古诗词

童轩

沙木和驿壁间二仙传道图儗定襄郭公作

童轩

蓬莱之山渺何许,中有仙人聚如蚁。péng lái zhī shān miǎo hé xǔ,zhōng yǒu xiān rén jù rú yǐ。
云深路远不可致,遂令方士神其理。yún shēn lù yuǎn bù kě zhì,suì lìng fāng shì shén qí lǐ。
神其理,玄且幽,刀圭一粒人争求。shén qí lǐ,xuán qiě yōu,dāo guī yī lì rén zhēng qiú。
宁知天地尚有尽,茫茫万物皆浮沤。níng zhī tiān dì shàng yǒu jǐn,máng máng wàn wù jiē fú ōu。
人生匪金石,焉能形独留。rén shēng fěi jīn shí,yān néng xíng dú liú。
区区学仙子,笑杀东家丘。qū qū xué xiān zi,xiào shā dōng jiā qiū。
瑶池桃实竟何物,可怜王母萧飒蛾眉秋。yáo chí táo shí jìng hé wù,kě lián wáng mǔ xiāo sà é méi qiū。
空闻驭黄鹤,不见来青牛。kōng wén yù huáng hè,bù jiàn lái qīng niú。
丹砂卒难转,白雪忽满头。dān shā zú nán zhuǎn,bái xuě hū mǎn tóu。
君不见少翁栾大骨已朽,茂陵松柏悲风吼。jūn bù jiàn shǎo wēng luán dà gǔ yǐ xiǔ,mào líng sōng bǎi bēi fēng hǒu。

题菊庵先生挽诗卷

童轩

菊庵先生天下士,才器卓确俦能同。jú ān xiān shēng tiān xià shì,cái qì zhuó què chóu néng tóng。
读书一目五行下,六经星斗罗心胸。dú shū yī mù wǔ xíng xià,liù jīng xīng dòu luó xīn xiōng。
当年束发试乡举,已与老辈争豪雄。dāng nián shù fā shì xiāng jǔ,yǐ yǔ lǎo bèi zhēng háo xióng。
文章湓溢万斛涌,不啻天马行秋空。wén zhāng pén yì wàn hú yǒng,bù chì tiān mǎ xíng qiū kōng。
词场七试竟不偶,铁砚欲弊仍磨砻。cí chǎng qī shì jìng bù ǒu,tiě yàn yù bì réng mó lóng。
登高解作子虚赋,金玉掷地声玲珑。dēng gāo jiě zuò zi xū fù,jīn yù zhì dì shēng líng lóng。
兴来临池恣挥洒,仿佛羲献渠亲逢。xīng lái lín chí zì huī sǎ,fǎng fú xī xiàn qú qīn féng。
园林颇似通德里,气岸不减眉山公。yuán lín pǒ shì tōng dé lǐ,qì àn bù jiǎn méi shān gōng。
胡为一夕遽梦牒,玉楼仙去何匆匆。hú wèi yī xī jù mèng dié,yù lóu xiān qù hé cōng cōng。
遂令里闬失模范,贸焉摘埴行途穷。suì lìng lǐ hàn shī mó fàn,mào yān zhāi zhí xíng tú qióng。
年深草色上翁仲,马鬣一片青山封。nián shēn cǎo sè shàng wēng zhòng,mǎ liè yī piàn qīng shān fēng。
于今有子更奇拔,明时科第高登庸。yú jīn yǒu zi gèng qí bá,míng shí kē dì gāo dēng yōng。
清词醉草得遗训,耻学篆刻工雕虫。qīng cí zuì cǎo dé yí xùn,chǐ xué zhuàn kè gōng diāo chóng。
东台列职近五载,谏疏屡上输精忠。dōng tái liè zhí jìn wǔ zài,jiàn shū lǚ shàng shū jīng zhōng。
天章褒异重厥自,恩被两世颁双龙。tiān zhāng bāo yì zhòng jué zì,ēn bèi liǎng shì bān shuāng lóng。
先生于兹固不朽,光烛泉壤回春风。xiān shēng yú zī gù bù xiǔ,guāng zhú quán rǎng huí chūn fēng。
嗟予后学生已晚,不获铅椠相追从。jiē yǔ hòu xué shēng yǐ wǎn,bù huò qiān qiàn xiāng zhuī cóng。
怀贤窃欲颂潜德,安得巨笔如长虹。huái xián qiè yù sòng qián dé,ān dé jù bǐ rú zhǎng hóng。

