞不去,崖石欲裂山精愁。zuǒ ná yòu jué fēi bù qù,yá shí yù liè shān jīng chóu。
王郎一生何不遇,五十得官嗟已暮。wáng láng yī shēng hé bù yù,wǔ shí dé guān jiē yǐ mù。
胸中时吐气峥嵘,半落苍厓化为树。xiōng zhōng shí tǔ qì zhēng róng,bàn luò cāng yá huà wèi shù。
知君爱此长萧森,藏之愿比双南金。zhī jūn ài cǐ zhǎng xiāo sēn,cáng zhī yuàn bǐ shuāng nán jīn。
秋来恐有乘槎客,泛入天河无处寻。qiū lái kǒng yǒu chéng chá kè,fàn rù tiān hé wú chù xún。
3012