古诗词

韩晟

过香积废寺

韩晟

空山虽有寺,净土已无僧。kōng shān suī yǒu sì,jìng tǔ yǐ wú sēng。
蛙闲登荒殿,鼯穷窜寿藤。wā xián dēng huāng diàn,wú qióng cuàn shòu téng。
法身经雨绘,慈相任尘缯。fǎ shēn jīng yǔ huì,cí xiāng rèn chén zēng。
销歇有如此,令人感慨增。xiāo xiē yǒu rú cǐ,lìng rén gǎn kǎi zēng。

山晖堂诗

韩晟

祠道郁纡回,前贤俎豆开。cí dào yù yū huí,qián xián zǔ dòu kāi。
桂枝春日长,蒀藻客能来。guì zhī chūn rì zhǎng,yūn zǎo kè néng lái。
斋供分猿果,诗题杂虬苔。zhāi gōng fēn yuán guǒ,shī tí zá qiú tái。
露坛时一眺,天地此楼台。lù tán shí yī tiào,tiān dì cǐ lóu tái。

未果赋此志怀兼呈同游诸君

韩晟

君携胜果托仙踪,胜事今回四百峰。jūn xié shèng guǒ tuō xiān zōng,shèng shì jīn huí sì bǎi fēng。
白日羽翰迷葛令,青天张宴馔茅容。bái rì yǔ hàn mí gé lìng,qīng tiān zhāng yàn zhuàn máo róng。
櫜鞬不作人间色,石匣长骄世外封。gāo jiān bù zuò rén jiān sè,shí xiá zhǎng jiāo shì wài fēng。
我亦十年远蜡屐,恐令猿鹤怨周颙。wǒ yì shí nián yuǎn là jī,kǒng lìng yuán hè yuàn zhōu yóng。

未果赋此志怀兼呈同游诸君

韩晟

朝闻结束唱游仙,真气今看满洞天。cháo wén jié shù chàng yóu xiān,zhēn qì jīn kàn mǎn dòng tiān。
释履上清还信宿,裴惟涧户拂云烟。shì lǚ shàng qīng hái xìn sù,péi wéi jiàn hù fú yún yān。
亭虚玉简天王闷,代远铜龙羽客传。tíng xū yù jiǎn tiān wáng mèn,dài yuǎn tóng lóng yǔ kè chuán。
从此山门借檀越,山灵应纪中兴年。cóng cǐ shān mén jiè tán yuè,shān líng yīng jì zhōng xīng nián。

豫章祠谒罗公从彦

韩晟

豫章祠下荐芳馨,想到先生静夜澄。yù zhāng cí xià jiàn fāng xīn,xiǎng dào xiān shēng jìng yè chéng。
世降几人闻大道,言堙何处觅师承。shì jiàng jǐ rén wén dà dào,yán yīn hé chù mì shī chéng。
坐凝盆水心方息,悟入空蒙岸始登。zuò níng pén shuǐ xīn fāng xī,wù rù kōng méng àn shǐ dēng。
千载讲堂人仰止,时从四百望崚嶒。qiān zài jiǎng táng rén yǎng zhǐ,shí cóng sì bǎi wàng léng céng。

寇报叠至家人自枝园促余归复接海泛之警感赋二首并似参戎朱公

韩晟

经年豺虎遍郊关,复报鲸鲵渤澥间。jīng nián chái hǔ biàn jiāo guān,fù bào jīng ní bó xiè jiān。
计拙自怜蚕茧缩,时危偏感燕巢艰。jì zhuō zì lián cán jiǎn suō,shí wēi piān gǎn yàn cháo jiān。
管宁控寂难浮海,庞德乘幽畏住山。guǎn níng kòng jì nán fú hǎi,páng dé chéng yōu wèi zhù shān。
辛苦师贞今正吉,不知何以慰愁颜。xīn kǔ shī zhēn jīn zhèng jí,bù zhī hé yǐ wèi chóu yán。

寇报叠至家人自枝园促余归复接海泛之警感赋二首并似参戎朱公

韩晟

秦军汉垒未应休,北斗朱旗闪橹楼。qín jūn hàn lěi wèi yīng xiū,běi dòu zhū qí shǎn lǔ lóu。
氛祲几年腾盾鼻,搀枪五夜映旄头。fēn jìn jǐ nián téng dùn bí,chān qiāng wǔ yè yìng máo tóu。
违时剧孟无长策,戡乱兀戎有壮猷。wéi shí jù mèng wú zhǎng cè,kān luàn wù róng yǒu zhuàng yóu。
羽檄海滨今又炽,那能不廑杞人忧。yǔ xí hǎi bīn jīn yòu chì,nà néng bù jǐn qǐ rén yōu。

清音楼

韩晟

君是昭明身后身,为楼日日倚嶙峋。jūn shì zhāo míng shēn hòu shēn,wèi lóu rì rì yǐ lín xún。
若非山水弦中见,那解游鱼听入神。ruò fēi shān shuǐ xián zhōng jiàn,nà jiě yóu yú tīng rù shén。