谢龙太守惠墨

童轩

徂徕斫碎青松骨,竹屋篝烟香馥馥。cú lái zhuó suì qīng sōng gǔ,zhú wū gōu yān xiāng fù fù。
道人晓起探床头,扫得玄霜二三斛。dào rén xiǎo qǐ tàn chuáng tóu,sǎo dé xuán shuāng èr sān hú。
空山铁杵声相鸣,日暖风和捣应熟。kōng shān tiě chǔ shēng xiāng míng,rì nuǎn fēng hé dǎo yīng shú。
忽侃满桉走蛟龙,疑有虹光射人目。hū kǎn mǎn ān zǒu jiāo lóng,yí yǒu hóng guāng shè rén mù。
文章太守才且贤,赠我谊重黄金钱。wén zhāng tài shǒu cái qiě xián,zèng wǒ yì zhòng huáng jīn qián。
开缄捧椟发长叹,莹然至宝真堪怜。kāi jiān pěng dú fā zhǎng tàn,yíng rán zhì bǎo zhēn kān lián。
我惭无才将奈此,镇日临池弄池水。wǒ cán wú cái jiāng nài cǐ,zhèn rì lín chí nòng chí shuǐ。
楯端草檄属何人,醉后濡头竟谁氏。dùn duān cǎo xí shǔ hé rén,zuì hòu rú tóu jìng shuí shì。
有时窗下试一磨,淋漓云雾生江波。yǒu shí chuāng xià shì yī mó,lín lí yún wù shēng jiāng bō。
兴来枝戟老鸦手,涂抹稍类隶与科。xīng lái zhī jǐ lǎo yā shǒu,tú mǒ shāo lèi lì yǔ kē。
恨无山阴九万纸,练裙多年不堪洗。hèn wú shān yīn jiǔ wàn zhǐ,liàn qún duō nián bù kān xǐ。
呼僮扫壁且题诗,苔色满墙秋正雨。hū tóng sǎo bì qiě tí shī,tái sè mǎn qiáng qiū zhèng yǔ。

过歌风台

童轩

望夷宫中箭如雨,芒砀山前五云起。wàng yí gōng zhōng jiàn rú yǔ,máng dàng shān qián wǔ yún qǐ。
沛公提剑走咸阳,百二河山属真主。pèi gōng tí jiàn zǒu xián yáng,bǎi èr hé shān shǔ zhēn zhǔ。
乌骓已逝走狗烹,威加四海来故乡。wū zhuī yǐ shì zǒu gǒu pēng,wēi jiā sì hǎi lái gù xiāng。
台前父老奉觞寿,酒酣激烈歌声长。tái qián fù lǎo fèng shāng shòu,jiǔ hān jī liè gē shēng zhǎng。
高皇龙去台应朽,猛士何人四方守。gāo huáng lóng qù tái yīng xiǔ,měng shì hé rén sì fāng shǒu。
落日悲风动地来,萧萧但见台前柳。luò rì bēi fēng dòng dì lái,xiāo xiāo dàn jiàn tái qián liǔ。
岂不闻姑苏草长游糜鹿,铜爵年深野狐哭。qǐ bù wén gū sū cǎo zhǎng yóu mí lù,tóng jué nián shēn yě hú kū。
唯有陶唐三尺阶,千载人思太平福。wéi yǒu táo táng sān chǐ jiē,qiān zài rén sī tài píng fú。

