古诗词

刘宗周

归兴

刘宗周

无端归兴拟陶潜,计日清华俸亦廉。wú duān guī xīng nǐ táo qián,jì rì qīng huá fèng yì lián。
未卜山妻堪并食,先教稚子解抽簪。wèi bo shān qī kān bìng shí,xiān jiào zhì zi jiě chōu zān。
三年似爽还山约,一事真成避世嫌。sān nián shì shuǎng hái shān yuē,yī shì zhēn chéng bì shì xián。
今古乾坤何处了,旧时风月寄缃缣。jīn gǔ qián kūn hé chù le,jiù shí fēng yuè jì xiāng jiān。

同洪溟上人天衢弟登秦望

刘宗周

雨霁山光紫翠开,分明洗出小蓬莱。yǔ jì shān guāng zǐ cuì kāi,fēn míng xǐ chū xiǎo péng lái。
鸣琴一带溪流迥,绝壁千寻鸟道回。míng qín yī dài xī liú jiǒng,jué bì qiān xún niǎo dào huí。
杖锡老僧飞欲到,采芝仙客定频来。zhàng xī lǎo sēng fēi yù dào,cǎi zhī xiān kè dìng pín lái。
不知身在天门上,犹望云霞信手推。bù zhī shēn zài tiān mén shàng,yóu wàng yún xiá xìn shǒu tuī。

春暮和紫眉通城感怀

刘宗周

无限春愁带客浓,残书数卷出尘封。wú xiàn chūn chóu dài kè nóng,cán shū shù juǎn chū chén fēng。
空怀建策同三表,莫问留行是万钟。kōng huái jiàn cè tóng sān biǎo,mò wèn liú xíng shì wàn zhōng。
南国莺花随梦尽,孤城涕泪为谁容。nán guó yīng huā suí mèng jǐn,gū chéng tì lèi wèi shuí róng。
凭君且博清斋坐,明月瑶琴风入松。píng jūn qiě bó qīng zhāi zuò,míng yuè yáo qín fēng rù sōng。

过锡山同张奠夫访第二泉用濓溪先生萍乡诗韵

刘宗周

牛斗斜横剑气寒,第来泉品让儒酸。niú dòu xié héng jiàn qì hán,dì lái quán pǐn ràng rú suān。
道心一掬尘开镜,仙掌孤撑露在盘。dào xīn yī jū chén kāi jìng,xiān zhǎng gū chēng lù zài pán。
满地江湖悲寂寞,半天猿鹤可平安。mǎn dì jiāng hú bēi jì mò,bàn tiān yuán hè kě píng ān。
匆匆指点山亭上,留得宗风几许般。cōng cōng zhǐ diǎn shān tíng shàng,liú dé zōng fēng jǐ xǔ bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

何人后死骨先寒,二十年来梦里酸。hé rén hòu sǐ gǔ xiān hán,èr shí nián lái mèng lǐ suān。
错绣山河空一掷,注金身世打通盘。cuò xiù shān hé kōng yī zhì,zhù jīn shēn shì dǎ tōng pán。
终嫌世事稽文信,不见东山起谢安。zhōng xián shì shì jī wén xìn,bù jiàn dōng shān qǐ xiè ān。
寄语悠悠沉醉客,男儿事业尽多般。jì yǔ yōu yōu chén zuì kè,nán ér shì yè jǐn duō bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

台阁文章星斗寒,风期与俗异咸酸。tái gé wén zhāng xīng dòu hán,fēng qī yǔ sú yì xián suān。
回澜紫海皆通汉,照乘明珠只走盘。huí lán zǐ hǎi jiē tōng hàn,zhào chéng míng zhū zhǐ zǒu pán。
拟绝韦编年待假,争先殉节死逾安。nǐ jué wéi biān nián dài jiǎ,zhēng xiān xùn jié sǐ yú ān。
读书所学知何事,蒙难坚贞尔许般。dú shū suǒ xué zhī hé shì,méng nán jiān zhēn ěr xǔ bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

淮南一别竹斋寒,再拜班荆话屡酸。huái nán yī bié zhú zhāi hán,zài bài bān jīng huà lǚ suān。
国难敢忘嫠妇纬,时危转忆菜根盘。guó nán gǎn wàng lí fù wěi,shí wēi zhuǎn yì cài gēn pán。
身担风纪纲常重,节自平生学问安。shēn dān fēng jì gāng cháng zhòng,jié zì píng shēng xué wèn ān。
白马岩前怀旧处,临风嗟叹有千般。bái mǎ yán qián huái jiù chù,lín fēng jiē tàn yǒu qiān bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

肃肃丰裁亚相寒,匡扶九鼎和盐酸。sù sù fēng cái yà xiāng hán,kuāng fú jiǔ dǐng hé yán suān。
欲存赵氏孤何处,枉泣公孙泪满盘。yù cún zhào shì gū hé chù,wǎng qì gōng sūn lèi mǎn pán。
燕市赓歌留正气,鹿岩风景绍新安。yàn shì gēng gē liú zhèng qì,lù yán fēng jǐng shào xīn ān。
可怜一木难支处,遗句犹惭沟渎般。kě lián yī mù nán zhī chù,yí jù yóu cán gōu dú bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

阴雨萧萧道路寒,一回把袂一回酸。yīn yǔ xiāo xiāo dào lù hán,yī huí bǎ mèi yī huí suān。
周情孔思联声气,忧国伤时共郁盘。zhōu qíng kǒng sī lián shēng qì,yōu guó shāng shí gòng yù pán。
十族止怜朋友在,九原谁问此心安。shí zú zhǐ lián péng yǒu zài,jiǔ yuán shuí wèn cǐ xīn ān。
异时伊洛推人物,诚敬渊源似尔般。yì shí yī luò tuī rén wù,chéng jìng yuān yuán shì ěr bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

