古诗词

程敏政

和许侍御李节推登九华山诗韵二首

程敏政

细从云外数奇峰,九朵芙蓉翠万重。xì cóng yún wài shù qí fēng,jiǔ duǒ fú róng cuì wàn zhòng。
月上老猿攀石葛,雨晴驯鹿卧沙茸。yuè shàng lǎo yuán pān shí gé,yǔ qíng xùn lù wò shā rōng。
谪仙诗重天池锦,霸相身惭雪涧松。zhé xiān shī zhòng tiān chí jǐn,bà xiāng shēn cán xuě jiàn sōng。
玉洞秘函无恙否,他时容启绿苔封。yù dòng mì hán wú yàng fǒu,tā shí róng qǐ lǜ tái fēng。

庭萱教曾侄联句

程敏政

八尺庭除手种萱,一丛开处压名园。bā chǐ tíng chú shǒu zhǒng xuān,yī cóng kāi chù yā míng yuán。
露含鹄觜蜂才入,风撚龙须蝶更翻。lù hán gǔ zī fēng cái rù,fēng niǎn lóng xū dié gèng fān。
傍映蜀葵堪作友,上依慈竹剩添孙。bàng yìng shǔ kuí kān zuò yǒu,shàng yī cí zhú shèng tiān sūn。
编篱汲水频加护,留取年年茁旧根。biān lí jí shuǐ pín jiā hù,liú qǔ nián nián zhuó jiù gēn。

于千户母夫人哀挽

程敏政

万石家成老未慵,忽惊霜涧仆高松。wàn shí jiā chéng lǎo wèi yōng,hū jīng shuāng jiàn pū gāo sōng。
阃仪可但蘋蘩托,庭训无忘俎豆容。kǔn yí kě dàn píng fán tuō,tíng xùn wú wàng zǔ dòu róng。
梦落海东陪鹤驭,恩从天上得鸾封。mèng luò hǎi dōng péi hè yù,ēn cóng tiān shàng dé luán fēng。
贤郎抆泪书遗德,留向他年说女宗。xián láng wěn lèi shū yí dé,liú xiàng tā nián shuō nǚ zōng。

六月十八日忠孝乡保安醮事请予充首

程敏政

一片琅璈度曲新,社中香火会比邻。yī piàn láng áo dù qū xīn,shè zhōng xiāng huǒ huì bǐ lín。
幡幢四绕星坛静,剑佩遥瞻帝座真。fān chuáng sì rào xīng tán jìng,jiàn pèi yáo zhān dì zuò zhēn。
初向玉清充弟子,会从金马作仙人。chū xiàng yù qīng chōng dì zi,huì cóng jīn mǎ zuò xiān rén。
逾年病起惊仍健,福酒还看酌数巡。yú nián bìng qǐ jīng réng jiàn,fú jiǔ hái kàn zhuó shù xún。

立秋前五日南山晚归涉溪作

程敏政

草岸凉风透葛衣,涉溪标浅傍鱼矶。cǎo àn liáng fēng tòu gé yī,shè xī biāo qiǎn bàng yú jī。
霞明远衬青山出,月上时惊白鹭飞。xiá míng yuǎn chèn qīng shān chū,yuè shàng shí jīng bái lù fēi。
村女井边提瓮汲,农人谷口荷锄归。cūn nǚ jǐng biān tí wèng jí,nóng rén gǔ kǒu hé chú guī。
山家屈指秋将近,不道炎官不解围。shān jiā qū zhǐ qiū jiāng jìn,bù dào yán guān bù jiě wéi。

与黄司训汝彝食菱联句

程敏政

偶然来食泮池菱,要识胸中一味冰。ǒu rán lái shí pàn chí líng,yào shí xiōng zhōng yī wèi bīng。
头角峥嵘惊老眼,子孙清白爱风棱。tóu jiǎo zhēng róng jīng lǎo yǎn,zi sūn qīng bái ài fēng léng。
登盘不受污泥染,出水偏于造化憎。dēng pán bù shòu wū ní rǎn,chū shuǐ piān yú zào huà zēng。
诗咏谁能立成调,昔年供奉愧吾曾。shī yǒng shuí néng lì chéng diào,xī nián gōng fèng kuì wú céng。

辛亥秋社作

程敏政

一丛茅屋枕潺湲,箫鼓喧阗绿树间。yī cóng máo wū zhěn chán yuán,xiāo gǔ xuān tián lǜ shù jiān。
田社又叨三度饮,鬓丝新入几茎斑。tián shè yòu dāo sān dù yǐn,bìn sī xīn rù jǐ jīng bān。
横秋雁阵来何许,破午鸡声出近山。héng qiū yàn zhèn lái hé xǔ,pò wǔ jī shēng chū jìn shān。
解绶正堪同击壤,不妨身载夕阳还。jiě shòu zhèng kān tóng jī rǎng,bù fáng shēn zài xī yáng hái。

