古诗词

黄省曾

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

弱龄诵其诗,如咏国风歌。ruò líng sòng qí shī,rú yǒng guó fēng gē。
缘情去雕饰,峥嵘障颓波。yuán qíng qù diāo shì,zhēng róng zhàng tuí bō。
每展襟情悦,宛尔挹藤萝。měi zhǎn jīn qíng yuè,wǎn ěr yì téng luó。
神契犹旦夕,千载何足多。shén qì yóu dàn xī,qiān zài hé zú duō。
今兹溯言旨,道在颜闵科。jīn zī sù yán zhǐ,dào zài yán mǐn kē。
欲谂知音人,抒藻写岩阿。yù shěn zhī yīn rén,shū zǎo xiě yán ā。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

陶公卧柴桑,人谓隐者流。táo gōng wò chái sāng,rén wèi yǐn zhě liú。
尚友予品之,乃是夔龙俦。shàng yǒu yǔ pǐn zhī,nǎi shì kuí lóng chóu。
生也逢不辰,版筑谢形求。shēng yě féng bù chén,bǎn zhù xiè xíng qiú。
紫凤虽衔书,岂与燕雀游。zǐ fèng suī xián shū,qǐ yǔ yàn què yóu。
出处镜宣尼,圣矩自昭由。chū chù jìng xuān ní,shèng jǔ zì zhāo yóu。
洁身远氛世,匪曰斗酒谋。jié shēn yuǎn fēn shì,fěi yuē dòu jiǔ móu。
长抱无风云,梁甫写悲讴。zhǎng bào wú fēng yún,liáng fǔ xiě bēi ōu。
虽云死饥饿,孔乐亦已酬。suī yún sǐ jī è,kǒng lè yì yǐ chóu。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

治乱天宰之,君臣晤良难。zhì luàn tiān zǎi zhī,jūn chén wù liáng nán。
皇皇宣尼叟,车席迄无安。huáng huáng xuān ní sǒu,chē xí qì wú ān。
徒然梦周公,凄恻鼓猗兰。tú rán mèng zhōu gōng,qī cè gǔ yī lán。
士生而不遇,贤圣靡不叹。shì shēng ér bù yù,xián shèng mí bù tàn。
永言有今古,结调俱辛酸。yǒng yán yǒu jīn gǔ,jié diào jù xīn suān。
予也偶兹怀,又复扬其澜。yǔ yě ǒu zī huái,yòu fù yáng qí lán。
悲来曷可已,神至固无端。bēi lái hé kě yǐ,shén zhì gù wú duān。
已附青云翼,何必愧龙盘。yǐ fù qīng yún yì,hé bì kuì lóng pán。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

牛刀试小邑,匆匆赋归来。niú dāo shì xiǎo yì,cōng cōng fù guī lái。
风波竞违已,何惜饥冻怀。fēng bō jìng wéi yǐ,hé xī jī dòng huái。
运命逢奇坎,攸往谅必乖。yùn mìng féng qí kǎn,yōu wǎng liàng bì guāi。
一稔且难获,安能际盐梅。yī rěn qiě nán huò,ān néng jì yán méi。
文王久不作,后车愿已灰。wén wáng jiǔ bù zuò,hòu chē yuàn yǐ huī。
甘心以空瞑,千金捐草莱。gān xīn yǐ kōng míng,qiān jīn juān cǎo lái。
天道谓之何,无聊良可哀。tiān dào wèi zhī hé,wú liáo liáng kě āi。
拭袂沾麒麟,虚尔王佐才。shì mèi zhān qí lín,xū ěr wáng zuǒ cái。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