点苍山

童轩

点苍山色何奇哉,芙蓉朵朵天边开。diǎn cāng shān sè hé qí zāi,fú róng duǒ duǒ tiān biān kāi。
嶙峋直上九千仞,下视群岫皆蓓蕾。lín xún zhí shàng jiǔ qiān rèn,xià shì qún xiù jiē bèi lěi。
夸娥不能移,巨灵不能劈。kuā é bù néng yí,jù líng bù néng pī。
南风十日吹不平,但见云开横铁壁。nán fēng shí rì chuī bù píng,dàn jiàn yún kāi héng tiě bì。
琪花瑶草四时闲,幽致仿佛非人间。qí huā yáo cǎo sì shí xián,yōu zhì fǎng fú fēi rén jiān。
千年老雪消不尽,龙湫六月生阴寒。qiān nián lǎo xuě xiāo bù jǐn,lóng jiǎo liù yuè shēng yīn hán。
我欲乘风升绝顶,倒控苍虬凌倒景。wǒ yù chéng fēng shēng jué dǐng,dào kòng cāng qiú líng dào jǐng。
黄鹤仙人招不来,目断蓬莱五云境。huáng hè xiān rén zhāo bù lái,mù duàn péng lái wǔ yún jìng。

郭汾阳轻骑见虏图

童轩

有唐国步中叶危,长安宫阙胡尘飞。yǒu táng guó bù zhōng yè wēi,zhǎng ān gōng quē hú chén fēi。
履谦陷贼杲卿死,二十四郡将谁支。lǚ qiān xiàn zéi gǎo qīng sǐ,èr shí sì jùn jiāng shuí zhī。
可怜不见平安火,相国只谋行幸所。kě lián bù jiàn píng ān huǒ,xiāng guó zhǐ móu xíng xìng suǒ。
马嵬坡下玉环啼,灵武山前乘舆播。mǎ wéi pō xià yù huán tí,líng wǔ shān qián chéng yú bō。
此时名将知谁是,凛凛汾阳树忠义。cǐ shí míng jiāng zhī shuí shì,lǐn lǐn fén yáng shù zhōng yì。
故地初闻河朔归,捷书又自潼关至。gù dì chū wén hé shuò guī,jié shū yòu zì tóng guān zhì。
两京收复不移时,贝锦青蝇谤亦随。liǎng jīng shōu fù bù yí shí,bèi jǐn qīng yíng bàng yì suí。
宁知突起泾阳祸,二虏冯陵逼帝畿。níng zhī tū qǐ jīng yáng huò,èr lǔ féng líng bī dì jī。
节度不出淮西师,观军笑杀河中儿。jié dù bù chū huái xī shī,guān jūn xiào shā hé zhōng ér。
花门嫠面似虓虎,健儿好手应难持。huā mén lí miàn shì xiāo hǔ,jiàn ér hǎo shǒu yīng nán chí。
汾阳遽画扶颠计,免胄投身为虏饵。fén yáng jù huà fú diān jì,miǎn zhòu tóu shēn wèi lǔ ěr。
马前传导令公来,回纥寻盟吐蕃去。mǎ qián chuán dǎo lìng gōng lái,huí gē xún méng tǔ fān qù。
乃知天意眷忠贞,数语贤于十万兵。nǎi zhī tiān yì juàn zhōng zhēn,shù yǔ xián yú shí wàn bīng。
千载高名垂不朽,画图三复想仪刑。qiān zài gāo míng chuí bù xiǔ,huà tú sān fù xiǎng yí xíng。

双马图为万都阃子和题

童轩

金生画马才二匹,仿佛当年韩干笔。jīn shēng huà mǎ cái èr pǐ,fǎng fú dāng nián hán gàn bǐ。
一匹蹄攒首渴乌,一匹红云满身湿。yī pǐ tí zǎn shǒu kě wū,yī pǐ hóng yún mǎn shēn shī。
两马相向交啮鬃,宛如君家枥上双飞鸿。liǎng mǎ xiāng xiàng jiāo niè zōng,wǎn rú jūn jiā lì shàng shuāng fēi hóng。
雄姿逸态迥殊绝,曾向边疆收战功。xióng zī yì tài jiǒng shū jué,céng xiàng biān jiāng shōu zhàn gōng。
想应弃置归来后,沙塞草黄龙骨瘦。xiǎng yīng qì zhì guī lái hòu,shā sāi cǎo huáng lóng gǔ shòu。
春雨遥思彩凤群,秋风几梦祥麟厩。chūn yǔ yáo sī cǎi fèng qún,qiū fēng jǐ mèng xiáng lín jiù。
此马昔闻来向东,驽骀万匹皆成空。cǐ mǎ xī wén lái xiàng dōng,nú dài wàn pǐ jiē chéng kōng。
偶因历块误一蹶,按图谁复知豪雄。ǒu yīn lì kuài wù yī jué,àn tú shuí fù zhī háo xióng。
吁嗟伯乐真难遇,蹑景追风亦徒尔。xū jiē bó lè zhēn nán yù,niè jǐng zhuī fēng yì tú ěr。
试看日晚太行间,骥负盐车但垂耳。shì kàn rì wǎn tài xíng jiān,jì fù yán chē dàn chuí ěr。

