古诗词

杨起元

羊城示同志

杨起元

物备诸身,道不远人。wù bèi zhū shēn,dào bù yuǎn rén。
简则有功,易则有亲。jiǎn zé yǒu gōng,yì zé yǒu qīn。
纤毫费力,尚隔一尘。xiān háo fèi lì,shàng gé yī chén。

羊城示同志

杨起元

惟尽乃心,始知乃性。wéi jǐn nǎi xīn,shǐ zhī nǎi xìng。
卤莽灭裂,惟学之病。lǔ mǎng miè liè,wéi xué zhī bìng。
甘为夷稗,岂曰无竞。gān wèi yí bài,qǐ yuē wú jìng。

题上官参军册

杨起元

幕天藉地,枕琴荫榉。mù tiān jí dì,zhěn qín yīn jǔ。
厥形偃仰,厥心伛偻。jué xíng yǎn yǎng,jué xīn yǔ lóu。
有命自天,封章赐予。yǒu mìng zì tiān,fēng zhāng cì yǔ。
益恭益虔,循墙若惧。yì gōng yì qián,xún qiáng ruò jù。
同气之亲,火待而举。tóng qì zhī qīn,huǒ dài ér jǔ。
缥帙盈箧,名士所与。piāo zhì yíng qiè,míng shì suǒ yǔ。
好善若渴,孰厌其取。hǎo shàn ruò kě,shú yàn qí qǔ。
混迹在朝,超神在墅。hùn jì zài cháo,chāo shén zài shù。
谁为肖之,梦觉蘧蘧。shuí wèi xiào zhī,mèng jué qú qú。
其后寝昌,视此题句。qí hòu qǐn chāng,shì cǐ tí jù。

题夏氏象贤图

杨起元

于惟夏氏,爰自伯禹。yú wéi xià shì,yuán zì bó yǔ。
于其子孙,播越南土。yú qí zi sūn,bō yuè nán tǔ。
暨入皇明,文儒绳武。jì rù huáng míng,wén rú shéng wǔ。

题夏氏象贤图

杨起元

赫赫荆门,经明道尊。hè hè jīng mén,jīng míng dào zūn。
克勤内行,孝友是敦。kè qín nèi xíng,xiào yǒu shì dūn。
爱日遗荣,我风如春。ài rì yí róng,wǒ fēng rú chūn。

题夏氏象贤图

杨起元

翼翼潼川,克箕克裘。yì yì tóng chuān,kè jī kè qiú。
皋皮再设,谈易不休。gāo pí zài shè,tán yì bù xiū。
白下耆英,邈然寡俦。bái xià qí yīng,miǎo rán guǎ chóu。

题夏氏象贤图

杨起元

瞿瞿宁海,其德靡晦。qú qú níng hǎi,qí dé mí huì。
礼学庭趋,秩任郎贵。lǐ xué tíng qū,zhì rèn láng guì。
遘闵不出,伤禄不逮。gòu mǐn bù chū,shāng lù bù dǎi。

题夏氏象贤图

杨起元

爰自曾孙,规衿矩裾。yuán zì céng sūn,guī jīn jǔ jū。
衡门楼迟,乐彼琴书。héng mén lóu chí,lè bǐ qín shū。
训厥后昆,作为此图。xùn jué hòu kūn,zuò wèi cǐ tú。

题夏氏象贤图

杨起元

予交曾孙,廿载以往。yǔ jiāo céng sūn,niàn zài yǐ wǎng。
嘉汝世儒,钦此遗像。jiā rǔ shì rú,qīn cǐ yí xiàng。
为作此诗,以告来襁。wèi zuò cǐ shī,yǐ gào lái qiǎng。

寄曹鲁川

杨起元

往夏徂秋,君惠来游。wǎng xià cú qiū,jūn huì lái yóu。
足我平生,其乐绸缪。zú wǒ píng shēng,qí lè chóu móu。
招招舟子,曾不我留。zhāo zhāo zhōu zi,céng bù wǒ liú。