忧来不能御,虚罍竭所斟。yōu lái bù néng yù,xū léi jié suǒ zhēn。
临轩把遗篇,陶陶畅远襟。lín xuān bǎ yí piān,táo táo chàng yuǎn jīn。
有吐悉高度,何谣非素心。yǒu tǔ xī gāo dù,hé yáo fēi sù xīn。
茅斋一再咏,清风生我林。máo zhāi yī zài yǒng,qīng fēng shēng wǒ lín。
但恨无绿酒,遂以写雕琴。dàn hèn wú lǜ jiǔ,suì yǐ xiě diāo qín。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

茫茫大宇内,幽怀罕所同。máng máng dà yǔ nèi,yōu huái hǎn suǒ tóng。
求之竹帛间,赖有浔阳翁。qiú zhī zhú bó jiān,lài yǒu xún yáng wēng。
翳宅惟蓬蒿,挂壁仅丝桐。yì zhái wéi péng hāo,guà bì jǐn sī tóng。
举火虽常乏,君子固其穷。jǔ huǒ suī cháng fá,jūn zi gù qí qióng。
丈夫苟不遇,蓬累播贞风。zhàng fū gǒu bù yù,péng lèi bō zhēn fēng。
岂以六尺躯,贫贱顾忧冲。qǐ yǐ liù chǐ qū,pín jiàn gù yōu chōng。
龙德但无瑕,朝闻夕可终。lóng dé dàn wú xiá,cháo wén xī kě zhōng。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

陋巷绝投赠,朱门多馈遗。lòu xiàng jué tóu zèng,zhū mén duō kuì yí。
轩冕世所隆,圣贤久相嗤。xuān miǎn shì suǒ lóng,shèng xián jiǔ xiāng chī。
渊明受饥迫,出门无所之。yuān míng shòu jī pò,chū mén wú suǒ zhī。
嗟彼恶木阴,宁足荫其躯。jiē bǐ è mù yīn,níng zú yīn qí qū。
漂母者何人,殷勤在瑶词。piāo mǔ zhě hé rén,yīn qín zài yáo cí。
黄金等山岳,临没谁当持。huáng jīn děng shān yuè,lín méi shuí dāng chí。
岂若兹主人,炳有千秋垂。qǐ ruò zī zhǔ rén,bǐng yǒu qiān qiū chuí。

临病咏怀九首

黄省曾

相彼同生人,时芳共俄倾。xiāng bǐ tóng shēng rén,shí fāng gòng é qīng。
荣枯虽不齐,均此素秋殒。róng kū suī bù qí,jūn cǐ sù qiū yǔn。
贵贱何必殊,执之无留影。guì jiàn hé bì shū,zhí zhī wú liú yǐng。
所以达观流,彭殇归一轸。suǒ yǐ dá guān liú,péng shāng guī yī zhěn。
骄人何好好,风波冒挥骋。jiāo rén hé hǎo hǎo,fēng bō mào huī chěng。
金玉靡有厌,冥酣溺无醒。jīn yù mí yǒu yàn,míng hān nì wú xǐng。
大期一朝来,何炎不销烬。dà qī yī cháo lái,hé yán bù xiāo jìn。
祸生自为胎,颓名谁与拯。huò shēng zì wèi tāi,tuí míng shuí yǔ zhěng。
所贵素心者,逍遥寄肱枕。suǒ guì sù xīn zhě,xiāo yáo jì gōng zhěn。
旦夕无怔营,安安卧林境。dàn xī wú zhēng yíng,ān ān wò lín jìng。

临病咏怀九首

黄省曾

古人负高蕴,举世无知已。gǔ rén fù gāo yùn,jǔ shì wú zhī yǐ。
抒愫托微吟,千载待其侣。shū sù tuō wēi yín,qiān zài dài qí lǚ。
我今洞谅之,黄泉不可起。wǒ jīn dòng liàng zhī,huáng quán bù kě qǐ。
神情既潜会,叹息曷容止。shén qíng jì qián huì,tàn xī hé róng zhǐ。
苍天指为正,何必同堂语。cāng tiān zhǐ wèi zhèng,hé bì tóng táng yǔ。

