古诗词

董其昌

题浯溪读碑图

董其昌

漫郎左氏癖,鲁国羲之鬼。màn láng zuǒ shì pǐ,lǔ guó xī zhī guǐ。
千载远擅场,同时恰对垒。qiān zài yuǎn shàn chǎng,tóng shí qià duì lěi。
有唐九庙随秋烟,一片中兴石不毁。yǒu táng jiǔ miào suí qiū yān,yī piàn zhōng xīng shí bù huǐ。
几回吹律寒谷春,几度看碑陈迹新。jǐ huí chuī lǜ hán gǔ chūn,jǐ dù kàn bēi chén jì xīn。
辽鹤归来认城郭,杜鹃声里含君臣。liáo hè guī lái rèn chéng guō,dù juān shēng lǐ hán jūn chén。
折钗黄绢森光怪,旧国山河馀气概。zhé chāi huáng juàn sēn guāng guài,jiù guó shān hé yú qì gài。
当年富贵腹剑多,异代风流椽笔在。dāng nián fù guì fù jiàn duō,yì dài fēng liú chuán bǐ zài。
书生何负于国哉,元祐之籍何当来。shū shēng hé fù yú guó zāi,yuán yòu zhī jí hé dāng lái。
子瞻吃饱惠州饭,涪翁夜上浯溪台。zi zhān chī bǎo huì zhōu fàn,fú wēng yè shàng wú xī tái。
扶藜扫石溪声咽,不禁技痒还题碣。fú lí sǎo shí xī shēng yàn,bù jìn jì yǎng hái tí jié。
清时有味是无能,但漱湘流莫饶舌。qīng shí yǒu wèi shì wú néng,dàn shù xiāng liú mò ráo shé。

征虏将军出塞歌

董其昌

皇家执契静三边,将军更事勒燕然。huáng jiā zhí qì jìng sān biān,jiāng jūn gèng shì lēi yàn rán。
心知骄子须大创,耻看烽火照甘泉。xīn zhī jiāo zi xū dà chuàng,chǐ kàn fēng huǒ zhào gān quán。
身挟期门射雕子,匣里吴钩泠于水。shēn xié qī mén shè diāo zi,xiá lǐ wú gōu líng yú shuǐ。
雕戈赤羽三千骑,落日黄云一万里。diāo gē chì yǔ sān qiān qí,luò rì huáng yún yī wàn lǐ。
是时和高塞草枯,我兵勇气先吞胡。shì shí hé gāo sāi cǎo kū,wǒ bīng yǒng qì xiān tūn hú。
连空幕影随尘遁,竟夕笳声喑不呼。lián kōng mù yǐng suí chén dùn,jìng xī jiā shēng yīn bù hū。
将军麾下都侠烈,誓刳胡肠饮胡血。jiāng jūn huī xià dōu xiá liè,shì kū hú cháng yǐn hú xuè。
箭锋直挂青海湾,刀镮宁顾天山月。jiàn fēng zhí guà qīng hǎi wān,dāo huán níng gù tiān shān yuè。
健儿手握月支头,夺得燕然胡虏愁。jiàn ér shǒu wò yuè zhī tóu,duó dé yàn rán hú lǔ chóu。
功成不受封侯印,只为长缨志欲酬。gōng chéng bù shòu fēng hóu yìn,zhǐ wèi zhǎng yīng zhì yù chóu。

