古诗词

蓝仁

赠薛鍊师

蓝仁

长生何处得真传,径入名山住十年。zhǎng shēng hé chù dé zhēn chuán,jìng rù míng shān zhù shí nián。
共说墨符能役鬼,又参丹诀拟升仙。gòng shuō mò fú néng yì guǐ,yòu cān dān jué nǐ shēng xiān。
吹箫坐久云生石,鍊药迟眠月满天。chuī xiāo zuò jiǔ yún shēng shí,liàn yào chí mián yuè mǎn tiān。
我亦愿游方外者,安期应笑早华颠。wǒ yì yuàn yóu fāng wài zhě,ān qī yīng xiào zǎo huá diān。

寄余复婴鍊师

蓝仁

石鼓渡头呼钓船,幔亭峰下候真仙。shí gǔ dù tóu hū diào chuán,màn tíng fēng xià hòu zhēn xiān。
川原雪霁浮春色,楼阁林深锁暮烟。chuān yuán xuě jì fú chūn sè,lóu gé lín shēn suǒ mù yān。
游市悬壶凡几日,还山服药又千年。yóu shì xuán hú fán jǐ rì,hái shān fú yào yòu qiān nián。
月间旧隐金蟾迹,拟借丹炉煮石泉。yuè jiān jiù yǐn jīn chán jì,nǐ jiè dān lú zhǔ shí quán。

送康鍊师归上方观二首

蓝仁

华盖峰前上方观,武夷洞口远游仙。huá gài fēng qián shàng fāng guān,wǔ yí dòng kǒu yuǎn yóu xiān。
送君竹杖归千里,寄我茅斋住两年。sòng jūn zhú zhàng guī qiān lǐ,jì wǒ máo zhāi zhù liǎng nián。
紫气浮关开雨雪,白云垂户候林泉。zǐ qì fú guān kāi yǔ xuě,bái yún chuí hù hòu lín quán。
老怀此别休惆怅,更说崆峒寿几千。lǎo huái cǐ bié xiū chóu chàng,gèng shuō kōng dòng shòu jǐ qiān。

送康鍊师归上方观二首

蓝仁

道人别我江西去,藜杖冲寒手自拈。dào rén bié wǒ jiāng xī qù,lí zhàng chōng hán shǒu zì niān。
久忆故山风月好,又惊归鬓雪霜添。jiǔ yì gù shān fēng yuè hǎo,yòu jīng guī bìn xuě shuāng tiān。
邻翁远候苍精佩,关吏先知紫气瞻。lín wēng yuǎn hòu cāng jīng pèi,guān lì xiān zhī zǐ qì zhān。
若过新城烦借问,月间遗蜕在金蟾。ruò guò xīn chéng fán jiè wèn,yuè jiān yí tuì zài jīn chán。

赠桃源孙牧庵

蓝仁

道士何年始种桃,仙源深处不容舠。dào shì hé nián shǐ zhǒng táo,xiān yuán shēn chù bù róng dāo。
一林晓色丹霞散,双涧飞泉锦浪高。yī lín xiǎo sè dān xiá sàn,shuāng jiàn fēi quán jǐn làng gāo。
烟火自应尘世隔,犁锄还共野人劳。yān huǒ zì yīng chén shì gé,lí chú hái gòng yě rén láo。
采花食实年年事,住向名山几伐毛。cǎi huā shí shí nián nián shì,zhù xiàng míng shān jǐ fá máo。

赠虞道士

蓝仁

清修苦节学神仙,九转功成别有传。qīng xiū kǔ jié xué shén xiān,jiǔ zhuǎn gōng chéng bié yǒu chuán。
倾盖犹思山市语,画图遥寄草堂悬。qīng gài yóu sī shān shì yǔ,huà tú yáo jì cǎo táng xuán。
一天星斗斟明水,几处风雷送有年。yī tiān xīng dòu zhēn míng shuǐ,jǐ chù fēng léi sòng yǒu nián。
拟过苍峰看修竹,开门不惜煮春泉。nǐ guò cāng fēng kàn xiū zhú,kāi mén bù xī zhǔ chūn quán。

食梨有感

蓝仁

西园梨树忆儿栽,梨熟征儿去未回。xī yuán lí shù yì ér zāi,lí shú zhēng ér qù wèi huí。
适口自怜甘似蜜,羁怀谁念冷于灰。shì kǒu zì lián gān shì mì,jī huái shuí niàn lěng yú huī。
争攀漫引儿童喜,啄食频看鸟雀来。zhēng pān màn yǐn ér tóng xǐ,zhuó shí pín kàn niǎo què lái。
此日思儿常绕树,不堪风雨晚相催。cǐ rì sī ér cháng rào shù,bù kān fēng yǔ wǎn xiāng cuī。