仙居书屋为相国商公题

童轩

仙居之山几千仞兮,芙蓉万叠屼然直上而孤撑。xiān jū zhī shān jǐ qiān rèn xī,fú róng wàn dié wù rán zhí shàng ér gū chēng。
攒峰西来拥其下,是为金华诸山兮,左右环拱罗立而相迎。zǎn fēng xī lái yōng qí xià,shì wèi jīn huá zhū shān xī,zuǒ yòu huán gǒng luó lì ér xiāng yíng。
红尘隔断数百里,时有彩云片片生。hóng chén gé duàn shù bǎi lǐ,shí yǒu cǎi yún piàn piàn shēng。
其间兮只疑方壶圆峤之在目,丹厓翠壁掩映而霄峥。qí jiān xī zhǐ yí fāng hú yuán jiào zhī zài mù,dān yá cuì bì yǎn yìng ér xiāo zhēng。
玉堂老仙昔居此,诛茆缚屋时躬耕。yù táng lǎo xiān xī jū cǐ,zhū máo fù wū shí gōng gēng。
贮书万卷日披诵,列仙环侍皆儒生。zhù shū wàn juǎn rì pī sòng,liè xiān huán shì jiē rú shēng。
当窗翠屏宜晚对,飞流喷作瀑布声。dāng chuāng cuì píng yí wǎn duì,fēi liú pēn zuò pù bù shēng。
乱藤苍苍挂寒雨,白石一径香生蘅。luàn téng cāng cāng guà hán yǔ,bái shí yī jìng xiāng shēng héng。
松风旦夕发清籁,仿佛天上来鸾笙。sōng fēng dàn xī fā qīng lài,fǎng fú tiān shàng lái luán shēng。
幽深宛似白鹿洞,翛然一段沧洲情。yōu shēn wǎn shì bái lù dòng,xiāo rán yī duàn cāng zhōu qíng。
有时纵步一登眺,但见琪花瑶草不可以名状兮,上有好鸟宛宛声和鸣。yǒu shí zòng bù yī dēng tiào,dàn jiàn qí huā yáo cǎo bù kě yǐ míng zhuàng xī,shàng yǒu hǎo niǎo wǎn wǎn shēng hé míng。
老仙抱道非逃名,慨然有志忧疲氓。lǎo xiān bào dào fēi táo míng,kǎi rán yǒu zhì yōu pí máng。
一朝飞步朝天京,万言披腹琅玕呈。yī cháo fēi bù cháo tiān jīng,wàn yán pī fù láng gān chéng。
玉帝见之喜,首擢桂籍魁群英。yù dì jiàn zhī xǐ,shǒu zhuó guì jí kuí qún yīng。
十年补衮作霖雨,诸方入贡歌升平。shí nián bǔ gǔn zuò lín yǔ,zhū fāng rù gòng gē shēng píng。
列仙亦继起,先后俱登瀛。liè xiān yì jì qǐ,xiān hòu jù dēng yíng。
锵锵环佩趋承明,文章班马世所惊。qiāng qiāng huán pèi qū chéng míng,wén zhāng bān mǎ shì suǒ jīng。
回首仙居山,嵯峨天外横。huí shǒu xiān jū shān,cuó é tiān wài héng。
想当太古毓元气,间世降此长庚精。xiǎng dāng tài gǔ yù yuán qì,jiān shì jiàng cǐ zhǎng gēng jīng。
地灵人杰信非偶,高名可轧岱与衡。dì líng rén jié xìn fēi ǒu,gāo míng kě yà dài yǔ héng。
何须采药三山行,何须承露双金茎。hé xū cǎi yào sān shān xíng,hé xū chéng lù shuāng jīn jīng。
乃知仙人在清世,秦皇汉武白首望幸空无成。nǎi zhī xiān rén zài qīng shì,qín huáng hàn wǔ bái shǒu wàng xìng kōng wú chéng。

