古诗词

郑相

九日象山

郑相

象山九日招携地,万里秋光纵目馀。xiàng shān jiǔ rì zhāo xié dì,wàn lǐ qiū guāng zòng mù yú。
隔寺烟深人语静,背岩寒近菊花初。gé sì yān shēn rén yǔ jìng,bèi yán hán jìn jú huā chū。
怀贤宇宙情偏迥,忧国江湖鬓未疏。huái xián yǔ zhòu qíng piān jiǒng,yōu guó jiāng hú bìn wèi shū。
莫笑平生闲自放,荜门犹喜读残书。mò xiào píng shēng xián zì fàng,bì mén yóu xǐ dú cán shū。

别黄一元

郑相

驿路柳新发,春风人远行。yì lù liǔ xīn fā,chūn fēng rén yuǎn xíng。
别怀拈未出,山阁语流莺。bié huái niān wèi chū,shān gé yǔ liú yīng。

感怀

郑相

西北是吾庐,浮云乍舒卷。xī běi shì wú lú,fú yún zhà shū juǎn。
不见倚门人,空见缀衣线。bù jiàn yǐ mén rén,kōng jiàn zhuì yī xiàn。

萱草

郑相

触目伤神倍怆然,此花曾向北堂妍。chù mù shāng shén bèi chuàng rán,cǐ huā céng xiàng běi táng yán。
于今零落无寻处,那得忘忧似昔年。yú jīn líng luò wú xún chù,nà dé wàng yōu shì xī nián。