次仲雨韵怀兄

蓝仁

松菊轩成罢唱酬,可怀非罪泣孤囚。sōng jú xuān chéng bà chàng chóu,kě huái fēi zuì qì gū qiú。
一川烟雨原鸰晚,万里秋风塞雁愁。yī chuān yān yǔ yuán líng wǎn,wàn lǐ qiū fēng sāi yàn chóu。
每念凯歌还绝域,能忘堂构在中丘。měi niàn kǎi gē hái jué yù,néng wàng táng gòu zài zhōng qiū。
音书莫讶从来少,魂梦相寻独未休。yīn shū mò yà cóng lái shǎo,hún mèng xiāng xún dú wèi xiū。

谢彦昭作小像

蓝仁

开口临风牙齿疏,搔头向日鬓毛枯。kāi kǒu lín fēng yá chǐ shū,sāo tóu xiàng rì bìn máo kū。
自知老丑成何物,谁唤良工写此图。zì zhī lǎo chǒu chéng hé wù,shuí huàn liáng gōng xiě cǐ tú。
藜杖偶从莲社客,角巾遥迓草堂癯。lí zhàng ǒu cóng lián shè kè,jiǎo jīn yáo yà cǎo táng qú。
一丘一壑从吾好,试问仙人著得无。yī qiū yī hè cóng wú hǎo,shì wèn xiān rén zhù dé wú。

示儿三首

蓝仁

天怒宁论罪有无,荷戈万里戍成都。tiān nù níng lùn zuì yǒu wú,hé gē wàn lǐ shù chéng dōu。
三声自听猿鸣惨,一片谁怜雁影孤。sān shēng zì tīng yuán míng cǎn,yī piàn shuí lián yàn yǐng gū。
苦乐不同安悔吝,死生长定省忧虞。kǔ lè bù tóng ān huǐ lìn,sǐ shēng zhǎng dìng shěng yōu yú。
老牛舐犊终存爱,白发萧萧泪眼枯。lǎo niú shì dú zhōng cún ài,bái fā xiāo xiāo lèi yǎn kū。

示儿三首

蓝仁

衰容浑欲不胜衣,况复天涯有戍儿。shuāi róng hún yù bù shèng yī,kuàng fù tiān yá yǒu shù ér。
塞雁传书空在望,林乌反哺动遐思。sāi yàn chuán shū kōng zài wàng,lín wū fǎn bǔ dòng xiá sī。
诸孙梨栗频相聒,独老桑榆久自知。zhū sūn lí lì pín xiāng guā,dú lǎo sāng yú jiǔ zì zhī。
春日一樽?尽兴,阿咸傍看醉题诗。chūn rì yī zūn pīn jǐn xīng,ā xián bàng kàn zuì tí shī。

示儿三首

蓝仁

抛却耕锄候县门,朝呼夕令竞纷纷。pāo què gēng chú hòu xiàn mén,cháo hū xī lìng jìng fēn fēn。
久知画地皆为狱,漫道号天可扣阍。jiǔ zhī huà dì jiē wèi yù,màn dào hào tiān kě kòu hūn。
入市於菟寻汛语,斗床觳觫倚真闻。rù shì yú tú xún xùn yǔ,dòu chuáng hú sù yǐ zhēn wén。
白头咄咄书空罢,惭愧庞公训子孙。bái tóu duō duō shū kōng bà,cán kuì páng gōng xùn zi sūn。

送牛自牧住武夷仙掌庵

蓝仁

牧子风流老更狂,武夷六曲筑茅堂。mù zi fēng liú lǎo gèng kuáng,wǔ yí liù qū zhù máo táng。
肯从龙虎来今雨,懒向罗浮问故乡。kěn cóng lóng hǔ lái jīn yǔ,lǎn xiàng luó fú wèn gù xiāng。
山月夜寒丹伏火,洞天秋阔剑浮光。shān yuè yè hán dān fú huǒ,dòng tiān qiū kuò jiàn fú guāng。
衰年总仗刀圭力,他日须传肘后方。shuāi nián zǒng zhàng dāo guī lì,tā rì xū chuán zhǒu hòu fāng。

送牛自牧住武夷仙掌庵

蓝仁

牧子疏狂早学仙,武夷更欲住千年。mù zi shū kuáng zǎo xué xiān,wǔ yí gèng yù zhù qiān nián。
已从春雨修茅屋,便拟秋风买钓船。yǐ cóng chūn yǔ xiū máo wū,biàn nǐ qiū fēng mǎi diào chuán。
仙酒肯分山客醉,神丹未许世人传。xiān jiǔ kěn fēn shān kè zuì,shén dān wèi xǔ shì rén chuán。
汪颠寂寞金公隐,尚想风流在眼前。wāng diān jì mò jīn gōng yǐn,shàng xiǎng fēng liú zài yǎn qián。