读书佳山水歌送王季重使君归山阴

董其昌

会计佳山君所有,石纽藏书凌大酉。huì jì jiā shān jūn suǒ yǒu,shí niǔ cáng shū líng dà yǒu。
四序长开镜里花,十年种就门前柳。sì xù zhǎng kāi jìng lǐ huā,shí nián zhǒng jiù mén qián liǔ。
解经宛转注虫鱼,问字离奇尽蝌蚪。jiě jīng wǎn zhuǎn zhù chóng yú,wèn zì lí qí jǐn kē dǒu。
河阳三十仅嬴馀,函谷五千曾秘授。hé yáng sān shí jǐn yíng yú,hán gǔ wǔ qiān céng mì shòu。
以兹澹荡少宦情,梦著林泉轻组绶。yǐ zī dàn dàng shǎo huàn qíng,mèng zhù lín quán qīng zǔ shòu。
清溪之政不再春,前与纬真称敌手。qīng xī zhī zhèng bù zài chūn,qián yǔ wěi zhēn chēng dí shǒu。
月旦悠悠好画龙,浮云忽忽成苍狗。yuè dàn yōu yōu hǎo huà lóng,fú yún hū hū chéng cāng gǒu。
几经霜信剪芝兰,何限雷门鸣瓦缶。jǐ jīng shuāng xìn jiǎn zhī lán,hé xiàn léi mén míng wǎ fǒu。
谷城黄石君所师,句漏丹砂吾得友。gǔ chéng huáng shí jūn suǒ shī,jù lòu dān shā wú dé yǒu。
伏枥俱成历块心,悬河共哆谈天口。fú lì jù chéng lì kuài xīn,xuán hé gòng duō tán tiān kǒu。
许将幽赏契寥寥,一任功名归九九。xǔ jiāng yōu shǎng qì liáo liáo,yī rèn gōng míng guī jiǔ jiǔ。
人生聚散那可期,吴苑花前重回首。rén shēng jù sàn nà kě qī,wú yuàn huā qián zhòng huí shǒu。
自言习气剩三馀,小结吾庐才一亩。zì yán xí qì shèng sān yú,xiǎo jié wú lú cái yī mǔ。
闲宜策杖抚孤松,饥即腰镰刈秋韭。xián yí cè zhàng fǔ gū sōng,jī jí yāo lián yì qiū jiǔ。
散帙黄虞事可知,操椎六五头堪掊。sàn zhì huáng yú shì kě zhī,cāo chuí liù wǔ tóu kān póu。
身谢灵均虎豹关,游逐史公牛马走。shēn xiè líng jūn hǔ bào guān,yóu zhú shǐ gōng niú mǎ zǒu。
室远何繇见玉杯,情来只合看齑臼。shì yuǎn hé yáo jiàn yù bēi,qíng lái zhǐ hé kàn jī jiù。
要图缣素挂槐堂,领取风云还瓮牗。yào tú jiān sù guà huái táng,lǐng qǔ fēng yún hái wèng yǒu。
江山胜境乐无央,竹简闲勋能不朽。jiāng shān shèng jìng lè wú yāng,zhú jiǎn xián xūn néng bù xiǔ。
骥壮犹如日正中,鹏飞须积风之厚。jì zhuàng yóu rú rì zhèng zhōng,péng fēi xū jī fēng zhī hòu。
著君丘壑为书淫,割我烟霞难墨守。zhù jūn qiū hè wèi shū yín,gē wǒ yān xiá nán mò shǒu。
矫然云卧直须臾,圣代逃尧终得否。jiǎo rán yún wò zhí xū yú,shèng dài táo yáo zhōng dé fǒu。

问政山歌为太傅许老师寿

董其昌

君不见问政山,错出黄山白岳间。jūn bù jiàn wèn zhèng shān,cuò chū huáng shān bái yuè jiān。
昔日仙人留隐迹,至今白云苍树犹仙关。xī rì xiān rén liú yǐn jì,zhì jīn bái yún cāng shù yóu xiān guān。
上有千尺之松花作饭,下有五色之芝英可餐。shàng yǒu qiān chǐ zhī sōng huā zuò fàn,xià yǒu wǔ sè zhī zhī yīng kě cān。
嵚岑本是至人宅,服食顿回童子颜。qīn cén běn shì zhì rén zhái,fú shí dùn huí tóng zi yán。
山中之政何足问,介弟筑室来追攀。shān zhōng zhī zhèng hé zú wèn,jiè dì zhù shì lái zhuī pān。
具茨问道七圣驻,此地迎仙独鹤还。jù cí wèn dào qī shèng zhù,cǐ dì yíng xiān dú hè hái。
药灶馀丹光舄奕,灵泉洗耳声潺湲。yào zào yú dān guāng xì yì,líng quán xǐ ěr shēng chán yuán。
山中人兮今吕望,金粟前身语非妄。shān zhōng rén xī jīn lǚ wàng,jīn sù qián shēn yǔ fēi wàng。
膏泽巳遍阎浮提,经纶半出光明藏。gāo zé sì biàn yán fú tí,jīng lún bàn chū guāng míng cáng。
斗杓调燮政所因,拂衣仍作山中相。dòu biāo diào xiè zhèng suǒ yīn,fú yī réng zuò shān zhōng xiāng。
岁月赤鸟生有涯,道德青牛寿无量。suì yuè chì niǎo shēng yǒu yá,dào dé qīng niú shòu wú liàng。
道之至者以治身,仙翁何云逃劫尘。dào zhī zhì zhě yǐ zhì shēn,xiān wēng hé yún táo jié chén。
不必鞭螭驭风始超世,巳是金马玉堂人。bù bì biān chī yù fēng shǐ chāo shì,sì shì jīn mǎ yù táng rén。
汾阳二十四考中书令,南华八千馀岁秋复春。fén yáng èr shí sì kǎo zhōng shū lìng,nán huá bā qiān yú suì qiū fù chūn。