古诗词

蓝仁

求河泊刘昌期贡馀茶其二

蓝仁

河官暂托贡茶臣,行李山中住数旬。hé guān zàn tuō gòng chá chén,xíng lǐ shān zhōng zhù shù xún。
万指入云频采绿,千峰过雨自生春。wàn zhǐ rù yún pín cǎi lǜ,qiān fēng guò yǔ zì shēng chūn。
封题上品输天府,收拾馀芳寄野人。fēng tí shàng pǐn shū tiān fǔ,shōu shí yú fāng jì yě rén。
老我空肠无一字,清风两腋愿轻身。lǎo wǒ kōng cháng wú yī zì,qīng fēng liǎng yè yuàn qīng shēn。

盆松乃慈谷手植

蓝仁

瓦盆乞得小松栽,谁拨霜根向断崖。wǎ pén qǐ dé xiǎo sōng zāi,shuí bō shuāng gēn xiàng duàn yá。
盘屈岂能移本性,低回故欲困长材。pán qū qǐ néng yí běn xìng,dī huí gù yù kùn zhǎng cái。
吞声莫向秋风诉,抗节从教腊雪埋。tūn shēng mò xiàng qiū fēng sù,kàng jié cóng jiào là xuě mái。
更后千年枝已长,仙人应化鹤飞来。gèng hòu qiān nián zhī yǐ zhǎng,xiān rén yīng huà hè fēi lái。

尝梨

蓝仁

庭前梨熟闹儿重,踏树攀枝渐欲空。tíng qián lí shú nào ér zhòng,tà shù pān zhī jiàn yù kōng。
一团削玉并刀下,数片浮冰碧碗中。yī tuán xuē yù bìng dāo xià,shù piàn fú bīng bì wǎn zhōng。
疗渴已能除痼疾,尝新何幸及衰翁。liáo kě yǐ néng chú gù jí,cháng xīn hé xìng jí shuāi wēng。
仙人只爱如瓜枣,安得移根种海东。xiān rén zhǐ ài rú guā zǎo,ān dé yí gēn zhǒng hǎi dōng。

盆梅乃林希玄寄惠

蓝仁

罗浮唤醒雪霜魂,知是孤山几代孙。luó fú huàn xǐng xuě shuāng hún,zhī shì gū shān jǐ dài sūn。
冷蕊疏枝低作干,苍苔翠藓近移根。lěng ruǐ shū zhī dī zuò gàn,cāng tái cuì xiǎn jìn yí gēn。
未论大用调金鼎,已许平生老瓦盆。wèi lùn dà yòng diào jīn dǐng,yǐ xǔ píng shēng lǎo wǎ pén。
岁暮徜徉三友在,寒松瘦竹共柴门。suì mù cháng yáng sān yǒu zài,hán sōng shòu zhú gòng chái mén。

盆梅乃林希玄寄惠

蓝仁

托根盆盎似藏身,五蕊三花小试春。tuō gēn pén àng shì cáng shēn,wǔ ruǐ sān huā xiǎo shì chūn。
水月影随灯火转,山林迹共市廛亲。shuǐ yuè yǐng suí dēng huǒ zhuǎn,shān lín jì gòng shì chán qīn。
陇头不为行人折,湖上空怀处士邻。lǒng tóu bù wèi xíng rén zhé,hú shàng kōng huái chù shì lín。
最念平生清白操,偶抛霜雪傍光尘。zuì niàn píng shēng qīng bái cāo,ǒu pāo shuāng xuě bàng guāng chén。

送梨与刘镇抚

蓝仁

自得佳名百果宗,累累几度熟秋风。zì dé jiā míng bǎi guǒ zōng,lèi lèi jǐ dù shú qiū fēng。
树根频扫林无蚁,竹叶重遮谷有蜂。shù gēn pín sǎo lín wú yǐ,zhú yè zhòng zhē gǔ yǒu fēng。
挥刃即看冰片落,登盘唯恐雪花融。huī rèn jí kàn bīng piàn luò,dēng pán wéi kǒng xuě huā róng。
野人久念将军渴,远递双筐手自封。yě rén jiǔ niàn jiāng jūn kě,yuǎn dì shuāng kuāng shǒu zì fēng。

瑞香

蓝仁

南园秋色尽凋零,别有幽芳出远林。nán yuán qiū sè jǐn diāo líng,bié yǒu yōu fāng chū yuǎn lín。
叶布绿云晴霭霭,花攒红粟晓森森。yè bù lǜ yún qíng ǎi ǎi,huā zǎn hóng sù xiǎo sēn sēn。
雪中吐艳争春早,露里浮香坐夜深。xuě zhōng tǔ yàn zhēng chūn zǎo,lù lǐ fú xiāng zuò yè shēn。
不与梅花同素淡,时人少识岁寒心。bù yǔ méi huā tóng sù dàn,shí rén shǎo shí suì hán xīn。