送徐中行进士

程敏政

抱病经年客过稀,闲阶重叠上苔衣。bào bìng jīng nián kè guò xī,xián jiē zhòng dié shàng tái yī。
何缘天上青云士,来扣林间白石扉。hé yuán tiān shàng qīng yún shì,lái kòu lín jiān bái shí fēi。
山犬失惊遥吠影,沙鸥才狎便忘机。shān quǎn shī jīng yáo fèi yǐng,shā ōu cái xiá biàn wàng jī。
相逢未暖诗坛约,迢递寒江一棹归。xiāng féng wèi nuǎn shī tán yuē,tiáo dì hán jiāng yī zhào guī。

断石联句

程敏政

瘦石初来断石游,须容吾辈共仙舟。shòu shí chū lái duàn shí yóu,xū róng wú bèi gòng xiān zhōu。
诗怀浩荡天留景,酒令循环客算筹。shī huái hào dàng tiān liú jǐng,jiǔ lìng xún huán kè suàn chóu。
绝壁雨馀苍藓合,澄潭风定碧波收。jué bì yǔ yú cāng xiǎn hé,chéng tán fēng dìng bì bō shōu。
眼前无限登临兴,十幅归帆已挂秋。yǎn qián wú xiàn dēng lín xīng,shí fú guī fān yǐ guà qiū。

分得石人峰送徐中行进士

程敏政

几年溪上寄行踪,天与图形水墨浓。jǐ nián xī shàng jì xíng zōng,tiān yǔ tú xíng shuǐ mò nóng。
面冷任教山鸟怪,衣单聊藉石苔封。miàn lěng rèn jiào shān niǎo guài,yī dān liáo jí shí tái fēng。
断崖名刻摧秋雨,隔岸村居对夕舂。duàn yá míng kè cuī qiū yǔ,gé àn cūn jū duì xī chōng。
揽胜有人频驻目,恨无佳句抗尘容。lǎn shèng yǒu rén pín zhù mù,hèn wú jiā jù kàng chén róng。

九月五日重至万山观观主宗贵兄留宿东明楼上

程敏政

不到琳宫已十年,小楼吟榻尚依然。bù dào lín gōng yǐ shí nián,xiǎo lóu yín tà shàng yī rán。
云拖山色横窗下,风送溪声落枕边。yún tuō shān sè héng chuāng xià,fēng sòng xī shēng luò zhěn biān。
何处有方堪却老,秋来多病不成眠。hé chù yǒu fāng kān què lǎo,qiū lái duō bìng bù chéng mián。
眼中幸对纯阳子,手拨垆薰讲洞玄。yǎn zhōng xìng duì chún yáng zi,shǒu bō lú xūn jiǎng dòng xuán。

九日将游古岩寺道中作方君时勉汪君严夫偕行

程敏政

冷水铺南风叶翻,遥穿一径似桃源。lěng shuǐ pù nán fēng yè fān,yáo chuān yī jìng shì táo yuán。
满前无暇酬天趣,个里那能著市喧。mǎn qián wú xiá chóu tiān qù,gè lǐ nà néng zhù shì xuān。
万叠峰峦真入画,数家鸡犬自成村。wàn dié fēng luán zhēn rù huà,shù jiā jī quǎn zì chéng cūn。
古岩一到心方惬,遮莫山童不奈烦。gǔ yán yī dào xīn fāng qiè,zhē mò shān tóng bù nài fán。

留题古岩寺时汪州守时夫汪进士仲和及二方生经纶两次候予不至先归

程敏政

十里虹岩走复驯,阿谁知是卧龙身。shí lǐ hóng yán zǒu fù xùn,ā shuí zhī shì wò lóng shēn。
千年木佛聊同住,五月雷师莫漫嗔。qiān nián mù fú liáo tóng zhù,wǔ yuè léi shī mò màn chēn。
圣水井头消醉渴,妙峰亭上振衣尘。shèng shuǐ jǐng tóu xiāo zuì kě,miào fēng tíng shàng zhèn yī chén。
相期两度隳游劵,却恐山灵笑俗人。xiāng qī liǎng dù huī yóu juàn,què kǒng shān líng xiào sú rén。