寄曹鲁川

杨起元

往秋徂冬,雨雪蒙蒙。wǎng qiū cú dōng,yǔ xuě méng méng。
搔首延伫,有鳞有鸿。sāo shǒu yán zhù,yǒu lín yǒu hóng。
善保岁寒,如何弗衷。shàn bǎo suì hán,rú hé fú zhōng。

寄曹鲁川

杨起元

自冬徂春,万汇聿新。zì dōng cú chūn,wàn huì yù xīn。
乐只君子,遐不显仁。lè zhǐ jūn zi,xiá bù xiǎn rén。
抽丝若茧,敷葩如神。chōu sī ruò jiǎn,fū pā rú shén。

寄曹鲁川

杨起元

春徂兹夏,示我藻火。chūn cú zī xià,shì wǒ zǎo huǒ。
折简绝韦,大过而可。zhé jiǎn jué wéi,dà guò ér kě。
愿言努力,旴江则那。yuàn yán nǔ lì,xū jiāng zé nà。

简书美董母谢媛之德也谢媛秉德贞文以相君子实生司寇为时名卿纶綍再褒后命未艾史氏欲传其懿以为世训而作此诗十八章

杨起元

简书煌煌,豸服有宜。jiǎn shū huáng huáng,zhì fú yǒu yí。
于乎不显,式贲其仪。yú hū bù xiǎn,shì bēn qí yí。
其仪伊何,赫赫御史。qí yí yī hé,hè hè yù shǐ。
亦既有文,乃亦有子。yì jì yǒu wén,nǎi yì yǒu zi。
天作淑媛,为赠君之俪。tiān zuò shū yuàn,wèi zèng jūn zhī lì。
维彼淑媛,诞自谢宗。wéi bǐ shū yuàn,dàn zì xiè zōng。
维此君子,玉帛既同。wéi cǐ jūn zi,yù bó jì tóng。
于归有期,待雁之?。yú guī yǒu qī,dài yàn zhī。
二姓争其囿,各速于狱。èr xìng zhēng qí yòu,gè sù yú yù。
竞陨姻盟,寻于荼毒。jìng yǔn yīn méng,xún yú tú dú。
父兮兄兮,畏我宗族。fù xī xiōng xī,wèi wǒ zōng zú。
东邻方告割,西邻亦报绝。dōng lín fāng gào gē,xī lín yì bào jué。
惟新是图,匪旧之屑。wéi xīn shì tú,fěi jiù zhī xiè。
展如淑媛,独抱姱节。zhǎn rú shū yuàn,dú bào kuā jié。
谓大义既亏,我生何为。wèi dà yì jì kuī,wǒ shēng hé wèi。
绝粒不殊,赴身清池。jué lì bù shū,fù shēn qīng chí。
觉彼诸母,疾呼救之。jué bǐ zhū mǔ,jí hū jiù zhī。
闻者缩息,见者怨悔。wén zhě suō xī,jiàn zhě yuàn huǐ。
怒庶遄沮,詈庶遄已。nù shù chuán jǔ,lì shù chuán yǐ。
嗷嗷之徒,尚翕翕訾訾。áo áo zhī tú,shàng xī xī zī zī。
此顾彼虑,未敢有行。cǐ gù bǐ lǜ,wèi gǎn yǒu xíng。
士女乖暌,谗言其兴。shì nǚ guāi kuí,chán yán qí xīng。
诳女也谓士不称,诳士也谓女不令。kuáng nǚ yě wèi shì bù chēng,kuáng shì yě wèi nǚ bù lìng。
乃心如一,荷天之定。nǎi xīn rú yī,hé tiān zhī dìng。
群祥既集,百两既陈。qún xiáng jì jí,bǎi liǎng jì chén。
恶少流言,扼之梅津。è shǎo liú yán,è zhī méi jīn。
淑媛俟之,三尺其缗。shū yuàn qí zhī,sān chǐ qí mín。
我命在我,勿问彼辰。wǒ mìng zài wǒ,wù wèn bǐ chén。
君子乘梁,来迎有光。jūn zi chéng liáng,lái yíng yǒu guāng。
遂造门基,升堂及房。suì zào mén jī,shēng táng jí fáng。
既见君子,我心则降。jì jiàn jūn zi,wǒ xīn zé jiàng。
敬矣新婚,岂敢燕尔,陈图及史以劝。jìng yǐ xīn hūn,qǐ gǎn yàn ěr,chén tú jí shǐ yǐ quàn。
谓妇习女红,古训犹理。wèi fù xí nǚ hóng,gǔ xùn yóu lǐ。
君子不学,人见薄鄙。jūn zi bù xué,rén jiàn báo bǐ。
偶鄙而生,实不如死。ǒu bǐ ér shēng,shí bù rú sǐ。
谓言不信,伊缗是视。wèi yán bù xìn,yī mín shì shì。
爰始发愤,游心典坟。yuán shǐ fā fèn,yóu xīn diǎn fén。
焚膏继晷,机杼齐勤。fén gāo jì guǐ,jī zhù qí qín。
指彼锻者,以勖晨昏。zhǐ bǐ duàn zhě,yǐ xù chén hūn。
肇学声偶,习其句读。zhào xué shēng ǒu,xí qí jù dú。
工苦逾月,英姿骏发。gōng kǔ yú yuè,yīng zī jùn fā。
日记千言,有作必杰。rì jì qiān yán,yǒu zuò bì jié。
归宁与俱,诸谢吐舌。guī níng yǔ jù,zhū xiè tǔ shé。
谓大器晚成,大道乃不器。wèi dà qì wǎn chéng,dà dào nǎi bù qì。
惟勤克家,抱艺不试。wéi qín kè jiā,bào yì bù shì。
道岸是登,为儒之轨。dào àn shì dēng,wèi rú zhī guǐ。
相彼鸣鸟,止于高冈。xiāng bǐ míng niǎo,zhǐ yú gāo gāng。
其雄为凤,其雌为凰。qí xióng wèi fèng,qí cí wèi huáng。
鹓雏济济,文明之祥。yuān chú jì jì,wén míng zhī xiáng。
乃有司寇,出佐我皇。nǎi yǒu sī kòu,chū zuǒ wǒ huáng。
皇念肤功,载锡之命。huáng niàn fū gōng,zài xī zhī mìng。
发其幽光,贲于玄扃。fā qí yōu guāng,bēn yú xuán jiōng。
骈蕃嗣兹,宜无不罄。pián fān sì zī,yí wú bù qìng。
谁作此诗,曰旧史氏。shuí zuò cǐ shī,yuē jiù shǐ shì。
凡百家室,鉴其纯懿。fán bǎi jiā shì,jiàn qí chún yì。
佑我邦家,施于尔孙子。yòu wǒ bāng jiā,shī yú ěr sūn zi。

