古诗词

程敏政

盆池莲盛开

程敏政

盆池荷叶似人长,菡萏开成品字妆。pén chí hé yè shì rén zhǎng,hàn dàn kāi chéng pǐn zì zhuāng。
无奈一春离思苦,赏心空负碧筒香。wú nài yī chūn lí sī kǔ,shǎng xīn kōng fù bì tǒng xiāng。

夏月坐柰子树下

程敏政

散发萧然坐月中,庭柯移影上帘笼。sàn fā xiāo rán zuò yuè zhōng,tíng kē yí yǐng shàng lián lóng。
栖禽何事惊飞起,熟果因风坠软红。qī qín hé shì jīng fēi qǐ,shú guǒ yīn fēng zhuì ruǎn hóng。

寄坦侄

程敏政

一从相别潞河头,回首风光已暮秋。yī cóng xiāng bié lù hé tóu,huí shǒu fēng guāng yǐ mù qiū。
知汝近来应念我,等闲谁伴竹林游。zhī rǔ jìn lái yīng niàn wǒ,děng xián shuí bàn zhú lín yóu。

月夜小饮李符台家

程敏政

绿槐庭下动秋风,草酌相看一笑同。lǜ huái tíng xià dòng qiū fēng,cǎo zhuó xiāng kàn yī xiào tóng。
久坐不知更漏永,月轮飞上屋山东。jiǔ zuò bù zhī gèng lòu yǒng,yuè lún fēi shàng wū shān dōng。

题牛次人韵

程敏政

已销金甲事春浓,无复全齐火战功。yǐ xiāo jīn jiǎ shì chūn nóng,wú fù quán qí huǒ zhàn gōng。
惟有牧儿相伴在,一山桃树半溪风。wéi yǒu mù ér xiāng bàn zài,yī shān táo shù bàn xī fēng。

题小景画

程敏政

乱石溪声到处闻,疏林山色望中分。luàn shí xī shēng dào chù wén,shū lín shān sè wàng zhōng fēn。
幽人已逐移文去,闲却茅亭一段云。yōu rén yǐ zhú yí wén qù,xián què máo tíng yī duàn yún。

题梅送朱伯承都运赴两浙

程敏政

不须持酒酹花神,此去西湖正及春。bù xū chí jiǔ lèi huā shén,cǐ qù xī hú zhèng jí chūn。
一树官梅应待久,知君才是作羹人。yī shù guān méi yīng dài jiǔ,zhī jūn cái shì zuò gēng rén。

新居夏夜

程敏政

雨馀风起月如霜,白苎衣轻怯晚凉。yǔ yú fēng qǐ yuè rú shuāng,bái zhù yī qīng qiè wǎn liáng。
夜半呼童移席过,小楼檐下设胡床。yè bàn hū tóng yí xí guò,xiǎo lóu yán xià shè hú chuáng。

偶成

程敏政

细竹编篱护老槎,石盆新水净无沙。xì zhú biān lí hù lǎo chá,shí pén xīn shuǐ jìng wú shā。
繁枝嫩叶青如剪,时见荼蘼放一花。fán zhī nèn yè qīng rú jiǎn,shí jiàn tú mí fàng yī huā。

挽朱维吉

程敏政

一卧幽轩梦不回,独遗寒月照疏梅。yī wò yōu xuān mèng bù huí,dú yí hán yuè zhào shū méi。
夜深风露萧萧下,恐有吟魂跨鹤来。yè shēn fēng lù xiāo xiāo xià,kǒng yǒu yín hún kuà hè lái。

挽朱维吉

程敏政

磐石山前土一抔,几株乔木带寒流。pán shí shān qián tǔ yī póu,jǐ zhū qiáo mù dài hán liú。
明明孝义题碑碣,莫为时名吊奕秋。míng míng xiào yì tí bēi jié,mò wèi shí míng diào yì qiū。

读宋史四首太祖

程敏政

黄袍那得便加身,禅诏由来宿搆新。huáng páo nà dé biàn jiā shēn,chán zhào yóu lái sù gòu xīn。
地下董狐招不起,谁将心事许三臣。dì xià dǒng hú zhāo bù qǐ,shuí jiāng xīn shì xǔ sān chén。

读宋史四首太祖

程敏政

乱离初见武功成,掌上河东未足平。luàn lí chū jiàn wǔ gōng chéng,zhǎng shàng hé dōng wèi zú píng。
开宝八年归正统,至公书法爱徐生。kāi bǎo bā nián guī zhèng tǒng,zhì gōng shū fǎ ài xú shēng。

读宋史四首太祖

程敏政

野录山僧本好奇,是谁删润转生疑。yě lù shān sēng běn hǎo qí,shì shuí shān rùn zhuǎn shēng yí。
由来授受分明处,涑水先生却备知。yóu lái shòu shòu fēn míng chù,sù shuǐ xiān shēng què bèi zhī。

读宋史四首太祖

程敏政

金匮盟寒固可哀,何缘推出杀心来。jīn kuì méng hán gù kě āi,hé yuán tuī chū shā xīn lái。
斧声烛影都无谓,胜国诸公有史才。fǔ shēng zhú yǐng dōu wú wèi,shèng guó zhū gōng yǒu shǐ cái。

雨后绝句示小女

程敏政

天井无沙潦水空,临流一树石榴红。tiān jǐng wú shā lǎo shuǐ kōng,lín liú yī shù shí liú hóng。
女郎学语惊相报,几瓣胭脂落镜中。nǚ láng xué yǔ jīng xiāng bào,jǐ bàn yān zhī luò jìng zhōng。

题姜廷宪中书小景画

程敏政

雨落山前双树村,石溪流水带沙浑。yǔ luò shān qián shuāng shù cūn,shí xī liú shuǐ dài shā hún。
野人赤脚如归鸟,不怕春泥半拥门。yě rén chì jiǎo rú guī niǎo,bù pà chūn ní bàn yōng mén。

哭坦侄二首

程敏政

两地惊心最可怜,别来长梦抱儿眠。liǎng dì jīng xīn zuì kě lián,bié lái zhǎng mèng bào ér mián。
岂知一段青云器,只向人间住八年。qǐ zhī yī duàn qīng yún qì,zhǐ xiàng rén jiān zhù bā nián。

哭坦侄二首

程敏政

恸指苍天泪两垂,海枯难尽竹林悲。tòng zhǐ cāng tiān lèi liǎng chuí,hǎi kū nán jǐn zhú lín bēi。
床头几卷残书册,一世辛勤付与谁。chuáng tóu jǐ juǎn cán shū cè,yī shì xīn qín fù yǔ shuí。

送克宽弟南还至茶庵独归

程敏政

垂野阴云一望迷,送行愁问路东西。chuí yě yīn yún yī wàng mí,sòng xíng chóu wèn lù dōng xī。
不知几日黄梅雨,门外青泥没马蹄。bù zhī jǐ rì huáng méi yǔ,mén wài qīng ní méi mǎ tí。