古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
黄印
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
庚午三月闻小警出城呈同年谭郡博仲和兼呈潘挥使
明
:
黄印
振衣休整出城迟,泉石年来是故知。
zhèn yī xiū zhěng chū chéng chí,quán shí nián lái shì gù zhī。
白发山人归老日,乾城老将得闲时。
bái fā shān rén guī lǎo rì,qián chéng lǎo jiāng dé xián shí。
谋身于我真成愧,却虏今谁不解诗。
móu shēn yú wǒ zhēn chéng kuì,què lǔ jīn shuí bù jiě shī。
台省未闻忧治世,春风何日到天涯。
tái shěng wèi wén yōu zhì shì,chūn fēng hé rì dào tiān yá。
AI赏析
途中纪事
明
:
黄印
江山行目画中诗,吟弄风光只自知。
jiāng shān xíng mù huà zhōng shī,yín nòng fēng guāng zhǐ zì zhī。
穿破乱云飞水鸟,擘开红毯见江蓠。
chuān pò luàn yún fēi shuǐ niǎo,bāi kāi hóng tǎn jiàn jiāng lí。
四时胜境逢春好,万古惊尘逐世驰。
sì shí shèng jìng féng chūn hǎo,wàn gǔ jīng chén zhú shì chí。
芳草天涯归未得,断肠游子旧时衣。
fāng cǎo tiān yá guī wèi dé,duàn cháng yóu zi jiù shí yī。
AI赏析