临病咏怀九首

黄省曾

相彼万喙息,其生各自谋。xiāng bǐ wàn huì xī,qí shēng gè zì móu。
人也有百需,安得谢营求。rén yě yǒu bǎi xū,ān dé xiè yíng qiú。
数亩负郭田,躬耕力锄耰。shù mǔ fù guō tián,gōng gēng lì chú yōu。
妻孥免餔糠,我愿亦已酬。qī nú miǎn bù kāng,wǒ yuàn yì yǐ chóu。
嗟此蒲柳躯,安胜千岁忧。jiē cǐ pú liǔ qū,ān shèng qiān suì yōu。
聊随草木荣,欣欣乐中丘。liáo suí cǎo mù róng,xīn xīn lè zhōng qiū。
短长俱一尽,劳劳徒控留。duǎn zhǎng jù yī jǐn,láo láo tú kòng liú。
古称鹤上人,谁当睹遨游。gǔ chēng hè shàng rén,shuí dāng dǔ áo yóu。
鼓瑟不为欢,令人哂蜉蝣。gǔ sè bù wèi huān,lìng rén shěn fú yóu。

临病咏怀九首

黄省曾

太钧无停运,羲车有急节。tài jūn wú tíng yùn,xī chē yǒu jí jié。
衡门四时流,六马驾轻辙。héng mén sì shí liú,liù mǎ jià qīng zhé。
方瞩春园云,忽把夏林月。fāng zhǔ chūn yuán yún,hū bǎ xià lín yuè。
观水靡故澜,理镜但新雪。guān shuǐ mí gù lán,lǐ jìng dàn xīn xuě。
昨盛今不同,暂满寻尔缺。zuó shèng jīn bù tóng,zàn mǎn xún ěr quē。
试问墦冢间,孰非豪华歇。shì wèn fán zhǒng jiān,shú fēi háo huá xiē。
去年车马人,半已狐兔穴。qù nián chē mǎ rén,bàn yǐ hú tù xué。
有酒斟酌之,何能待勋烈。yǒu jiǔ zhēn zhuó zhī,hé néng dài xūn liè。

临病咏怀九首

黄省曾

穷达皆偶然,智巧非所期。qióng dá jiē ǒu rán,zhì qiǎo fēi suǒ qī。
世人经营之,谓可取而携。shì rén jīng yíng zhī,wèi kě qǔ ér xié。
蜂图蚕搆茧,迨死竟沉迷。fēng tú cán gòu jiǎn,dài sǐ jìng chén mí。
举国皆若狂,安分抑何稀。jǔ guó jiē ruò kuáng,ān fēn yì hé xī。
君子履其常,恒以天命持。jūn zi lǚ qí cháng,héng yǐ tiān mìng chí。
所遇即成欢,晏然在闲居。suǒ yù jí chéng huān,yàn rán zài xián jū。
铢毫岂能益,蹈之不复疑。zhū háo qǐ néng yì,dǎo zhī bù fù yí。
飞蓬与流萍,随飙顺所栖。fēi péng yǔ liú píng,suí biāo shùn suǒ qī。
朱博逾台鼎,郗生有愧辞。zhū bó yú tái dǐng,xī shēng yǒu kuì cí。
翰音实不从,妖孽自来欺。hàn yīn shí bù cóng,yāo niè zì lái qī。
所贵从吾好,此训心耿如。suǒ guì cóng wú hǎo,cǐ xùn xīn gěng rú。

临病咏怀九首

黄省曾

常览肥遁踪,思与古贤对。cháng lǎn féi dùn zōng,sī yǔ gǔ xián duì。
其骨夕已尘,忉忉念萝薜。qí gǔ xī yǐ chén,dāo dāo niàn luó bì。
竹帛有遗言,昭兹托衷肺。zhú bó yǒu yí yán,zhāo zī tuō zhōng fèi。
超超诣玄表,混混皆雅致。chāo chāo yì xuán biǎo,hùn hùn jiē yǎ zhì。
诵言若耳聆,俨成金兰会。sòng yán ruò ěr líng,yǎn chéng jīn lán huì。
日久酣此中,庶几永神契。rì jiǔ hān cǐ zhōng,shù jǐ yǒng shén qì。

