古诗词

邹元标

杂兴简同志

邹元标

涧水何莹彻,仁峰何巃嵷。jiàn shuǐ hé yíng chè,rén fēng hé lóng sǒng。
弦诵比邹鲁,先辈多淳风。xián sòng bǐ zōu lǔ,xiān bèi duō chún fēng。
处则躬孝友,出则懋清忠。chù zé gōng xiào yǒu,chū zé mào qīng zhōng。
史书扬其烈,高风激予衷。shǐ shū yáng qí liè,gāo fēng jī yǔ zhōng。
年来古道丧,随俗而圆通。nián lái gǔ dào sàng,suí sú ér yuán tōng。
我资禀庸愚,耐可守颛蒙。wǒ zī bǐng yōng yú,nài kě shǒu zhuān méng。
藩篱须自固,一德以初终。fān lí xū zì gù,yī dé yǐ chū zhōng。

杂兴简同志

邹元标

诸生事占毕,朝夕圣贤书。zhū shēng shì zhàn bì,cháo xī shèng xián shū。
六经何浩瀚,汗牛与充车。liù jīng hé hào hàn,hàn niú yǔ chōng chē。
古人骨已朽,言语皆土苴。gǔ rén gǔ yǐ xiǔ,yán yǔ jiē tǔ jū。
吾能得其精,经史糟粕馀。wú néng dé qí jīng,jīng shǐ zāo pò yú。
斫轮解我意,请观无极初。zhuó lún jiě wǒ yì,qǐng guān wú jí chū。
年华如流水,勿自负居诸。nián huá rú liú shuǐ,wù zì fù jū zhū。

杂兴简同志

邹元标

文章千古事,壮夫比雕虫。wén zhāng qiān gǔ shì,zhuàng fū bǐ diāo chóng。
雕虫虽小技,斯文岂易工。diāo chóng suī xiǎo jì,sī wén qǐ yì gōng。
今人竞词藻,古人性灵通。jīn rén jìng cí zǎo,gǔ rén xìng líng tōng。
性灵既以通,源泉滋不穷。xìng líng jì yǐ tōng,yuán quán zī bù qióng。
六经文章伯,无语不鸿蒙。liù jīng wén zhāng bó,wú yǔ bù hóng méng。
笔可参造化,谁与领春风。bǐ kě cān zào huà,shuí yǔ lǐng chūn fēng。

杂兴简同志

邹元标

圣贤亦有过,此心在自知。shèng xián yì yǒu guò,cǐ xīn zài zì zhī。
但能洗心改,便是得师时。dàn néng xǐ xīn gǎi,biàn shì dé shī shí。
昔为屠沽子,撒手证菩提。xī wèi tú gū zi,sā shǒu zhèng pú tí。
昔日蒙不洁,沐浴帝监兹。xī rì méng bù jié,mù yù dì jiān zī。
仲由喜闻过,卒为百世师。zhòng yóu xǐ wén guò,zú wèi bǎi shì shī。
人心良炯炯,无为蹈自欺。rén xīn liáng jiǒng jiǒng,wú wèi dǎo zì qī。

纪慈训

邹元标

尔上金陵去,何事泪浪浪。ěr shàng jīn líng qù,hé shì lèi làng làng。
阿郎听吾训,朝夕慎莫忘。ā láng tīng wú xùn,cháo xī shèn mò wàng。
尔心虽慈善,尔性何太刚。ěr xīn suī cí shàn,ěr xìng hé tài gāng。
半生滨九死,天度幸汪洋。bàn shēng bīn jiǔ sǐ,tiān dù xìng wāng yáng。
古人佩韦弦,国手审温凉。gǔ rén pèi wéi xián,guó shǒu shěn wēn liáng。
良玉比君子,何事不易方。liáng yù bǐ jūn zi,hé shì bù yì fāng。
罔发他人隐,罔恃自己长。wǎng fā tā rén yǐn,wǎng shì zì jǐ zhǎng。
扬善不扬恶,齿颊有馀芳。yáng shàn bù yáng è,chǐ jiá yǒu yú fāng。
循循身有德,汪汪度难量。xún xún shēn yǒu dé,wāng wāng dù nán liàng。
和气蒸闺阃,子嗣自繁昌。hé qì zhēng guī kǔn,zi sì zì fán chāng。
勉哉崇令德,古语戒垂堂。miǎn zāi chóng lìng dé,gǔ yǔ jiè chuí táng。
阿儿听我训,朝夕慎莫忘。ā ér tīng wǒ xùn,cháo xī shèn mò wàng。

