古诗词

黄姬水

黄姬水

南陌香尘逐马蹄,东园桃李共成蹊。nán mò xiāng chén zhú mǎ tí,dōng yuán táo lǐ gòng chéng qī。
春来树树花先发,独有垂杨叶早齐。chūn lái shù shù huā xiān fā,dú yǒu chuí yáng yè zǎo qí。

天妃宫看西域海棠

黄姬水

仙观台荒蔓草中,海棠一树太憎红。xiān guān tái huāng màn cǎo zhōng,hǎi táng yī shù tài zēng hóng。
可怜亦是星槎物,不学葡萄入汉宫。kě lián yì shì xīng chá wù,bù xué pú táo rù hàn gōng。

虎丘别友人

黄姬水

惜别衔杯过虎丘,行人无奈乱山愁。xī bié xián bēi guò hǔ qiū,xíng rén wú nài luàn shān chóu。
澄江一别秋风里,枫叶芦花是客舟。chéng jiāng yī bié qiū fēng lǐ,fēng yè lú huā shì kè zhōu。

代赛玉寄沈太玄

黄姬水

去年今日花前别,肠断《阳关》一曲歌。qù nián jīn rì huā qián bié,cháng duàn yáng guān yī qū gē。
谁解相思情更苦,思君泪比别君多。shuí jiě xiāng sī qíng gèng kǔ,sī jūn lèi bǐ bié jūn duō。

题董姬描像寄远二首

黄姬水

山为眉黛水为裙,十二峰头一片云。shān wèi méi dài shuǐ wèi qún,shí èr fēng tóu yī piàn yún。
寄与罗帏孤凤影,欲教无地不随君。jì yǔ luó wéi gū fèng yǐng,yù jiào wú dì bù suí jūn。

题董姬描像寄远二首

黄姬水

自怜眉黛未全残,说与行人泪暗弹。zì lián méi dài wèi quán cán,shuō yǔ xíng rén lèi àn dàn。
君若比来思妾面,画中犹胜梦中看。jūn ruò bǐ lái sī qiè miàn,huà zhōng yóu shèng mèng zhōng kàn。

听查八十弹琵琶歌

黄姬水

寿州钟郎善琵琶,国工敛手咸咨嗟。shòu zhōu zhōng láng shàn pí pá,guó gōng liǎn shǒu xián zī jiē。
阮朱绝艺那能续,不惜千金传一曲。ruǎn zhū jué yì nà néng xù,bù xī qiān jīn chuán yī qū。
八十从师庐子城,五年技尽六弹成。bā shí cóng shī lú zi chéng,wǔ nián jì jǐn liù dàn chéng。
抑扬按捻擅奇妙,从此人称第一声。yì yáng àn niǎn shàn qí miào,cóng cǐ rén chēng dì yī shēng。
今年客自郢门还,瑶枝手把来萝关。jīn nián kè zì yǐng mén hái,yáo zhī shǒu bǎ lái luó guān。
江湖闻名二十载,相逢两鬓风尘斑。jiāng hú wén míng èr shí zài,xiāng féng liǎng bìn fēng chén bān。
据床拂袖奋逸响,叩商激羽高梁上。jù chuáng fú xiù fèn yì xiǎng,kòu shāng jī yǔ gāo liáng shàng。
联线曲折抽芳绪,凄锵蹇劫生孤怆。lián xiàn qū zhé chōu fāng xù,qī qiāng jiǎn jié shēng gū chuàng。
欲舒逸气更促柱,切切嘈嘈作人语。yù shū yì qì gèng cù zhù,qiè qiè cáo cáo zuò rén yǔ。
炎天洌洌满屋霜,白日飒飒半窗雨。yán tiān liè liè mǎn wū shuāng,bái rì sà sà bàn chuāng yǔ。
云停雾结池波摇,木叶槭槭鸟翔舞。yún tíng wù jié chí bō yáo,mù yè qī qī niǎo xiáng wǔ。
回飙惊电指下翻,三峡倒注黄河奔。huí biāo jīng diàn zhǐ xià fān,sān xiá dào zhù huáng hé bēn。
胡沙黯黯吹落月,千山万骑夜不发。hú shā àn àn chuī luò yuè,qiān shān wàn qí yè bù fā。
调本弦鼗太苦酸,相思马上关陇寒。diào běn xián táo tài kǔ suān,xiāng sī mǎ shàng guān lǒng hán。
从来慷慨易成泣,况复秦声向客弹。cóng lái kāng kǎi yì chéng qì,kuàng fù qín shēng xiàng kè dàn。

金陵古意八首其一

黄姬水

小妇家住金陵步,门前朝暮扬子潮。xiǎo fù jiā zhù jīn líng bù,mén qián cháo mù yáng zi cháo。
采花莫采无根草,折柳须折最长条。cǎi huā mò cǎi wú gēn cǎo,zhé liǔ xū zhé zuì zhǎng tiáo。
48123