古诗词

樊起龙

经犀牛峡

樊起龙

海暗烽烟暮,楼船几度过。hǎi àn fēng yān mù,lóu chuán jǐ dù guò。
崃云吞落日,堤柳接长河。lái yún tūn luò rì,dī liǔ jiē zhǎng hé。
孤鹤腾清汉,灵犀起白波。gū hè téng qīng hàn,líng xī qǐ bái bō。
何人仍缓带,倚棹听渔歌。hé rén réng huǎn dài,yǐ zhào tīng yú gē。

吴江晓发

樊起龙

江湖风雨暗斜晖,历乱云山入望微。jiāng hú fēng yǔ àn xié huī,lì luàn yún shān rù wàng wēi。
司马闻移京口旆,将军未解洞庭围。sī mǎ wén yí jīng kǒu pèi,jiāng jūn wèi jiě dòng tíng wéi。
角声悲壮迎金鼓,水色光寒上铁衣。jiǎo shēng bēi zhuàng yíng jīn gǔ,shuǐ sè guāng hán shàng tiě yī。
不尽客怀帆影外,又看秋雁向南飞。bù jǐn kè huái fān yǐng wài,yòu kàn qiū yàn xiàng nán fēi。

岳王庙

樊起龙

武昌公庙大江头,门掩松花一径幽。wǔ chāng gōng miào dà jiāng tóu,mén yǎn sōng huā yī jìng yōu。
宋业欲亡和议起,郾城初捷羽书愁。sòng yè yù wáng hé yì qǐ,yǎn chéng chū jié yǔ shū chóu。
苔碑有恨山云寂,石马无声烟水秋。tái bēi yǒu hèn shān yún jì,shí mǎ wú shēng yān shuǐ qiū。
梦断黄龙何日底,天南钟鼓思悠悠。mèng duàn huáng lóng hé rì dǐ,tiān nán zhōng gǔ sī yōu yōu。

过东莞伯墓

樊起龙

毬石狮岩势欲吞,霸图雄业一丘存。qiú shí shī yán shì yù tūn,bà tú xióng yè yī qiū cún。
登坛结士先刑赏,倚剑观星识至尊。dēng tán jié shì xiān xíng shǎng,yǐ jiàn guān xīng shí zhì zūn。
荒冢有花开二月,断碑无字落孤村。huāng zhǒng yǒu huā kāi èr yuè,duàn bēi wú zì luò gū cūn。
东南半壁今还古,赤帜何人候虎门。dōng nán bàn bì jīn hái gǔ,chì zhì hé rén hòu hǔ mén。