古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
归昌世
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
咏落叶
明
:
归昌世
除却离忧百事慵,重来苔径旧时踪。
chú què lí yōu bǎi shì yōng,zhòng lái tái jìng jiù shí zōng。
江清秋响风催棹,鸟去庭空月照筇。
jiāng qīng qiū xiǎng fēng cuī zhào,niǎo qù tíng kōng yuè zhào qióng。
回首独愁千万树,隔林细数两三峰。
huí shǒu dú chóu qiān wàn shù,gé lín xì shù liǎng sān fēng。
茫茫憔悴初冬色,飒沓时闻五夜钟。
máng máng qiáo cuì chū dōng sè,sà dá shí wén wǔ yè zhōng。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
宇宙何茫茫,起灭同一尘。
yǔ zhòu hé máng máng,qǐ miè tóng yī chén。
胡为一日间,各营百年身。
hú wèi yī rì jiān,gè yíng bǎi nián shēn。
华堂与崇丘,去疏来者亲。
huá táng yǔ chóng qiū,qù shū lái zhě qīn。
我庐非我有,四顾谁为邻。
wǒ lú fēi wǒ yǒu,sì gù shuí wèi lín。
有如远行客,当夕已戒晨。
yǒu rú yuǎn xíng kè,dāng xī yǐ jiè chén。
有怀不胜蹉,举目皆劳人。
yǒu huái bù shèng cuō,jǔ mù jiē láo rén。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
清溪直村坞,修竹带邻曲。
qīng xī zhí cūn wù,xiū zhú dài lín qū。
花明户未开,风暖睡初足。
huā míng hù wèi kāi,fēng nuǎn shuì chū zú。
道侣两三人,开尊傍棋局。
dào lǚ liǎng sān rén,kāi zūn bàng qí jú。
永夜杂笑言,留宾方灭烛。
yǒng yè zá xiào yán,liú bīn fāng miè zhú。
柝响间疏钟,群乌啼朝旭。
tuò xiǎng jiān shū zhōng,qún wū tí cháo xù。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
晨朝理轻策,日暮脱归鞅。
chén cháo lǐ qīng cè,rì mù tuō guī yāng。
行行林水间,修然濠濮想。
xíng xíng lín shuǐ jiān,xiū rán háo pú xiǎng。
时见行路人,芒芒将焉往。
shí jiàn xíng lù rén,máng máng jiāng yān wǎng。
不如播种者,晴雨候消长。
bù rú bō zhǒng zhě,qíng yǔ hòu xiāo zhǎng。
野舟横可渡,不复愁河广。
yě zhōu héng kě dù,bù fù chóu hé guǎng。
深感田父言,耕耰戒卤莽。
shēn gǎn tián fù yán,gēng yōu jiè lǔ mǎng。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
秋深霜露繁,高原榆柳稀。
qiū shēn shuāng lù fán,gāo yuán yú liǔ xī。
征途戒舟车,鸿雁天边归。
zhēng tú jiè zhōu chē,hóng yàn tiān biān guī。
徘徊歧路旁,薄寒吹我衣。
pái huái qí lù páng,báo hán chuī wǒ yī。
悠悠自世路,幽独那可违。
yōu yōu zì shì lù,yōu dú nà kě wéi。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
束发万里志,终焉老一经。
shù fā wàn lǐ zhì,zhōng yān lǎo yī jīng。
夕秀复朝华,孺子多早成。
xī xiù fù cháo huá,rú zi duō zǎo chéng。
老少不相及,时事亦变更。
lǎo shǎo bù xiāng jí,shí shì yì biàn gèng。
隐几静焚香,和墨书《黄庭》。
yǐn jǐ jìng fén xiāng,hé mò shū huáng tíng。
草莽无远图,不寐晨鸡鸣。
cǎo mǎng wú yuǎn tú,bù mèi chén jī míng。
兵食仰东南,怆然伤我情。
bīng shí yǎng dōng nán,chuàng rán shāng wǒ qíng。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
春半暖初回,疏雨兼和风。
chūn bàn nuǎn chū huí,shū yǔ jiān hé fēng。
新晴临晓江,万象一镜中。
xīn qíng lín xiǎo jiāng,wàn xiàng yī jìng zhōng。
策杖访僧寮,披榛小径通。
cè zhàng fǎng sēng liáo,pī zhēn xiǎo jìng tōng。
梵音令人静,世事皆楚弓。
fàn yīn lìng rén jìng,shì shì jiē chǔ gōng。
AI赏析
和陶杂诗七首
明
:
归昌世
虽有鉴物智,不易伪与真。
suī yǒu jiàn wù zhì,bù yì wěi yǔ zhēn。
虽有转世权,不返浇与淳。
suī yǒu zhuǎn shì quán,bù fǎn jiāo yǔ chún。
宇宙穷万道,日月仍长新。
yǔ zhòu qióng wàn dào,rì yuè réng zhǎng xīn。
四皓乃翼汉,三户终亡秦。
sì hào nǎi yì hàn,sān hù zhōng wáng qín。
贤圣递御天,同作空中尘。
xián shèng dì yù tiān,tóng zuò kōng zhōng chén。
顾彼溪上农,耰锄良已勤。
gù bǐ xī shàng nóng,yōu chú liáng yǐ qín。
酌酒更相呼,自与渔樵亲。
zhuó jiǔ gèng xiāng hū,zì yǔ yú qiáo qīn。
前有车马客,停骖来问津。
qián yǒu chē mǎ kè,tíng cān lái wèn jīn。
告以行路难,慷慨泪沾巾。
gào yǐ xíng lù nán,kāng kǎi lèi zhān jīn。
长吁归去来,低回愧斯人。
zhǎng xū guī qù lái,dī huí kuì sī rén。
AI赏析