古诗词

邓林

虚白堂为温大尹赋

邓林

知君居室在君心,虚白颜名寓意深。zhī jūn jū shì zài jūn xīn,xū bái yán míng yù yì shēn。
帘卷只容孤月入,镜空那有一尘侵。lián juǎn zhǐ róng gū yuè rù,jìng kōng nà yǒu yī chén qīn。
芸窗对雪宵开卷,花果凝香昼鼓琴。yún chuāng duì xuě xiāo kāi juǎn,huā guǒ níng xiāng zhòu gǔ qín。
扫壁题诗寄幽赏,清风拂拂洒烦襟。sǎo bì tí shī jì yōu shǎng,qīng fēng fú fú sǎ fán jīn。

过十八滩

邓林

十年九度游京国,十八滩行十八回。shí nián jiǔ dù yóu jīng guó,shí bā tān xíng shí bā huí。
熟路尽饶僮仆识,机心犹被鹭鸥猜。shú lù jǐn ráo tóng pū shí,jī xīn yóu bèi lù ōu cāi。
奔流触石晴飞雪,骤雨添江夜隐雷。bēn liú chù shí qíng fēi xuě,zhòu yǔ tiān jiāng yè yǐn léi。
借问险中同济者,几人不为利名来。jiè wèn xiǎn zhōng tóng jì zhě,jǐ rén bù wèi lì míng lái。

过大庾关

邓林

庾关南下是乡关,二十辞家六十还。yǔ guān nán xià shì xiāng guān,èr shí cí jiā liù shí hái。
行李萧条书剑在,乡音如故鬓毛斑。xíng lǐ xiāo tiáo shū jiàn zài,xiāng yīn rú gù bìn máo bān。
倦来小憩松间石,兴到遥看马上山。juàn lái xiǎo qì sōng jiān shí,xīng dào yáo kàn mǎ shàng shān。
香火祠前问丞相,几人未老得身闲。xiāng huǒ cí qián wèn chéng xiāng,jǐ rén wèi lǎo dé shēn xián。

到家

邓林

去日年才二十三,归来鬓雪已盈簪。qù rì nián cái èr shí sān,guī lái bìn xuě yǐ yíng zān。
半生勤苦成何事,两字清贫是美谈。bàn shēng qín kǔ chéng hé shì,liǎng zì qīng pín shì měi tán。
松酿满斟浇世虑,荷衣旋制换朝衫。sōng niàng mǎn zhēn jiāo shì lǜ,hé yī xuán zhì huàn cháo shān。
君恩倘许重收用,潦倒龙钟恐不堪。jūn ēn tǎng xǔ zhòng shōu yòng,lǎo dào lóng zhōng kǒng bù kān。

呈同门诸友兄

邓林

青云自著祖生鞭,转眼离群四十年。qīng yún zì zhù zǔ shēng biān,zhuǎn yǎn lí qún sì shí nián。
夜雨孤灯怀对榻,秋风三径梦归田。yè yǔ gū dēng huái duì tà,qiū fēng sān jìng mèng guī tián。
盟寻洛下耆英会,行趁江南书画船。méng xún luò xià qí yīng huì,xíng chèn jiāng nán shū huà chuán。
同学故□多健在,相看清兴满吟边。tóng xué gù duō jiàn zài,xiāng kàn qīng xīng mǎn yín biān。

和常斋见贶诗韵三首

邓林

千金养士筑高台,曾获扳龙附凤来。qiān jīn yǎng shì zhù gāo tái,céng huò bān lóng fù fèng lái。
偶为批鳞伤切直,故教垂翅暂低回。ǒu wèi pī lín shāng qiè zhí,gù jiào chuí chì zàn dī huí。
赤心报国殚臣节,白发归田仰圣裁。chì xīn bào guó dān chén jié,bái fā guī tián yǎng shèng cái。
阔别故人劳慰问,诗筒接得手亲开。kuò bié gù rén láo wèi wèn,shī tǒng jiē dé shǒu qīn kāi。

和常斋见贶诗韵三首

邓林

忆年三五在妆台,曾亦东涂西抹来。yì nián sān wǔ zài zhuāng tái,céng yì dōng tú xī mǒ lái。
今日头颅成老丑,平生意气转迟回。jīn rì tóu lú chéng lǎo chǒu,píng shēng yì qì zhuǎn chí huí。
桐琴只作南音写,芰服还依旧样裁。tóng qín zhǐ zuò nán yīn xiě,jì fú hái yī jiù yàng cái。
尊酒论文重许我,雅怀从此为君开。zūn jiǔ lùn wén zhòng xǔ wǒ,yǎ huái cóng cǐ wèi jūn kāi。

和常斋见贶诗韵三首

邓林

君家住在钓鱼台,水色山光满目来。jūn jiā zhù zài diào yú tái,shuǐ sè shān guāng mǎn mù lái。
西日乍沉凉月上,南风初起暮潮回。xī rì zhà chén liáng yuè shàng,nán fēng chū qǐ mù cháo huí。
体疲高枕从容卧,兴到新诗取次裁。tǐ pí gāo zhěn cóng róng wò,xīng dào xīn shī qǔ cì cái。
我欲携琴同唱和,不知东阁几时开。wǒ yù xié qín tóng chàng hé,bù zhī dōng gé jǐ shí kāi。

