古诗词

杨士奇

扈从巡边至宣府往还杂诗六首

杨士奇

关外初冬似早春,僧房犹见菊花新。guān wài chū dōng shì zǎo chūn,sēng fáng yóu jiàn jú huā xīn。
时平扈从巡边塞,宣府回銮只二旬。shí píng hù cóng xún biān sāi,xuān fǔ huí luán zhǐ èr xún。

扈从巡边至宣府往还杂诗六首

杨士奇

怀来城外夜微雪,风送轻寒初著身。huái lái chéng wài yè wēi xuě,fēng sòng qīng hán chū zhù shēn。
平旦马前红一色,回军共试赐衣新。píng dàn mǎ qián hóng yī sè,huí jūn gòng shì cì yī xīn。

清明有感

杨士奇

西江南望渺天涯,岁岁清明不在家。xī jiāng nán wàng miǎo tiān yá,suì suì qīng míng bù zài jiā。
荡日飘风无定著,乱人情思是杨花。dàng rì piāo fēng wú dìng zhù,luàn rén qíng sī shì yáng huā。

题少保杨澹庵江乡归趣图

杨士奇

巴陵西畔楚江分,曾泛湖波望岳云。bā líng xī pàn chǔ jiāng fēn,céng fàn hú bō wàng yuè yún。
借得君山小龙笛,月明吹向洞庭君。jiè dé jūn shān xiǎo lóng dí,yuè míng chuī xiàng dòng tíng jūn。

宣德丙午谒二陵二首

杨士奇

去年侍从谒长陵,此日重来恸倍增。qù nián shì cóng yè zhǎng líng,cǐ rì zhòng lái tòng bèi zēng。
春柳春花浑似昔,献陵陵树复层层。chūn liǔ chūn huā hún shì xī,xiàn líng líng shù fù céng céng。

宣德丙午谒二陵二首

杨士奇

君恩追忆不胜哀,老泪干枯病骨摧。jūn ēn zhuī yì bù shèng āi,lǎo lèi gàn kū bìng gǔ cuī。
陵下一来肠一断,余生知复几回来。líng xià yī lái cháng yī duàn,yú shēng zhī fù jǐ huí lái。

江上早行

杨士奇

汉阳矶上鼓初稀,烟柳昽昽一鹊飞。hàn yáng jī shàng gǔ chū xī,yān liǔ lóng lóng yī què fēi。
乘月不知行处远,满江风露湿人衣。chéng yuè bù zhī xíng chù yuǎn,mǎn jiāng fēng lù shī rén yī。

三十六湾

杨士奇

湘阴县南江水斜,春来两岸无人家。xiāng yīn xiàn nán jiāng shuǐ xié,chūn lái liǎng àn wú rén jiā。
深林日午鸟啼歇,开遍满山红白花。shēn lín rì wǔ niǎo tí xiē,kāi biàn mǎn shān hóng bái huā。

题鄂渚赠别图送人归庐陵二首

杨士奇

鹦鹉江中红树,凤凰城里青山。yīng wǔ jiāng zhōng hóng shù,fèng huáng chéng lǐ qīng shān。
借问来游几日,秋水兰舟独还。jiè wèn lái yóu jǐ rì,qiū shuǐ lán zhōu dú hái。

题鄂渚赠别图送人归庐陵二首

杨士奇

客游黄鹤矶畔,家住金鱼浦前。kè yóu huáng hè jī pàn,jiā zhù jīn yú pǔ qián。
心似波间明月,随君先过螺川。xīn shì bō jiān míng yuè,suí jūn xiān guò luó chuān。

杨白花

杨士奇

杨白花,逐风起。yáng bái huā,zhú fēng qǐ。
含霜弄雪太轻盈,荡日摇春无定止。hán shuāng nòng xuě tài qīng yíng,dàng rì yáo chūn wú dìng zhǐ。
楼中美人双翠颦,坐见纷纷渡江水。lóu zhōng měi rén shuāng cuì pín,zuò jiàn fēn fēn dù jiāng shuǐ。
天长水阔花缈茫,一曲悲歌思千里。tiān zhǎng shuǐ kuò huā miǎo máng,yī qū bēi gē sī qiān lǐ。

巫山高

杨士奇

巫山高高十二峰,连崖叠缡如游龙。wū shān gāo gāo shí èr fēng,lián yá dié lí rú yóu lóng。
当时阳台下神女,翠敛红销空处所。dāng shí yáng tái xià shén nǚ,cuì liǎn hóng xiāo kōng chù suǒ。
朝朝峡里望氛氲,可怜犹似作行云。cháo cháo xiá lǐ wàng fēn yūn,kě lián yóu shì zuò xíng yún。
相思已下沾裳泪,况复猿声不可闻。xiāng sī yǐ xià zhān shang lèi,kuàng fù yuán shēng bù kě wén。

静安亭诗沙溪刘伯川先生席上作时年十二

杨士奇

处士年将六十齐,作亭偏爱屋之西。chù shì nián jiāng liù shí qí,zuò tíng piān ài wū zhī xī。
连床图史孙勤读,四壁棋琴客倦嬉。lián chuáng tú shǐ sūn qín dú,sì bì qí qín kè juàn xī。
鹅鼻峰高松鹤唳,鸡潭波静水禽啼。é bí fēng gāo sōng hè lì,jī tán bō jìng shuǐ qín tí。
向来翠竹江村路,弄月吟风醉不知。xiàng lái cuì zhú jiāng cūn lù,nòng yuè yín fēng zuì bù zhī。

刘伯川席上作

杨士奇

飞雪初停酒未消,溪山深处踏琼瑶。fēi xuě chū tíng jiǔ wèi xiāo,xī shān shēn chù tà qióng yáo。
不嫌寒气侵人骨,贪看梅花过野桥。bù xián hán qì qīn rén gǔ,tān kàn méi huā guò yě qiáo。
3412