临病咏怀九首

黄省曾

缅彼林中贤,旷达自高伍。miǎn bǐ lín zhōng xián,kuàng dá zì gāo wǔ。
荷锸命追随,云死便埋我。hé chā mìng zhuī suí,yún sǐ biàn mái wǒ。
听言若狂矫,此道足旁午。tīng yán ruò kuáng jiǎo,cǐ dào zú páng wǔ。
世间红颜子,谁谢岱遵苦。shì jiān hóng yán zi,shuí xiè dài zūn kǔ。
珠玉锢重泉,均之化黄土。zhū yù gù zhòng quán,jūn zhī huà huáng tǔ。
累累北邙丘,发掘不可数。lèi lèi běi máng qiū,fā jué bù kě shù。
秦汉酷侈营,民劳竟何补。qín hàn kù chǐ yíng,mín láo jìng hé bǔ。
王孙贵裸葬,庶几返隆古。wáng sūn guì luǒ zàng,shù jǐ fǎn lóng gǔ。

临病咏怀九首

黄省曾

生年本无根,修短不可期。shēng nián běn wú gēn,xiū duǎn bù kě qī。
骸干岂恒执,自有冥宰枢。hái gàn qǐ héng zhí,zì yǒu míng zǎi shū。
大椿何劳艳,蜉蝣亦奚悲。dà chūn hé láo yàn,fú yóu yì xī bēi。
委顺元化中,荡荡不怀疑。wěi shùn yuán huà zhōng,dàng dàng bù huái yí。
天地为一朝,万载果须臾。tiān dì wèi yī cháo,wàn zài guǒ xū yú。
去日倘终尽,来者奚为馀。qù rì tǎng zhōng jǐn,lái zhě xī wèi yú。
即事便成欢,母迷愿外岐。jí shì biàn chéng huān,mǔ mí yuàn wài qí。

临病咏怀九首

黄省曾

日出茅宇红,披衣而抖擞。rì chū máo yǔ hóng,pī yī ér dǒu sǒu。
今晨又成朝,昨夕已陈朽。jīn chén yòu chéng cháo,zuó xī yǐ chén xiǔ。
众鸟凌旭飞,黄鹂鸣其友。zhòng niǎo líng xù fēi,huáng lí míng qí yǒu。
好音散幽空,交交历芳柳。hǎo yīn sàn yōu kōng,jiāo jiāo lì fāng liǔ。
时蔬亦紫敷,薄采荐嘉酒。shí shū yì zǐ fū,báo cǎi jiàn jiā jiǔ。
且尽康酌娱,此形聊吾有。qiě jǐn kāng zhuó yú,cǐ xíng liáo wú yǒu。
餔糜戒山妻,握粟出空缶。bù mí jiè shān qī,wò sù chū kōng fǒu。
为我烹设之,相呼待邻叟。wèi wǒ pēng shè zhī,xiāng hū dài lín sǒu。

病体畏寒仲夏之月纩衣未舍一雨初霁欣然就曝檐下时逢饥岁百忧入怀俯仰候物率尔咏言四首

黄省曾

时雨暧初霁,中园交飞鸟。shí yǔ ài chū jì,zhōng yuán jiāo fēi niǎo。
蝴蝶相参差,翩翩满芳草。hú dié xiāng cān chà,piān piān mǎn fāng cǎo。
万物各有适,予无好怀抱。wàn wù gè yǒu shì,yǔ wú hǎo huái bào。
哀疚缠绵之,肤颜成瘠稿。āi jiù chán mián zhī,fū yán chéng jí gǎo。
炎天尚挟纩,就日若冬燠。yán tiān shàng xié kuàng,jiù rì ruò dōng yù。
同龄多绿发,殷忧独先老。tóng líng duō lǜ fā,yīn yōu dú xiān lǎo。
枕榻违欢悰,时一弄文藻。zhěn tà wéi huān cóng,shí yī nòng wén zǎo。
前路非我萦,蔬糜聊自保。qián lù fēi wǒ yíng,shū mí liáo zì bǎo。