莹姬于书室中酿酒一缸予山行归见大喜以诗求酌不与

程敏政

晓来闲步入山房,似有新醅隔院香。xiǎo lái xián bù rù shān fáng,shì yǒu xīn pēi gé yuàn xiāng。
稍学秋蛩吟几席,忽惊春漏落糟床。shāo xué qiū qióng yín jǐ xí,hū jīng chūn lòu luò zāo chuáng。
急呼东道君难免,笑对西风喜欲狂。jí hū dōng dào jūn nán miǎn,xiào duì xī fēng xǐ yù kuáng。
德曜有言宁为子,一尊方拟寿高堂。dé yào yǒu yán níng wèi zi,yī zūn fāng nǐ shòu gāo táng。

雪篷为大畈汪君赋

程敏政

岁寒晚江一棹横,船窗虚白映沙明。suì hán wǎn jiāng yī zhào héng,chuán chuāng xū bái yìng shā míng。
坐惊簌簌清人骨,醉爱纷纷打竹声。zuò jīng sù sù qīng rén gǔ,zuì ài fēn fēn dǎ zhú shēng。
湖上更寻疏暗句,山阴谁识去来情。hú shàng gèng xún shū àn jù,shān yīn shuí shí qù lái qíng。
短蓑巨笠吾能办,他日容分冷淡盟。duǎn suō jù lì wú néng bàn,tā rì róng fēn lěng dàn méng。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

生向东篱耐得秋,乾坤高致此为优。shēng xiàng dōng lí nài dé qiū,qián kūn gāo zhì cǐ wèi yōu。
芳丛挹露春常在,冷艳欺霜老未休。fāng cóng yì lù chūn cháng zài,lěng yàn qī shuāng lǎo wèi xiū。
吟对清樽聊一笑,幸逢佳景获重游。yín duì qīng zūn liáo yī xiào,xìng féng jiā jǐng huò zhòng yóu。
看花琢句情何极,佳客还须尽日留。kàn huā zuó jù qíng hé jí,jiā kè hái xū jǐn rì liú。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

无限秋光入小园,主人邀客倒清樽。wú xiàn qiū guāng rù xiǎo yuán,zhǔ rén yāo kè dào qīng zūn。
高当诗品饶佳色,醉吸河流是雅言。gāo dāng shī pǐn ráo jiā sè,zuì xī hé liú shì yǎ yán。
风月也知人意好,山林能避世情喧。fēng yuè yě zhī rén yì hǎo,shān lín néng bì shì qíng xuān。
绕丛三嗅成新约,径有青松可共存。rào cóng sān xiù chéng xīn yuē,jìng yǒu qīng sōng kě gòng cún。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

名园霜后数枝新,觞咏还劳我辈人。míng yuán shuāng hòu shù zhī xīn,shāng yǒng hái láo wǒ bèi rén。
向晚自怜秋有景,狂吟谁识句惊神。xiàng wǎn zì lián qiū yǒu jǐng,kuáng yín shuí shí jù jīng shén。
杯深绿醑和香饮,枝重金盘带露陈。bēi shēn lǜ xǔ hé xiāng yǐn,zhī zhòng jīn pán dài lù chén。
踏月看花能几许,肯容桃李浪争春。tà yuè kàn huā néng jǐ xǔ,kěn róng táo lǐ làng zhēng chūn。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

老圃秋容亦自奇,晚香和露缀幽枝。lǎo pǔ qiū róng yì zì qí,wǎn xiāng hé lù zhuì yōu zhī。
也知天地留生意,故向冰霜挺素姿。yě zhī tiān dì liú shēng yì,gù xiàng bīng shuāng tǐng sù zī。
醉觉南山横眼底,吟瞻北斗出天涯。zuì jué nán shān héng yǎn dǐ,yín zhān běi dòu chū tiān yá。
渊明更有来朝约,杖履追陪敢后期。yuān míng gèng yǒu lái cháo yuē,zhàng lǚ zhuī péi gǎn hòu qī。

芦塘山庄今岁始一克到其境实清邃为留竟日忘返他日略加修辟可以佚老因赋一诗

程敏政

隔坞岚深路欲迷,石田遥带白沙溪。gé wù lán shēn lù yù mí,shí tián yáo dài bái shā xī。
临塘便拟观澜阁,绕舍仍添种药畦。lín táng biàn nǐ guān lán gé,rào shě réng tiān zhǒng yào qí。
此地居然堪佚老,几年空尔择幽栖。cǐ dì jū rán kān yì lǎo,jǐ nián kōng ěr zé yōu qī。
寒梅一树柴门下,直与盘桓到日西。hán méi yī shù chái mén xià,zhí yǔ pán huán dào rì xī。