吴子仁氏有斑竹杖藏之数年矣文彩烨然坚劲可爱近以赠仲温葛先生葛公得之甚喜登山临水之兴浩然不可遏也过余求诗为赋二律

蓝仁

数尺长筇拄过眉,云痕雨点洒淋漓。shù chǐ zhǎng qióng zhǔ guò méi,yún hén yǔ diǎn sǎ lín lí。
托根霜雪生吴会,借力风雷起葛陂。tuō gēn shuāng xuě shēng wú huì,jiè lì fēng léi qǐ gé bēi。
石径携归花满地,溪桥闲倚月明时。shí jìng xié guī huā mǎn dì,xī qiáo xián yǐ yuè míng shí。
野人素有游山癖,欲问仙翁借一枝。yě rén sù yǒu yóu shān pǐ,yù wèn xiān wēng jiè yī zhī。

吴子仁氏有斑竹杖藏之数年矣文彩烨然坚劲可爱近以赠仲温葛先生葛公得之甚喜登山临水之兴浩然不可遏也过余求诗为赋二律

蓝仁

前得修篁滴沥斑,湘妃泪洒几时乾。qián dé xiū huáng dī lì bān,xiāng fēi lèi sǎ jǐ shí qián。
蛟龙变化休临水,虎豹文章本在山。jiāo lóng biàn huà xiū lín shuǐ,hǔ bào wén zhāng běn zài shān。
孤干自怜高节迈,虚心相倚暮年安。gū gàn zì lián gāo jié mài,xū xīn xiāng yǐ mù nián ān。
花村酒熟邀皆去,乌帽春风酩酊还。huā cūn jiǔ shú yāo jiē qù,wū mào chūn fēng mǐng dīng hái。

病起偶成

蓝仁

春来春去总匆匆,九十光阴卧病中。chūn lái chūn qù zǒng cōng cōng,jiǔ shí guāng yīn wò bìng zhōng。
缓步也愁平地险,加餐不与去年同。huǎn bù yě chóu píng dì xiǎn,jiā cān bù yǔ qù nián tóng。
生憎野草侵人绿,可惜残花过眼红。shēng zēng yě cǎo qīn rén lǜ,kě xī cán huā guò yǎn hóng。
昨日邻童偶相值,不知何处一衰翁。zuó rì lín tóng ǒu xiāng zhí,bù zhī hé chù yī shuāi wēng。

赋梅杖

蓝仁

剪得孤山最旧枝,老年筋力赖扶持。jiǎn dé gū shān zuì jiù zhī,lǎo nián jīn lì lài fú chí。
雪中拄去馀香在,月下携来瘦影随。xuě zhōng zhǔ qù yú xiāng zài,yuè xià xié lái shòu yǐng suí。
生长冰霜怜硬骨,摩挲苔藓露苍皮。shēng zhǎng bīng shuāng lián yìng gǔ,mó sā tái xiǎn lù cāng pí。
仙人九节休相笑,也欲看山入武夷。xiān rén jiǔ jié xiū xiāng xiào,yě yù kàn shān rù wǔ yí。

赋梅杖

蓝仁

携得南枝拄白云,天寒时复出柴门。xié dé nán zhī zhǔ bái yún,tiān hán shí fù chū chái mén。
交头共倚春风力,到手还疑夜月痕。jiāo tóu gòng yǐ chūn fēng lì,dào shǒu hái yí yè yuè hén。
禹庙星霜空自化,葛陂雷雨未应存。yǔ miào xīng shuāng kōng zì huà,gé bēi léi yǔ wèi yīng cún。
老来只为寻诗苦,踏雪明朝过远村。lǎo lái zhǐ wèi xún shī kǔ,tà xuě míng cháo guò yuǎn cūn。

赋梅杖

蓝仁

绿竹新栽节节方,老年与尔共行藏。lǜ zhú xīn zāi jié jié fāng,lǎo nián yǔ ěr gòng xíng cáng。
游山鹿豕休相讶,倚壁蛟龙恐欲翔。yóu shān lù shǐ xiū xiāng yà,yǐ bì jiāo lóng kǒng yù xiáng。
不用虚心随石转,自来直干拂云长。bù yòng xū xīn suí shí zhuǎn,zì lái zhí gàn fú yún zhǎng。
扶持莫问颠崖远,但愧微踪久雪霜。fú chí mò wèn diān yá yuǎn,dàn kuì wēi zōng jiǔ xuě shuāng。