白日无光止水寒,臣心逾苦骨逾酸。bái rì wú guāng zhǐ shuǐ hán,chén xīn yú kǔ gǔ yú suān。
时当阴雨忧方切,勉济云雷屯且盘。shí dāng yīn yǔ yōu fāng qiè,miǎn jì yún léi tún qiě pán。
致主有心归一德,招魂无厉逐偏安。zhì zhǔ yǒu xīn guī yī dé,zhāo hún wú lì zhú piān ān。
南都应是神游处,羊祜碑前泪万般。nán dōu yīng shì shén yóu chù,yáng hù bēi qián lèi wàn bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

饱历风霜心骨寒,馀生返国事辛酸。bǎo lì fēng shuāng xīn gǔ hán,yú shēng fǎn guó shì xīn suān。
六师不借郎官箸,一剑应加司马盘。liù shī bù jiè láng guān zhù,yī jiàn yīng jiā sī mǎ pán。
哭拜鼎湖攀莫逮,魂依泉路体方安。kū bài dǐng hú pān mò dǎi,hún yī quán lù tǐ fāng ān。
时人早识杨忠悯,百鍊成钢仿佛般。shí rén zǎo shí yáng zhōng mǐn,bǎi liàn chéng gāng fǎng fú bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

燕市论交指岁寒,青青松柏望中酸。yàn shì lùn jiāo zhǐ suì hán,qīng qīng sōng bǎi wàng zhōng suān。
蚤腾汗血驹千里,骤折羊肠路几盘。zǎo téng hàn xuè jū qiān lǐ,zhòu zhé yáng cháng lù jǐ pán。
国难伤心甘誓死,亲闱无计问宵安。guó nán shāng xīn gān shì sǐ,qīn wéi wú jì wèn xiāo ān。
王陵有母同归死,留与傍人话两般。wáng líng yǒu mǔ tóng guī sǐ,liú yǔ bàng rén huà liǎng bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

铁干冰心古色寒,清癯犹自带儒酸。tiě gàn bīng xīn gǔ sè hán,qīng qú yóu zì dài rú suān。
云中鸣凤先归汉,榜下惊鸿起渐磐。yún zhōng míng fèng xiān guī hàn,bǎng xià jīng hóng qǐ jiàn pán。
仕以教忠先教孝,生非求饱复求安。shì yǐ jiào zhōng xiān jiào xiào,shēng fēi qiú bǎo fù qiú ān。
卞壶父子英风在,今古同情只一般。biàn hú fù zi yīng fēng zài,jīn gǔ tóng qíng zhǐ yī bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

韦布家风姓氏寒,里中世守一经酸。wéi bù jiā fēng xìng shì hán,lǐ zhōng shì shǒu yī jīng suān。
中朝遇变惊涂炭,幽谷何心赋考槃。zhōng cháo yù biàn jīng tú tàn,yōu gǔ hé xīn fù kǎo pán。
若个衣冠犹乞活,几时簪笏上长安。ruò gè yī guān yóu qǐ huó,jǐ shí zān hù shàng zhǎng ān。
葵忱自昔倾阳处,廊庙山林岂二般。kuí chén zì xī qīng yáng chù,láng miào shān lín qǐ èr bān。

过张湾

刘宗周

张家渡口湾如织,绿水朱门望不极。zhāng jiā dù kǒu wān rú zhī,lǜ shuǐ zhū mén wàng bù jí。
夹岸枝枝杨柳垂,春烟犹带五侯色。jiā àn zhī zhī yáng liǔ chuí,chūn yān yóu dài wǔ hóu sè。

过张湾

刘宗周

画船箫鼓日纷纷,得意归来休论贫。huà chuán xiāo gǔ rì fēn fēn,dé yì guī lái xiū lùn pín。
回首张湾何处是,不堪新说李家村。huí shǒu zhāng wān hé chù shì,bù kān xīn shuō lǐ jiā cūn。

阳榖道中辞春

刘宗周

客路辞春春可怜,客心愁对草如烟。kè lù cí chūn chūn kě lián,kè xīn chóu duì cǎo rú yān。
凭将景物留春色,一路杨花燕子前。píng jiāng jǐng wù liú chūn sè,yī lù yáng huā yàn zi qián。

阳榖道中辞春

刘宗周

病客伤春归便休,沧浪一曲棹扁舟。bìng kè shāng chūn guī biàn xiū,cāng làng yī qū zhào biǎn zhōu。
抽簪及早宁非讣,不趁东风叹白头。chōu zān jí zǎo níng fēi fù,bù chèn dōng fēng tàn bái tóu。

阳榖道中辞春

刘宗周

野水荒郊屡问津,浮云孤寄一闲身。yě shuǐ huāng jiāo lǚ wèn jīn,fú yún gū jì yī xián shēn。
可怜阳榖城西柳,不是青青帝里春。kě lián yáng gǔ chéng xī liǔ,bù shì qīng qīng dì lǐ chūn。

阳榖道中辞春

刘宗周

放浪浮生未有涯,薄言春尽且还家。fàng làng fú shēng wèi yǒu yá,báo yán chūn jǐn qiě hái jiā。
故乡留得青梅熟,烟雨村村刈麦麻。gù xiāng liú dé qīng méi shú,yān yǔ cūn cūn yì mài má。
651234