馀姚访陈司封即席赋二律

邓林

问水寻山取次行,姚江西畔访寅兄。wèn shuǐ xún shān qǔ cì xíng,yáo jiāng xī pàn fǎng yín xiōng。
同袍意气今犹昔,补衮文章老更成。tóng páo yì qì jīn yóu xī,bǔ gǔn wén zhāng lǎo gèng chéng。
雾雨暂容玄豹隐,风云终起大鹏程。wù yǔ zàn róng xuán bào yǐn,fēng yún zhōng qǐ dà péng chéng。
虚名累我将何用,赢得萧萧白发生。xū míng lèi wǒ jiāng hé yòng,yíng dé xiāo xiāo bái fā shēng。

馀姚访陈司封即席赋二律

邓林

忆昔承恩入选曹,大夫从事独贤劳。yì xī chéng ēn rù xuǎn cáo,dà fū cóng shì dú xián láo。
六年共署联衙纸,几度同燃继晷膏。liù nián gòng shǔ lián yá zhǐ,jǐ dù tóng rán jì guǐ gāo。
疏傅清名照汗简,屈平哀思满离骚。shū fù qīng míng zhào hàn jiǎn,qū píng āi sī mǎn lí sāo。
升沉自古应难料,且对芳筵醉碧醪。shēng chén zì gǔ yīng nán liào,qiě duì fāng yán zuì bì láo。

阙题

邓林

古今谩说飞来寺,幻化神工亦异哉。gǔ jīn mán shuō fēi lái sì,huàn huà shén gōng yì yì zāi。
寒玉一泓开地脉,翠屏千级绝尘埃。hán yù yī hóng kāi dì mài,cuì píng qiān jí jué chén āi。
驯猿童子朝留饭,杖锡禅僧晚渡杯。xùn yuán tóng zi cháo liú fàn,zhàng xī chán sēng wǎn dù bēi。
到此令人清百虑,海中谁道有蓬莱。dào cǐ lìng rén qīng bǎi lǜ,hǎi zhōng shuí dào yǒu péng lái。

题四景山水

邓林

几日林霏暝不开,遥山飞翠入亭台。jǐ rì lín fēi míng bù kāi,yáo shān fēi cuì rù tíng tái。
钩帘闲探春消息,一对寻巢燕子来。gōu lián xián tàn chūn xiāo xī,yī duì xún cháo yàn zi lái。

题四景山水

邓林

隔岸山风吹薜萝,傍溪庭院晚凉多。gé àn shān fēng chuī bì luó,bàng xī tíng yuàn wǎn liáng duō。
文禽飞去纤歌起,人在荷花荡里过。wén qín fēi qù xiān gē qǐ,rén zài hé huā dàng lǐ guò。

题四景山水

邓林

天开庐岳奠金鳌,气势凌秋分外高。tiān kāi lú yuè diàn jīn áo,qì shì líng qiū fēn wài gāo。
闲倚云巢瞻秀色,洞庭飞雁杳秋毫。xián yǐ yún cháo zhān xiù sè,dòng tíng fēi yàn yǎo qiū háo。

题四景山水

邓林

六出花开不待春,滕神工巧夺天真。liù chū huā kāi bù dài chūn,téng shén gōng qiǎo duó tiān zhēn。
野人富贵无心得,门巷璚瑶一夜新。yě rén fù guì wú xīn dé,mén xiàng qióng yáo yī yè xīn。

金园草堂

邓林

金谷芳菲不可寻,金园乔木翠森森。jīn gǔ fāng fēi bù kě xún,jīn yuán qiáo mù cuì sēn sēn。
草堂静倚沧江曲,一榻清风古自今。cǎo táng jìng yǐ cāng jiāng qū,yī tà qīng fēng gǔ zì jīn。

题友人兰竹画

邓林

异种谁从楚畹分,园香未许世人闻。yì zhǒng shuí cóng chǔ wǎn fēn,yuán xiāng wèi xǔ shì rén wén。
寒岩幽谷秋风里,青眼相看有此君。hán yán yōu gǔ qiū fēng lǐ,qīng yǎn xiāng kàn yǒu cǐ jūn。

光风转蕙

邓林

楚畹佳人翠袖长,妖娆无奈晚风凉。chǔ wǎn jiā rén cuì xiù zhǎng,yāo ráo wú nài wǎn fēng liáng。
幽怀自惜持贞独,肯藉吹嘘散异芳。yōu huái zì xī chí zhēn dú,kěn jí chuī xū sàn yì fāng。

题荆兰竹石二首

邓林

枳棘翘翘露叶低,琅玕宁与玉屏齐。zhǐ jí qiào qiào lù yè dī,láng gān níng yǔ yù píng qí。
荆兰竹石闲相倚,好把离骚置品题。jīng lán zhú shí xián xiāng yǐ,hǎo bǎ lí sāo zhì pǐn tí。

题荆兰竹石二首

邓林

兰叶萧萧竹节疏,石形奇瘦称清虚。lán yè xiāo xiāo zhú jié shū,shí xíng qí shòu chēng qīng xū。
贤愚并处资修德,荆棘旁生莫剪除。xián yú bìng chù zī xiū dé,jīng jí páng shēng mò jiǎn chú。