古诗词

钟晓

夷陵山行用张督学韵

钟晓

窃禄犹供职,行途日自忙。qiè lù yóu gōng zhí,xíng tú rì zì máng。
山空花自秀,节近麦初黄。shān kōng huā zì xiù,jié jìn mài chū huáng。
已下忧时泪,犹为吊古伤。yǐ xià yōu shí lèi,yóu wèi diào gǔ shāng。
莫言且行乐,恰好傍斜阳。mò yán qiě xíng lè,qià hǎo bàng xié yáng。

清远峡

钟晓

五十年来几系舟,宦途奔逐苦淹留。wǔ shí nián lái jǐ xì zhōu,huàn tú bēn zhú kǔ yān liú。
登临剩有归山志,信宿能无去国谋。dēng lín shèng yǒu guī shān zhì,xìn sù néng wú qù guó móu。
台榭纡回参帝子,碑文斑驳识猿猴。tái xiè yū huí cān dì zi,bēi wén bān bó shí yuán hóu。
乾坤老我耽佳景,此地还应续胜游。qián kūn lǎo wǒ dān jiā jǐng,cǐ dì hái yīng xù shèng yóu。

益阳行台值雨

钟晓

静对沉檀几篆烟,潇湘风雨正连绵。jìng duì chén tán jǐ zhuàn yān,xiāo xiāng fēng yǔ zhèng lián mián。
计程蜀道尚千里,忆别皇都已半年。jì chéng shǔ dào shàng qiān lǐ,yì bié huáng dōu yǐ bàn nián。
圣节喜逢遥祝寿,恩光覃被仰瞻天。shèng jié xǐ féng yáo zhù shòu,ēn guāng tán bèi yǎng zhān tiān。
故人未进湖南道,聚首无因思渺然。gù rén wèi jìn hú nán dào,jù shǒu wú yīn sī miǎo rán。

谒严子陵先生祠

钟晓

当年应诏即辞回,垂老青山一钓台。dāng nián yīng zhào jí cí huí,chuí lǎo qīng shān yī diào tái。
自是子陵有高节,因知光武是雄才。zì shì zi líng yǒu gāo jié,yīn zhī guāng wǔ shì xióng cái。
君臣义重终难泯,故旧情深两不猜。jūn chén yì zhòng zhōng nán mǐn,gù jiù qíng shēn liǎng bù cāi。
千古桐江江上水,至今谁不重低徊。qiān gǔ tóng jiāng jiāng shàng shuǐ,zhì jīn shuí bù zhòng dī huái。

送湛内翰使交

钟晓

多年风采注重华,此日恭承宠命加。duō nián fēng cǎi zhù zhòng huá,cǐ rì gōng chéng chǒng mìng jiā。
莲炬夜迎归院骑,旌旗朝上使星槎。lián jù yè yíng guī yuàn qí,jīng qí cháo shàng shǐ xīng chá。
尧封不尽要荒外,圣泽今覃渤海涯。yáo fēng bù jǐn yào huāng wài,shèng zé jīn tán bó hǎi yá。
转旆道经梅岭过,高堂翘首喜还家。zhuǎn pèi dào jīng méi lǐng guò,gāo táng qiào shǒu xǐ hái jiā。