古诗词

黄淮

感旧四时诗

黄淮

橘柚千林霜日,芙蓉一棹秋波。jú yòu qiān lín shuāng rì,fú róng yī zhào qiū bō。
终日心中想像,几回梦里经过。zhōng rì xīn zhōng xiǎng xiàng,jǐ huí mèng lǐ jīng guò。

感旧四时诗

黄淮

罢钓寒江向晚,寻梅雪里初晴。bà diào hán jiāng xiàng wǎn,xún méi xuě lǐ chū qíng。
同辈年来有几,嗟予老去无成。tóng bèi nián lái yǒu jǐ,jiē yǔ lǎo qù wú chéng。

短歌行

黄淮

男儿堕地人总喜,弄之以璋射弧矢。nán ér duò dì rén zǒng xǐ,nòng zhī yǐ zhāng shè hú shǐ。
功名富贵须及时,谁肯龌龊陷泥滓。gōng míng fù guì xū jí shí,shuí kěn wò chuò xiàn ní zǐ。
争知造物有常理,得失荣枯互终始。zhēng zhī zào wù yǒu cháng lǐ,dé shī róng kū hù zhōng shǐ。
光阴百岁如转丸,纷纷扰扰徒为尔。guāng yīn bǎi suì rú zhuǎn wán,fēn fēn rǎo rǎo tú wèi ěr。
岂不见陌上花,随风飘泊浑尘沙。qǐ bù jiàn mò shàng huā,suí fēng piāo pō hún chén shā。
又不见涧底松,霜枝雪干排晴空。yòu bù jiàn jiàn dǐ sōng,shuāng zhī xuě gàn pái qíng kōng。
不如探囊且买尊中绿,它日招取巫咸为君卜。bù rú tàn náng qiě mǎi zūn zhōng lǜ,tā rì zhāo qǔ wū xián wèi jūn bo。

妾薄命

黄淮

薄命妾,薄命妾。báo mìng qiè,báo mìng qiè。
昔日颜如花,朅来头半雪。xī rì yán rú huā,qiè lái tóu bàn xuě。
翻思初嫁时,朝夕承恩私。fān sī chū jià shí,cháo xī chéng ēn sī。
蕙兰播清馥,罗绮生光辉。huì lán bō qīng fù,luó qǐ shēng guāng huī。
夜夜庭前拜新月,衷情诉与天公知。yè yè tíng qián bài xīn yuè,zhōng qíng sù yǔ tiān gōng zhī。
愿同比目鱼,游泳长相随。yuàn tóng bǐ mù yú,yóu yǒng zhǎng xiāng suí。
愿同连理枝,百岁相因依。yuàn tóng lián lǐ zhī,bǎi suì xiāng yīn yī。
岂料衰荣无定在,遂令终始成参差。qǐ liào shuāi róng wú dìng zài,suì lìng zhōng shǐ chéng cān chà。
参差良可叹,命薄分所宜。cān chà liáng kě tàn,mìng báo fēn suǒ yí。
报德未及已,妾心徒自悲。bào dé wèi jí yǐ,qiè xīn tú zì bēi。
愿夫慎保金石躯,好音慰妾长相思。yuàn fū shèn bǎo jīn shí qū,hǎo yīn wèi qiè zhǎng xiāng sī。
264«891011121314