瑞香

蓝仁

儿时长记侍重闱,频向花前戏彩衣。ér shí zhǎng jì shì zhòng wéi,pín xiàng huā qián xì cǎi yī。
春树婆娑低几杖,夜香浮动袭屏帏。chūn shù pó suō dī jǐ zhàng,yè xiāng fú dòng xí píng wéi。
用心霜雪开时早,晦迹山林识者稀。yòng xīn shuāng xuě kāi shí zǎo,huì jì shān lín shí zhě xī。
四十年馀看物变,又扶衰病对芳菲。sì shí nián yú kàn wù biàn,yòu fú shuāi bìng duì fāng fēi。

瑞香

蓝仁

瑞香当作百花宗,翠叶朱蕤碧玉丛。ruì xiāng dāng zuò bǎi huā zōng,cuì yè zhū ruí bì yù cóng。
先得阳和开两月,也禁霜雪度三冬。xiān dé yáng hé kāi liǎng yuè,yě jìn shuāng xuě dù sān dōng。
江梅比节终藏白,仙杏同时合酿红。jiāng méi bǐ jié zhōng cáng bái,xiān xìng tóng shí hé niàng hóng。
华石纲中招不去,山林岁晚强为容。huá shí gāng zhōng zhāo bù qù,shān lín suì wǎn qiáng wèi róng。

送梨与云松

蓝仁

百果称宗品最奇,餐冰咽雪食如饴。bǎi guǒ chēng zōng pǐn zuì qí,cān bīng yàn xuě shí rú yí。
十年雨露栽培力,八月秋风采摘时。shí nián yǔ lù zāi péi lì,bā yuè qiū fēng cǎi zhāi shí。
登俎应知全味在,倾筐还动故人思。dēng zǔ yīng zhī quán wèi zài,qīng kuāng hái dòng gù rén sī。
张公大谷犹多树,芜没中园久不治。zhāng gōng dà gǔ yóu duō shù,wú méi zhōng yuán jiǔ bù zhì。

阙雨

蓝仁

云霓踪迹未全消,数日山中草木焦。yún ní zōng jì wèi quán xiāo,shù rì shān zhōng cǎo mù jiāo。
徒有世人祠土梗,自无神力倒天瓢。tú yǒu shì rén cí tǔ gěng,zì wú shén lì dào tiān piáo。
邻床并汲愁枯井,田舍相过叹槁苗。lín chuáng bìng jí chóu kū jǐng,tián shě xiāng guò tàn gǎo miáo。
欲问天钧谁主宰,十年不听太平谣。yù wèn tiān jūn shuí zhǔ zǎi,shí nián bù tīng tài píng yáo。

阙雨寄上官鍊师

蓝仁

七月三旬天不雨,两乡百里井无泉。qī yuè sān xún tiān bù yǔ,liǎng xiāng bǎi lǐ jǐng wú quán。
连畦接畛枯将尽,铄石流金势可怜。lián qí jiē zhěn kū jiāng jǐn,shuò shí liú jīn shì kě lián。
江上雷云虚作意,山中草木欲生烟。jiāng shàng léi yún xū zuò yì,shān zhōng cǎo mù yù shēng yān。
仙人不管蓬莱浅,深琐苍龙洞里眠。xiān rén bù guǎn péng lái qiǎn,shēn suǒ cāng lóng dòng lǐ mián。

阙雨寄程云壑

蓝仁

十处结淋九涸泉,几人奔走只堪怜。shí chù jié lín jiǔ hé quán,jǐ rén bēn zǒu zhǐ kān lián。
自焚虚拟之推死,私祭难销孝妇愆。zì fén xū nǐ zhī tuī sǐ,sī jì nán xiāo xiào fù qiān。
渐恐扬尘侵海水,久知垂象动星躔。jiàn kǒng yáng chén qīn hǎi shuǐ,jiǔ zhī chuí xiàng dòng xīng chán。
梅峰隐者非忘世,也向云间礼孔仙。méi fēng yǐn zhě fēi wàng shì,yě xiàng yún jiān lǐ kǒng xiān。