闲居杂兴

邹元标

尘途争捧檄,皇皇曰为亲。chén tú zhēng pěng xí,huáng huáng yuē wèi qīn。
苟遂犬马事,而坠百年身。gǒu suì quǎn mǎ shì,ér zhuì bǎi nián shēn。
曾子能养志,颜生重归仁。céng zi néng yǎng zhì,yán shēng zhòng guī rén。
岂无负米者,扬亲亿万春。qǐ wú fù mǐ zhě,yáng qīn yì wàn chūn。
家有圣善母,七十共艰辛。jiā yǒu shèng shàn mǔ,qī shí gòng jiān xīn。
容我衡门老,朝夕共鲈莼。róng wǒ héng mén lǎo,cháo xī gòng lú chún。

闲居杂兴

邹元标

万乘原非重,一芥不为轻。wàn chéng yuán fēi zhòng,yī jiè bù wèi qīng。
茅茨即广厦,沟渎亦沧溟。máo cí jí guǎng shà,gōu dú yì cāng míng。
翩翩复翩翩,振衣我何营。piān piān fù piān piān,zhèn yī wǒ hé yíng。
至理已跃如,岂必证无生。zhì lǐ yǐ yuè rú,qǐ bì zhèng wú shēng。

闲居杂兴

邹元标

逖观尘途士,党与纷欢呼。tì guān chén tú shì,dǎng yǔ fēn huān hū。
世无师旷耳,亦获圭璋誉。shì wú shī kuàng ěr,yì huò guī zhāng yù。
转盼骨己朽,人与年俱徂。zhuǎn pàn gǔ jǐ xiǔ,rén yǔ nián jù cú。
廓落乾坤内,万古皆吾徒。kuò luò qián kūn nèi,wàn gǔ jiē wú tú。

出都门宿大觉庵遇二僧时偕曾职方徐尚宝

邹元标

我志在烟霞,肝肠常皎皎。wǒ zhì zài yān xiá,gān cháng cháng jiǎo jiǎo。
言辞鹓鹭班,振衣寻窈窕。yán cí yuān lù bān,zhèn yī xún yǎo tiǎo。
偶逢识面僧,高卧白云杪。ǒu féng shí miàn sēng,gāo wò bái yún miǎo。
谭宗振空谷,羽翼还二妙。tán zōng zhèn kōng gǔ,yǔ yì hái èr miào。
我本素心人,久绝尘寰扰。wǒ běn sù xīn rén,jiǔ jué chén huán rǎo。
不藉金篦力,一晤能百了。bù jí jīn bì lì,yī wù néng bǎi le。

舟中寄怀张明成学士邓以德太史涂汝高侍御三先生二首

邹元标

维舟章江上,江门多故知。wéi zhōu zhāng jiāng shàng,jiāng mén duō gù zhī。
念我成远别,朝夕数追随。niàn wǒ chéng yuǎn bié,cháo xī shù zhuī suí。
杂佩各持赠,伐木有馀悲。zá pèi gè chí zèng,fá mù yǒu yú bēi。
惭余虽驽马,敢复背良规。cán yú suī nú mǎ,gǎn fù bèi liáng guī。
长风催彩鹢,恨恨不能移。zhǎng fēng cuī cǎi yì,hèn hèn bù néng yí。
招手成南北,永夜徒相思。zhāo shǒu chéng nán běi,yǒng yè tú xiāng sī。