病体畏寒仲夏之月纩衣未舍一雨初霁欣然就曝檐下时逢饥岁百忧入怀俯仰候物率尔咏言四首

黄省曾

人生皆有化,在昔固皆然。rén shēng jiē yǒu huà,zài xī gù jiē rán。
此形本所无,安得冀常坚。cǐ xíng běn suǒ wú,ān dé jì cháng jiān。
览彼架上书,陈久古圣贤。lǎn bǐ jià shàng shū,chén jiǔ gǔ shèng xián。
不复睹其人,千载把遗编。bù fù dǔ qí rén,qiān zài bǎ yí biān。
内有膏梁子,声迹俱寥然。nèi yǒu gāo liáng zi,shēng jì jù liáo rán。
嗟我苦节士,饥劬想当年。jiē wǒ kǔ jié shì,jī qú xiǎng dāng nián。
有道不获申,无由扣苍天。yǒu dào bù huò shēn,wú yóu kòu cāng tiān。
赖此不朽名,可以慰黄泉。lài cǐ bù xiǔ míng,kě yǐ wèi huáng quán。

病体畏寒仲夏之月纩衣未舍一雨初霁欣然就曝檐下时逢饥岁百忧入怀俯仰候物率尔咏言四首

黄省曾

鹏鹪虽殊分,所飨各有涯。péng jiāo suī shū fēn,suǒ xiǎng gè yǒu yá。
天道无凉厚,人事自盈虚。tiān dào wú liáng hòu,rén shì zì yíng xū。
盗蹠宜满堂,曾颜宁得馀。dào zhí yí mǎn táng,céng yán níng dé yú。
匪彼金钱子,是乃圣贤儒。fěi bǐ jīn qián zi,shì nǎi shèng xián rú。
结发罗缃典,咏览孔氏书。jié fā luó xiāng diǎn,yǒng lǎn kǒng shì shū。
岂惟玩英华,寔以咏其腴。qǐ wéi wán yīng huá,shí yǐ yǒng qí yú。
富贵如浮云,雅抱在宣尼。fù guì rú fú yún,yǎ bào zài xuān ní。
饥寒岂不畏,所志良有殊。jī hán qǐ bù wèi,suǒ zhì liáng yǒu shū。

病体畏寒仲夏之月纩衣未舍一雨初霁欣然就曝檐下时逢饥岁百忧入怀俯仰候物率尔咏言四首

黄省曾

居贫展不易,绝粮诚苦辛。jū pín zhǎn bù yì,jué liáng chéng kǔ xīn。
陶生困浔阳,孔子饥在陈。táo shēng kùn xún yáng,kǒng zi jī zài chén。
丰年恒无岁,况复遘灾迍。fēng nián héng wú suì,kuàng fù gòu zāi zhūn。
生民茹青草,予犹涸水鳞。shēng mín rú qīng cǎo,yǔ yóu hé shuǐ lín。
茫茫行路者,谁可托交亲。máng máng xíng lù zhě,shuí kě tuō jiāo qīn。
举口欲告之,诵言竟回逡。jǔ kǒu yù gào zhī,sòng yán jìng huí qūn。
君子有周急,此义久不申。jūn zi yǒu zhōu jí,cǐ yì jiǔ bù shēn。
藜藿犹可采,且以给昏晨。lí huò yóu kě cǎi,qiě yǐ gěi hūn chén。