古诗词

刘士奇

谢程太史松溪惠樵茶

刘士奇

辛夷帘下忆卢仝,封寄情深谏议通。xīn yí lián xià yì lú tóng,fēng jì qíng shēn jiàn yì tōng。
乍阅百团浑似月,不须七碗便乘风。zhà yuè bǎi tuán hún shì yuè,bù xū qī wǎn biàn chéng fēng。
云铛屡挹闻香冽,松籁旋听觉虑空。yún dāng lǚ yì wén xiāng liè,sōng lài xuán tīng jué lǜ kōng。
向道蒙山武夷胜,岂知樵涧摘春丛。xiàng dào méng shān wǔ yí shèng,qǐ zhī qiáo jiàn zhāi chūn cóng。

游仙坛

刘士奇

独怜丘壑涤尘襟,竹杖芒鞋历翠岑。dú lián qiū hè dí chén jīn,zhú zhàng máng xié lì cuì cén。
借问仙坛何处是,望中烟树碧云深。jiè wèn xiān tán hé chù shì,wàng zhōng yān shù bì yún shēn。