朱寅仲写杏林春意图为内相素轩公题

童轩

何人貌此春意图,杏花照眼红模糊。hé rén mào cǐ chūn yì tú,xìng huā zhào yǎn hóng mó hú。
滇城朱氏称好手,点染自谓当时无。diān chéng zhū shì chēng hǎo shǒu,diǎn rǎn zì wèi dāng shí wú。
初疑桃源在人境,溪水无风明似镜。chū yí táo yuán zài rén jìng,xī shuǐ wú fēng míng shì jìng。
落红满岸误渔船,不见秦人来问讯。luò hóng mǎn àn wù yú chuán,bù jiàn qín rén lái wèn xùn。
复疑金谷桃李春,东风红紫几回新。fù yí jīn gǔ táo lǐ chūn,dōng fēng hóng zǐ jǐ huí xīn。
豪华转首成消歇,不见花前劝酒人。háo huá zhuǎn shǒu chéng xiāo xiē,bù jiàn huā qián quàn jiǔ rén。
摩挲细认久乃得,知是匡庐董仙宅。mó sā xì rèn jiǔ nǎi dé,zhī shì kuāng lú dǒng xiān zhái。
门外青山万仞高,香炉五老森罗列。mén wài qīng shān wàn rèn gāo,xiāng lú wǔ lǎo sēn luó liè。
天然一段幽奇趣,金削芙蓉隔旧世。tiān rán yī duàn yōu qí qù,jīn xuē fú róng gé jiù shì。
个中茅屋几人家,流水闲云自来去。gè zhōng máo wū jǐ rén jiā,liú shuǐ xián yún zì lái qù。
飞岚掩翠望中迷,古木寒藤夹岸垂。fēi lán yǎn cuì wàng zhōng mí,gǔ mù hán téng jiā àn chuí。
抱琴来访者谁子,径度不避溪桥危。bào qín lái fǎng zhě shuí zi,jìng dù bù bì xī qiáo wēi。
苍苔白石连松岛,五陵游侠经过少。cāng tái bái shí lián sōng dǎo,wǔ líng yóu xiá jīng guò shǎo。
门静常时下鹿群,溪晴几见飞鸥鸟。mén jìng cháng shí xià lù qún,xī qíng jǐ jiàn fēi ōu niǎo。
先生开窗心澹如,手摊一卷岐黄书。xiān shēng kāi chuāng xīn dàn rú,shǒu tān yī juǎn qí huáng shū。
平生有志在经济,不作良相为良医。píng shēng yǒu zhì zài jīng jì,bù zuò liáng xiāng wèi liáng yī。
活人不取青蚨直,种杏成林还自适。huó rén bù qǔ qīng fú zhí,zhǒng xìng chéng lín hái zì shì。
年年花发正春风,一片朝霞绚晴日。nián nián huā fā zhèng chūn fēng,yī piàn cháo xiá xuàn qíng rì。
朝霞一片树头红,赤城仿佛遥相通。cháo xiá yī piàn shù tóu hóng,chì chéng fǎng fú yáo xiāng tōng。
从来种德知多少,但见春深子满丛。cóng lái zhǒng dé zhī duō shǎo,dàn jiàn chūn shēn zi mǎn cóng。
实成更有於菟守,不似邻园杂花柳。shí chéng gèng yǒu yú tú shǒu,bù shì lín yuán zá huā liǔ。
彩云遮户最宜诗,香雪扑帘堪对酒。cǎi yún zhē hù zuì yí shī,xiāng xuě pū lián kān duì jiǔ。
先生一去经几霜,画图高行至今扬。xiān shēng yī qù jīng jǐ shuāng,huà tú gāo xíng zhì jīn yáng。
苏耽橘井应同调,王母桃花可并芳。sū dān jú jǐng yīng tóng diào,wáng mǔ táo huā kě bìng fāng。
文章内相耽清致,购图不惜千金费。wén zhāng nèi xiāng dān qīng zhì,gòu tú bù xī qiān jīn fèi。
高堂相对澹忘情,移得山林在城市。gāo táng xiāng duì dàn wàng qíng,yí dé shān lín zài chéng shì。

