古诗词

宁献王

宫词一百七首

宁献王

掬面东风酒晕浓,频将罗扇掩羞容。jū miàn dōng fēng jiǔ yūn nóng,pín jiāng luó shàn yǎn xiū róng。
抬头只恐君王见,佯把金针花下缝。tái tóu zhǐ kǒng jūn wáng jiàn,yáng bǎ jīn zhēn huā xià fèng。

宫词一百七首

宁献王

效颦常锁远山愁,蹙损东风翠黛羞。xiào pín cháng suǒ yuǎn shān chóu,cù sǔn dōng fēng cuì dài xiū。
笑贴鬓钿双玉燕,一天秋思上眉头。xiào tiē bìn diàn shuāng yù yàn,yī tiān qiū sī shàng méi tóu。

宫词一百七首

宁献王

谁剪吴江一幅绡,巧裁宫样缕金袍。shuí jiǎn wú jiāng yī fú xiāo,qiǎo cái gōng yàng lǚ jīn páo。
妖娆偏称腰肢小,每向龙墀侍早朝。yāo ráo piān chēng yāo zhī xiǎo,měi xiàng lóng chí shì zǎo cháo。

宫词一百七首

宁献王

沉沉庭院夜如何,坐看黄姑织女过。chén chén tíng yuàn yè rú hé,zuò kàn huáng gū zhī nǚ guò。
月下偶然应识面,谁知人世有嫦娥。yuè xià ǒu rán yīng shí miàn,shuí zhī rén shì yǒu cháng é。

宫词一百七首

宁献王

上苑寻芳挹翠华,东风先到帝王家。shàng yuàn xún fāng yì cuì huá,dōng fēng xiān dào dì wáng jiā。
宫娥不识春归去,争插庭前芍药花。gōng é bù shí chūn guī qù,zhēng chā tíng qián sháo yào huā。

宫词一百七首

宁献王

近来娇怯不胜衣,瘦损春风玉一围。jìn lái jiāo qiè bù shèng yī,shòu sǔn chūn fēng yù yī wéi。
落尽海棠春又暮,绿杨枝上燕于飞。luò jǐn hǎi táng chūn yòu mù,lǜ yáng zhī shàng yàn yú fēi。

宫词一百七首

宁献王

远山凝翠叠青螺,秋水芙蓉映碧波。yuǎn shān níng cuì dié qīng luó,qiū shuǐ fú róng yìng bì bō。
门外晚晴无限意,梧桐叶落已无多。mén wài wǎn qíng wú xiàn yì,wú tóng yè luò yǐ wú duō。

宫词一百七首

宁献王

金莲步步响回廊,未到先闻宝串香。jīn lián bù bù xiǎng huí láng,wèi dào xiān wén bǎo chuàn xiāng。
知是六宫妃子至,殿前嘹亮奏笙簧。zhī shì liù gōng fēi zi zhì,diàn qián liáo liàng zòu shēng huáng。

宫词一百七首

宁献王

月奁金镜绮窗寒,云母屏开五色鸾。yuè lián jīn jìng qǐ chuāng hán,yún mǔ píng kāi wǔ sè luán。
宝篆有香椒壁静,一帘红雨杏花残。bǎo zhuàn yǒu xiāng jiāo bì jìng,yī lián hóng yǔ xìng huā cán。

宫词一百七首

宁献王

翠盘金缕绛纱笼,银烛荧煌照汉宫。cuì pán jīn lǚ jiàng shā lóng,yín zhú yíng huáng zhào hàn gōng。
应制草词书细字,灯花报喜吐殷红。yīng zhì cǎo cí shū xì zì,dēng huā bào xǐ tǔ yīn hóng。

宫词一百七首

宁献王

禁城春色又将过,岁月于人奈老何。jìn chéng chūn sè yòu jiāng guò,suì yuè yú rén nài lǎo hé。
不向镜中添白发,玉颜犹胜旧时多。bù xiàng jìng zhōng tiān bái fā,yù yán yóu shèng jiù shí duō。

宫词一百七首

宁献王

辇路飞花满翠阴,数年无复幸车临。niǎn lù fēi huā mǎn cuì yīn,shù nián wú fù xìng chē lín。
独有海棠枝上月,几番圆缺到如今。dú yǒu hǎi táng zhī shàng yuè,jǐ fān yuán quē dào rú jīn。
721234