丙辰大水

韩晟

经旬浩淼阅居诸,六月流澌溜决渠。jīng xún hào miǎo yuè jū zhū,liù yuè liú sī liū jué qú。
处处坳堂舟是芥,村村立水木栖苴。chù chù ào táng zhōu shì jiè,cūn cūn lì shuǐ mù qī jū。
平坡涌雪涛声壮,触石奔雷岸势虚。píng pō yǒng xuě tāo shēng zhuàng,chù shí bēn léi àn shì xū。
落落沙坪低草屋,茫茫浦溆没樵渔。luò luò shā píng dī cǎo wū,máng máng pǔ xù méi qiáo yú。
遥村晓失啼猿树,隔岸昏移啄雀除。yáo cūn xiǎo shī tí yuán shù,gé àn hūn yí zhuó què chú。
息壤坤维连岁漏,笭箵人事望洋趋。xī rǎng kūn wéi lián suì lòu,líng xīng rén shì wàng yáng qū。
蚍蜉失土还依壁,蛙鼓无声只傍闾。pí fú shī tǔ hái yī bì,wā gǔ wú shēng zhǐ bàng lǘ。
侍子乘橇传汲绠,园丁束筏拾薪樗。shì zi chéng qiāo chuán jí gěng,yuán dīng shù fá shí xīn chū。
巢居尚有身家乐,陆处都无井灶馀。cháo jū shàng yǒu shēn jiā lè,lù chù dōu wú jǐng zào yú。
桥仆总知归浩劫,年荒那复问菑畬。qiáo pū zǒng zhī guī hào jié,nián huāng nà fù wèn zāi shē。
乘舟人市寻常耳,冷突无烟岂偶欤。chéng zhōu rén shì xún cháng ěr,lěng tū wú yān qǐ ǒu yú。
矗矗楼台藏蜃蛤,■畇原隰变沮洳。chù chù lóu tái cáng shèn há,yún yuán xí biàn jǔ rù。
芋苗盐糁聊供饤,豆梗藜羹不愿鱼。yù miáo yán sǎn liáo gōng dìng,dòu gěng lí gēng bù yuàn yú。
何伹夕春吾屋断,瞥看晨火比邻疏。hé qū xī chūn wú wū duàn,piē kàn chén huǒ bǐ lín shū。
拚他茗碗皆狼藉,直恐荣攘费拮据。pàn tā míng wǎn jiē láng jí,zhí kǒng róng rǎng fèi jié jù。
摧折渭川千亩竹,纵横杨子一床书。cuī zhé wèi chuān qiān mǔ zhú,zòng héng yáng zi yī chuáng shū。
井居需养非秦政,则壤淘滩忆禹疏。jǐng jū xū yǎng fēi qín zhèng,zé rǎng táo tān yì yǔ shū。
谩道五才惟坎德,由来大壑可归墟。mán dào wǔ cái wéi kǎn dé,yóu lái dà hè kě guī xū。
鸣榔击汰此中子,连袂垂帘何处杼。míng láng jī tài cǐ zhōng zi,lián mèi chuí lián hé chù zhù。
独有贫家最萧瑟,江流人世更何如。dú yǒu pín jiā zuì xiāo sè,jiāng liú rén shì gèng hé rú。

庚申六月十七夜地震

韩晟

凉飙在树月在牖,篝灯方除枕方就。liáng biāo zài shù yuè zài yǒu,gōu dēng fāng chú zhěn fāng jiù。
襆被才思睡未酣,一声磔裂墙欲仆。fú bèi cái sī shuì wèi hān,yī shēng zhé liè qiáng yù pū。
陡然起视如悬旌,四野沸腾撼犹吼。dǒu rán qǐ shì rú xuán jīng,sì yě fèi téng hàn yóu hǒu。
欲訇荡潏杳无定,心魂欲摧目欲瞀。yù hōng dàng yù yǎo wú dìng,xīn hún yù cuī mù yù mào。
初疑屋角起迅雷,更讶绿林来夜寇。chū yí wū jiǎo qǐ xùn léi,gèng yà lǜ lín lái yè kòu。
须臾始知地震动,大小奔溃人乱走。xū yú shǐ zhī dì zhèn dòng,dà xiǎo bēn kuì rén luàn zǒu。
可是操蛇作幻怪,不然六丁撞鳌首。kě shì cāo shé zuò huàn guài,bù rán liù dīng zhuàng áo shǒu。
我闻灾异书春秋,阴乘阳弱语非浮。wǒ wén zāi yì shū chūn qiū,yīn chéng yáng ruò yǔ fēi fú。
维星已绝枢星散,纵有智者何能谋。wéi xīng yǐ jué shū xīng sàn,zòng yǒu zhì zhě hé néng móu。
便当两日均纪异,更与雨雹同为愁。biàn dāng liǎng rì jūn jì yì,gèng yǔ yǔ báo tóng wèi chóu。
左掀右簸非一状,奚僮大叫天台上。zuǒ xiān yòu bǒ fēi yī zhuàng,xī tóng dà jiào tiān tái shàng。
排空无翼踏难逃,声答天风万木响。pái kōng wú yì tà nán táo,shēng dá tiān fēng wàn mù xiǎng。
银汉参横夜柝停,气定始觉居无恙。yín hàn cān héng yè tuò tíng,qì dìng shǐ jué jū wú yàng。
始知春秋恶盈阴,茫茫大地折钩钤。shǐ zhī chūn qiū è yíng yīn,máng máng dà dì zhé gōu qián。
坤维不守厚地迮,下界那识天公心。kūn wéi bù shǒu hòu dì zé,xià jiè nà shí tiān gōng xīn。
此时性命轻于掷,何况大壑与蹄涔。cǐ shí xìng mìng qīng yú zhì,hé kuàng dà hè yǔ tí cén。
寄语世人宽一步,免令震旦陆俱沉。jì yǔ shì rén kuān yī bù,miǎn lìng zhèn dàn lù jù chén。