舟中寄怀张明成学士邓以德太史涂汝高侍御三先生二首

邹元标

学士富经纶,四海拟伊周。xué shì fù jīng lún,sì hǎi nǐ yī zhōu。
太史性寂莫,雅志耽玄修。tài shǐ xìng jì mò,yǎ zhì dān xuán xiū。
侍御温如玉,澄清志已酬。shì yù wēn rú yù,chéng qīng zhì yǐ chóu。
我本淡荡者,干时诚足羞。wǒ běn dàn dàng zhě,gàn shí chéng zú xiū。
我性非干时,我志在千秋。wǒ xìng fēi gàn shí,wǒ zhì zài qiān qiū。
所志如未偶,长揖谢王侯。suǒ zhì rú wèi ǒu,zhǎng yī xiè wáng hóu。
为语冥寥士,异派终同流。wèi yǔ míng liáo shì,yì pài zhōng tóng liú。

赠但友孟皋

邹元标

父母生我身,圣贤觉我仁。fù mǔ shēng wǒ shēn,shèng xián jué wǒ rén。
毫厘如有差,爱敬皆非真。háo lí rú yǒu chà,ài jìng jiē fēi zhēn。
彼美名家子,意气凌苍旻。bǐ měi míng jiā zi,yì qì líng cāng mín。
浩瀚破千卷,挥毫若有神。hào hàn pò qiān juǎn,huī háo ruò yǒu shén。
明月千古珍,灼烁光四邻。míng yuè qiān gǔ zhēn,zhuó shuò guāng sì lín。
用之弹鸟雀,叹息道旁人。yòng zhī dàn niǎo què,tàn xī dào páng rén。
颜生尊四勿,张也敬书绅。yán shēng zūn sì wù,zhāng yě jìng shū shēn。
美玉藉山石,盘铭在日新。měi yù jí shān shí,pán míng zài rì xīn。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

有客扬青骢,衔命报君王。yǒu kè yáng qīng cōng,xián mìng bào jūn wáng。
抚枕不能寐,起坐意彷徨。fǔ zhěn bù néng mèi,qǐ zuò yì páng huáng。
彷徨意何许,美人天一方。páng huáng yì hé xǔ,měi rén tiān yī fāng。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

老去空山里,同心觉渐稀。lǎo qù kōng shān lǐ,tóng xīn jué jiàn xī。
江河方滔滔,世故日以非。jiāng hé fāng tāo tāo,shì gù rì yǐ fēi。
脉脉不能语,泪落沾我衣。mài mài bù néng yǔ,lèi luò zhān wǒ yī。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

四海论交日,结发称弟兄。sì hǎi lùn jiāo rì,jié fā chēng dì xiōng。
出处虽殊致,相期良匪轻。chū chù suī shū zhì,xiāng qī liáng fěi qīng。
送君从此别,归卧掩柴荆。sòng jūn cóng cǐ bié,guī wò yǎn chái jīng。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

会面知何时,望君崇明德。huì miàn zhī hé shí,wàng jūn chóng míng dé。
明德旨惟微,不大声以色。míng dé zhǐ wéi wēi,bù dà shēng yǐ sè。
纯一以不已,无为见天则。chún yī yǐ bù yǐ,wú wèi jiàn tiān zé。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

会心人已远,世儒苦支离。huì xīn rén yǐ yuǎn,shì rú kǔ zhī lí。
葛藤还自缚,苍苍以管窥。gé téng hái zì fù,cāng cāng yǐ guǎn kuī。
不如两忘之,日星自昭垂。bù rú liǎng wàng zhī,rì xīng zì zhāo chuí。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

寒灰应六律,万卉自春风。hán huī yīng liù lǜ,wàn huì zì chūn fēng。
堪笑夸毗子,人力夺天工。kān xiào kuā pí zi,rén lì duó tiān gōng。
玄珠得象罔,忘言意自融。xuán zhū dé xiàng wǎng,wàng yán yì zì róng。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

莫谓人身小,巍巍可配天。mò wèi rén shēn xiǎo,wēi wēi kě pèi tiān。
廓落复廓落,匠心谁与传。kuò luò fù kuò luò,jiàng xīn shuí yǔ chuán。
庭前有奇树,莫负此因缘。tíng qián yǒu qí shù,mò fù cǐ yīn yuán。

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

百年瞬息耳,至难得者人。bǎi nián shùn xī ěr,zhì nán dé zhě rén。
我心非一掬,我性岂识神。wǒ xīn fēi yī jū,wǒ xìng qǐ shí shén。
二曜昭昭在,各各自天真。èr yào zhāo zhāo zài,gè gè zì tiān zhēn。