吕氏节孝卷

童轩

金陵吕氏家本吴,少膺姆教如罗敷。jīn líng lǚ shì jiā běn wú,shǎo yīng mǔ jiào rú luó fū。
伊昔笄年美且姝,嫁得良人君子徒。yī xī jī nián měi qiě shū,jià dé liáng rén jūn zi tú。
双飞婉转鸾凤雏,胡期一朝镜影孤。shuāng fēi wǎn zhuǎn luán fèng chú,hú qī yī cháo jìng yǐng gū。
怀中弱婴声呱呱,高堂况有白发姑。huái zhōng ruò yīng shēng gū gū,gāo táng kuàng yǒu bái fā gū。
昨者与君为欢娱,何忍背弃如路途。zuó zhě yǔ jūn wèi huān yú,hé rěn bèi qì rú lù tú。
矢心清白永不渝,寸扃皎若秋霜俱。shǐ xīn qīng bái yǒng bù yú,cùn jiōng jiǎo ruò qiū shuāng jù。
朝课儿书夜䌟纑,膏沐不御泪眼枯。cháo kè ér shū yè bó lú,gāo mù bù yù lèi yǎn kū。
天胡不吊姑且痡,吁天求代频号呼。tiān hú bù diào gū qiě fū,xū tiān qiú dài pín hào hū。
天愈姑病不负吾,而今春秋雪满颅。tiān yù gū bìng bù fù wú,ér jīn chūn qiū xuě mǎn lú。
天书褒异下清都,节孝大扁题门闾。tiān shū bāo yì xià qīng dōu,jié xiào dà biǎn tí mén lǘ。
我愧为儒七尺躯,行年四十百行无。wǒ kuì wèi rú qī chǐ qū,xíng nián sì shí bǎi xíng wú。
闻母高谊敦薄夫,为作歌诗付董狐。wén mǔ gāo yì dūn báo fū,wèi zuò gē shī fù dǒng hú。

望云思亲卷为史侍御赋

童轩

白云悠悠,在天之陬。bái yún yōu yōu,zài tiān zhī zōu。
陟彼岵兮,我心则忧。zhì bǐ hù xī,wǒ xīn zé yōu。
白云靡靡,在天之隅。bái yún mí mí,zài tiān zhī yú。
陟彼屺兮,我心则思。zhì bǐ qǐ xī,wǒ xīn zé sī。
我思伊何,父母孔耆。wǒ sī yī hé,fù mǔ kǒng qí。
匪无莱衣,莫克娱之。fěi wú lái yī,mò kè yú zhī。
匪无寸禄,远莫持之。fěi wú cùn lù,yuǎn mò chí zhī。
王事靡盬,不遑宁处。wáng shì mí gǔ,bù huáng níng chù。
瞻望白云,亲舍其下。zhān wàng bái yún,qīn shě qí xià。
亲舍其下,室远心迩。qīn shě qí xià,shì yuǎn xīn ěr。
愿言思之,泣涕如雨。yuàn yán sī zhī,qì tì rú yǔ。

味道斋为秀才程愈赋

童轩

道之旨,大羹玄醴。dào zhī zhǐ,dà gēng xuán lǐ。
君子味之,浑然斯理。jūn zi wèi zhī,hún rán sī lǐ。
道之腴,熊掌及鱼。dào zhī yú,xióng zhǎng jí yú。
君子味之,渊乎其微。jūn zi wèi zhī,yuān hū qí wēi。
于皇天命,一诚不已。yú huáng tiān mìng,yī chéng bù yǐ。
文王大圣,不显于己。wén wáng dà shèng,bù xiǎn yú jǐ。
圣也希天,贤其希圣。shèng yě xī tiān,xián qí xī shèng。
动静或愆,为道之病。dòng jìng huò qiān,wèi dào zhī bìng。
君子味之,是谓自持。jūn zi wèi zhī,shì wèi zì chí。
朝斯夕斯,道岂远而。cháo sī xī sī,dào qǐ yuǎn ér。