自警四首

杨起元

圣道绵邈,如流趋壑。shèng dào mián miǎo,rú liú qū hè。
孰知其源,孰返其璞。shú zhī qí yuán,shú fǎn qí pú。
玉石浑殽,竞用攻错。yù shí hún xiáo,jìng yòng gōng cuò。
镂饰难□,其德匪若。lòu shì nán,qí dé fěi ruò。

自警四首

杨起元

璞则既真,攻之惟人。pú zé jì zhēn,gōng zhī wéi rén。
其顽其块,孰圭如绅。qí wán qí kuài,shú guī rú shēn。
如彼四子,何必兼身。rú bǐ sì zi,hé bì jiān shēn。
文之礼乐,亦可成人。wén zhī lǐ lè,yì kě chéng rén。

自警四首

杨起元

小子弗类,日中始慧。xiǎo zi fú lèi,rì zhōng shǐ huì。
荏苒衰颓,忧心如醉。rěn rǎn shuāi tuí,yōu xīn rú zuì。
肇允不雕,可用为佩。zhào yǔn bù diāo,kě yòng wèi pèi。
知非已晚,斯吝斯悔。zhī fēi yǐ wǎn,sī lìn sī huǐ。

自警四首

杨起元

矢其自兹,是攻是治。shǐ qí zì zī,shì gōng shì zhì。
慎尔威仪,修尔言辞。shèn ěr wēi yí,xiū ěr yán cí。
前言往行,是效是师。qián yán wǎng xíng,shì xiào shì shī。
潜神涤虑,母遂尔非。qián shén dí lǜ,mǔ suì ěr fēi。
198«45678910