本真法师祈雨有感兼美武宗理

蓝仁

高士西山有异书,流传况是壁中馀。gāo shì xī shān yǒu yì shū,liú chuán kuàng shì bì zhōng yú。
蛟龙悉听仙官令,雷电能教旱魃除。jiāo lóng xī tīng xiān guān lìng,léi diàn néng jiào hàn bá chú。
岁稔便当期鼓腹,政成端欲赋随车。suì rěn biàn dāng qī gǔ fù,zhèng chéng duān yù fù suí chē。
衰年病骨浑无赖,一夜清凉入草庐。shuāi nián bìng gǔ hún wú lài,yī yè qīng liáng rù cǎo lú。

老泉索赋喜雨

蓝仁

苦热真嫌夏日长,片云今夕作秋凉。kǔ rè zhēn xián xià rì zhǎng,piàn yún jīn xī zuò qiū liáng。
颠风未欲惊蒲柳,急雨还能养稻粱。diān fēng wèi yù jīng pú liǔ,jí yǔ hái néng yǎng dào liáng。
病骨清泠唯稳睡,吟怀衰老减疏狂。bìng gǔ qīng líng wéi wěn shuì,yín huái shuāi lǎo jiǎn shū kuáng。
冯唐过我谈新咏,扣户先愁债未偿。féng táng guò wǒ tán xīn yǒng,kòu hù xiān chóu zhài wèi cháng。

巾秋

蓝仁

玉宇秋中月正明,好天良夕祇伤情。yù yǔ qiū zhōng yuè zhèng míng,hǎo tiān liáng xī qí shāng qíng。
谁家庭院开樽俎,几处关山照甲兵。shuí jiā tíng yuàn kāi zūn zǔ,jǐ chù guān shān zhào jiǎ bīng。
白发馀光聊自惜,黄河倒影几时清。bái fā yú guāng liáo zì xī,huáng hé dào yǐng jǐ shí qīng。
胡床好尽南楼兴,莫向西风动笛声。hú chuáng hǎo jǐn nán lóu xīng,mò xiàng xī fēng dòng dí shēng。

浇花

蓝仁

稚子铜瓶汲井浑,一畦花木对幽轩。zhì zi tóng píng jí jǐng hún,yī qí huā mù duì yōu xuān。
已看润色分枝叶,更惜清阴庇本根。yǐ kàn rùn sè fēn zhī yè,gèng xī qīng yīn bì běn gēn。
溪涧龙移泉化土,田畴龟拆草连村。xī jiàn lóng yí quán huà tǔ,tián chóu guī chāi cǎo lián cūn。
老夫亦有苏枯意,无力穿云浚水源。lǎo fū yì yǒu sū kū yì,wú lì chuān yún jùn shuǐ yuán。

途中有感

蓝仁

泥途汨汨雨霏霏,白黑谁能别是非。ní tú mì mì yǔ fēi fēi,bái hēi shuí néng bié shì fēi。
何物功名真拾芥,逼人富贵是危机。hé wù gōng míng zhēn shí jiè,bī rén fù guì shì wēi jī。
刑章正密飞腾少,礼乐方新揖让稀。xíng zhāng zhèng mì fēi téng shǎo,lǐ lè fāng xīn yī ràng xī。
槁木死灰忘世者,杖藜回首立斜晖。gǎo mù sǐ huī wàng shì zhě,zhàng lí huí shǒu lì xié huī。

问流人

蓝仁

道旁辛苦问流人,非罪相看误此身。dào páng xīn kǔ wèn liú rén,fēi zuì xiāng kàn wù cǐ shēn。
何用老成徒取辱,久知温饱不如贫。hé yòng lǎo chéng tú qǔ rǔ,jiǔ zhī wēn bǎo bù rú pín。
衣裳臭秽沾床汗,枷械拘挛满面尘。yī shang chòu huì zhān chuáng hàn,jiā xiè jū luán mǎn miàn chén。
不自我先休叹恨,周馀靡有孑遗民。bù zì wǒ xiān xiū tàn hèn,zhōu yú mí yǒu jié yí mín。

梦归

蓝仁

独上江城倚夕晖,西风点点雁斜飞。dú shàng jiāng chéng yǐ xī huī,xī fēng diǎn diǎn yàn xié fēi。
百年已半犹为客,三径将芜苦忆归。bǎi nián yǐ bàn yóu wèi kè,sān jìng jiāng wú kǔ yì guī。
老妇一秋常伏枕,痴雏几度候牵衣。lǎo fù yī qiū cháng fú zhěn,chī chú jǐ dù hòu qiān yī。
月明忽作还家梦,九曲溪头一扣扉。yuè míng hū zuò hái jiā mèng,jiǔ qū xī tóu yī kòu fēi。