玉泉

童轩

樟山何有,有玉有泉。zhāng shān hé yǒu,yǒu yù yǒu quán。
亦白其色,亦澄其源。yì bái qí sè,yì chéng qí yuán。
温温君子,既洁且贞。wēn wēn jūn zi,jì jié qiě zhēn。
挠之弗浊,磨而不磷。náo zhī fú zhuó,mó ér bù lín。
人亦有言,儒为席珍。rén yì yǒu yán,rú wèi xí zhēn。
德既方止,亦既章止。dé jì fāng zhǐ,yì jì zhāng zhǐ。
圭瓒黄流,庶几将止。guī zàn huáng liú,shù jǐ jiāng zhǐ。
维此懿德,不息则久。wéi cǐ yì dé,bù xī zé jiǔ。
借曰未试,亦既尔有。jiè yuē wèi shì,yì jì ěr yǒu。
苟或不臧,鲜不愧负。gǒu huò bù zāng,xiān bù kuì fù。
抵鹊是弃,濯足自取。dǐ què shì qì,zhuó zú zì qǔ。
尚慎旃哉,俾遗尔后。shàng shèn zhān zāi,bǐ yí ěr hòu。

兰室

童轩

兰之香兮,维叶茂茂。lán zhī xiāng xī,wéi yè mào mào。
艺彼居室,可采而嗅。yì bǐ jū shì,kě cǎi ér xiù。
兰之香兮,维叶莫莫。lán zhī xiāng xī,wéi yè mò mò。
艺彼居室,可佩而怿。yì bǐ jū shì,kě pèi ér yì。
兰之香兮,维叶萋萋。lán zhī xiāng xī,wéi yè qī qī。
彼其之子,薄言有之。bǐ qí zhī zi,báo yán yǒu zhī。
匪直薰德,同心友之。fěi zhí xūn dé,tóng xīn yǒu zhī。
瞻彼日月,悠悠其逾。zhān bǐ rì yuè,yōu yōu qí yú。
我德未化,我友是资。wǒ dé wèi huà,wǒ yǒu shì zī。
迨今弗力,悔也可追。dài jīn fú lì,huǐ yě kě zhuī。

艾而张

童轩

维网有纲,载张其日。wéi wǎng yǒu gāng,zài zhāng qí rì。
设彼中林,以罗以?。shè bǐ zhōng lín,yǐ luó yǐ mǒu。
蕞尔燕雀,亦既来止。zuì ěr yàn què,yì jì lái zhǐ。
莫黑匪乌,亦既离止。mò hēi fěi wū,yì jì lí zhǐ。
有鸟有鸟,其名曰凰。yǒu niǎo yǒu niǎo,qí míng yuē huáng。
其仪煌煌,文明之祥。qí yí huáng huáng,wén míng zhī xiáng。
周旋以适,九仞其翼。zhōu xuán yǐ shì,jiǔ rèn qí yì。
于观于游,而不来集。yú guān yú yóu,ér bù lái jí。
张而获之,我心则怿。zhāng ér huò zhī,wǒ xīn zé yì。

行路难

童轩

行路难,太行九折何盘盘。xíng lù nán,tài xíng jiǔ zhé hé pán pán。
枯藤老树挂绝壁,揽衣欲上愁攀援。kū téng lǎo shù guà jué bì,lǎn yī yù shàng chóu pān yuán。
行路难,瞿塘三峡激流湍。xíng lù nán,qú táng sān xiá jī liú tuān。
舟行咫尺苦难进,宛如生度蛟龙关。zhōu xíng zhǐ chǐ kǔ nán jìn,wǎn rú shēng dù jiāo lóng guān。
山之高,水之险,不似人心千万变。shān zhī gāo,shuǐ zhī xiǎn,bù shì rén xīn qiān wàn biàn。
人心危峻不可窥,眼前突兀峰九疑。rén xīn wēi jùn bù kě kuī,yǎn qián tū wù fēng jiǔ yí。
人心险诈不可测,平地波澜起千尺。rén xīn xiǎn zhà bù kě cè,píng dì bō lán qǐ qiān chǐ。
当年握手出肺肝,讵料相逢不相识。dāng nián wò shǒu chū fèi gān,jù liào xiāng féng bù xiāng shí。
春风昨日五侯门,秋雨今朝廷尉宅。chūn fēng zuó rì wǔ hóu mén,qiū yǔ jīn cháo tíng wèi zhái。
君不见春申舍人有李园,棘门之祸诚何冤。jūn bù jiàn chūn shēn shě rén yǒu lǐ yuán,jí mén zhī huò chéng hé yuān。
又不见田文车马三千客,五百姓名书怨牒。yòu bù jiàn tián wén chē mǎ sān qiān kè,wǔ bǎi xìng míng shū yuàn dié。
行路难,危于山,险于水。xíng lù nán,wēi yú shān,xiǎn yú shuǐ。
不独悠悠世上儿,骨肉相看亦如此,行路之难难莫比。bù dú yōu yōu shì shàng ér,gǔ ròu xiāng kàn yì rú cǐ,xíng lù zhī nán nán mò bǐ。

