古诗词

郑廷鹄

蔡隐君送苦瓜并诗和韵谢之

郑廷鹄

沈约耽诗太瘦生,青门又作苦瓜行。shěn yuē dān shī tài shòu shēng,qīng mén yòu zuò kǔ guā xíng。
谁知谷口酸相似,反恨蜂饴不世情。shuí zhī gǔ kǒu suān xiāng shì,fǎn hèn fēng yí bù shì qíng。

海天胜游歌赠金台田卫使

郑廷鹄

十载逢君神武营,君能走马尘不惊。shí zài féng jūn shén wǔ yíng,jūn néng zǒu mǎ chén bù jīng。
腰下金铛还自惜,匣中宝剑常有声。yāo xià jīn dāng hái zì xī,xiá zhōng bǎo jiàn cháng yǒu shēng。
十载逢君琼海上,衣冠扮作神仙相。shí zài féng jūn qióng hǎi shàng,yī guān bàn zuò shén xiān xiāng。
旅泊徒嗟过隙驹,雄飞空逐滔天浪。lǚ pō tú jiē guò xì jū,xióng fēi kōng zhú tāo tiān làng。
浪花声里问归程,天北天南无限情。làng huā shēng lǐ wèn guī chéng,tiān běi tiān nán wú xiàn qíng。
武功坊下逍遥梦,奇甸街前快乐行。wǔ gōng fāng xià xiāo yáo mèng,qí diān jiē qián kuài lè xíng。
此行真入蓬莱岛,十月梅花觉春早。cǐ xíng zhēn rù péng lái dǎo,shí yuè méi huā jué chūn zǎo。
云边筇竹面似人,石上胡麻大如枣。yún biān qióng zhú miàn shì rén,shí shàng hú má dà rú zǎo。
莫道长安繁且华,海上奇怪尤堪夸。mò dào zhǎng ān fán qiě huá,hǎi shàng qí guài yóu kān kuā。
冬飧不必黄芽菜,寒具何须白贝花。dōng sūn bù bì huáng yá cài,hán jù hé xū bái bèi huā。
嗟君遨游七十载,榔酒椰浆君自解。jiē jūn áo yóu qī shí zài,láng jiǔ yē jiāng jūn zì jiě。
海鸥相狎无机关,塞马由来有真宰。hǎi ōu xiāng xiá wú jī guān,sāi mǎ yóu lái yǒu zhēn zǎi。
劝君长醉且徘徊,乾坤何处非春台。quàn jūn zhǎng zuì qiě pái huái,qián kūn hé chù fēi chūn tái。
今夜白龟才入梦,明日金鸡放赦来。jīn yè bái guī cái rù mèng,míng rì jīn jī fàng shè lái。
噫欷歔,天南天北无彼界,尧仁象天如倚盖。yī xī xū,tiān nán tiān běi wú bǐ jiè,yáo rén xiàng tiān rú yǐ gài。
君不从军万里行,那识皇舆如此大。jūn bù cóng jūn wàn lǐ xíng,nà shí huáng yú rú cǐ dà。

中流自在图歌为谭次川年兄题

郑廷鹄

秋水弥烟谷,川光入画图。qiū shuǐ mí yān gǔ,chuān guāng rù huà tú。
远山横黛色,林树正扶苏。yuǎn shān héng dài sè,lín shù zhèng fú sū。
是谁盘礴丹青手,驱云掣电龙蛇走。shì shuí pán bó dān qīng shǒu,qū yún chè diàn lóng shé zǒu。
青冥浩荡不可穷,万顷玻璃当户牖。qīng míng hào dàng bù kě qióng,wàn qǐng bō lí dāng hù yǒu。
绝壁崩崖雨后新,惊涛日日伴游人。jué bì bēng yá yǔ hòu xīn,jīng tāo rì rì bàn yóu rén。
人间草舍依村树,水上云深隔比邻。rén jiān cǎo shě yī cūn shù,shuǐ shàng yún shēn gé bǐ lín。
江头牙樯如榔密,奔波愈下无回日。jiāng tóu yá qiáng rú láng mì,bēn bō yù xià wú huí rì。
谁知中有扣舷者,缓楫安流心自逸。shuí zhī zhōng yǒu kòu xián zhě,huǎn jí ān liú xīn zì yì。
慷慨中流发浩歌,天地万物如渠何。kāng kǎi zhōng liú fā hào gē,tiān dì wàn wù rú qú hé。
冯夷击鼓鼍为导,灵胥水面空婆娑。féng yí jī gǔ tuó wèi dǎo,líng xū shuǐ miàn kōng pó suō。
君不见湘山大风不得渡,刑徒三千亦何怒。jūn bù jiàn xiāng shān dà fēng bù dé dù,xíng tú sān qiān yì hé nù。
又不见滟滪堆前争喧豗,矢尽剑折夫何为。yòu bù jiàn yàn yù duī qián zhēng xuān huī,shǐ jǐn jiàn zhé fū hé wèi。
乃知画师有深意,颓波涨里藏其智。nǎi zhī huà shī yǒu shēn yì,tuí bō zhǎng lǐ cáng qí zhì。
一棹孤舟尺素中,洗尽人间名与利。yī zhào gū zhōu chǐ sù zhōng,xǐ jǐn rén jiān míng yǔ lì。
名与利,如轻蘋,风波逐逐徒伤神。míng yǔ lì,rú qīng píng,fēng bō zhú zhú tú shāng shén。
所以高明仗忠信,济川有术通玄津。suǒ yǐ gāo míng zhàng zhōng xìn,jì chuān yǒu shù tōng xuán jīn。
速不足喜,迟何足嗔。sù bù zú xǐ,chí hé zú chēn。
彼岸登时同是到,稳作中流自在人。bǐ àn dēng shí tóng shì dào,wěn zuò zhōng liú zì zài rén。

白虎亭新成二首

郑廷鹄

窈窕见深谷,山门郁穹窿。yǎo tiǎo jiàn shēn gǔ,shān mén yù qióng lóng。
高台何崔嵬,翠壁增长松。gāo tái hé cuī wéi,cuì bì zēng zhǎng sōng。
攀萝一登眺,新享报成功。pān luó yī dēng tiào,xīn xiǎng bào chéng gōng。
嗟余始行役,夙心寄雕龙。jiē yú shǐ xíng yì,sù xīn jì diāo lóng。
徘徊咏高调,千载闻清风。pái huái yǒng gāo diào,qiān zài wén qīng fēng。

白虎亭新成二首

郑廷鹄

绮构青云上,烟光动窗户。qǐ gòu qīng yún shàng,yān guāng dòng chuāng hù。
万籁生阴谷,孤禽隐深树。wàn lài shēng yīn gǔ,gū qín yǐn shēn shù。
亭亭百尺喜,松声自朝暮。tíng tíng bǎi chǐ xǐ,sōng shēng zì cháo mù。
谁识元化理,究此无言趣。shuí shí yuán huà lǐ,jiū cǐ wú yán qù。
悠悠千古心,端居有良悟。yōu yōu qiān gǔ xīn,duān jū yǒu liáng wù。
45123