君马黄

童轩

君马黄,我马白,共拂巾车朝禁阙。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ bái,gòng fú jīn chē cháo jìn quē。
一朝君马生光辉,渭桥金市驰如飞。yī cháo jūn mǎ shēng guāng huī,wèi qiáo jīn shì chí rú fēi。
翠丝作辔玉为勒,刍豆盈筐秋正肥。cuì sī zuò pèi yù wèi lēi,chú dòu yíng kuāng qiū zhèng féi。
吁嗟我马徒神骨,缓辔周行思湔沷。xū jiē wǒ mǎ tú shén gǔ,huǎn pèi zhōu xíng sī jiān fā。
西风一夜冻霜华,厩上空馀乾苜蓿。xī fēng yī yè dòng shuāng huá,jiù shàng kōng yú qián mù xu。

将进酒

童轩

将进酒,君莫辞,请君听我歌新词。jiāng jìn jiǔ,jūn mò cí,qǐng jūn tīng wǒ gē xīn cí。
百年三万六千日,一岁欢娱能几时。bǎi nián sān wàn liù qiān rì,yī suì huān yú néng jǐ shí。
君不见古人名利相奔趋,兰亭梓泽皆邱墟。jūn bù jiàn gǔ rén míng lì xiāng bēn qū,lán tíng zǐ zé jiē qiū xū。
何如秦宫花下醉,满堂明月红氍毹。hé rú qín gōng huā xià zuì,mǎn táng míng yuè hóng qú shū。
荣辱信有命,富贵亦有期。róng rǔ xìn yǒu mìng,fù guì yì yǒu qī。
一朝光宠还自至,何须读尽人间书。yī cháo guāng chǒng hái zì zhì,hé xū dú jǐn rén jiān shū。
黄金注,白玉钟,绿醅初泼蒲萄浓。huáng jīn zhù,bái yù zhōng,lǜ pēi chū pō pú táo nóng。
貂裘不惜酒家换,便当醉卧埋春风。diāo qiú bù xī jiǔ jiā huàn,biàn dāng zuì wò mái chūn fēng。
盛时一去不再返,绿鬓明朝成老翁。shèng shí yī qù bù zài fǎn,lǜ bìn míng cháo chéng lǎo wēng。
将进酒,杯莫空,云台烟閤我何有,仰天大笑浮云东。jiāng jìn jiǔ,bēi mò kōng,yún tái yān gé wǒ hé yǒu,yǎng tiān dà xiào fú yún dōng。

关山月

童轩

关山月,扬清光,塞上征人望故乡。guān shān yuè,yáng qīng guāng,sāi shàng zhēng rén wàng gù xiāng。
故乡千里音尘绝,几回见月伤离别。gù xiāng qiān lǐ yīn chén jué,jǐ huí jiàn yuè shāng lí bié。
枕戈夜卧草头霜,弯弓晨走林间雪。zhěn gē yè wò cǎo tóu shuāng,wān gōng chén zǒu lín jiān xuě。
愁云茫茫塞草寒,月轮斜挂白狼山。chóu yún máng máng sāi cǎo hán,yuè lún xié guà bái láng shān。
一声羌笛凄风急,多少征人念未还。yī shēng qiāng dí qī fēng jí,duō shǎo zhēng rén niàn wèi hái。

明妃怨

童轩

万里黄云塞草枯,琵琶无语月明孤。wàn lǐ huáng yún sāi cǎo kū,pí pá wú yǔ yuè míng gū。
玉关回望将军寨,锦帐氍毹夜慱卢。yù guān huí wàng jiāng jūn zhài,jǐn zhàng qú shū yè tuán lú。