古诗词

钟崇道

独夜

钟崇道

江上扁舟泊,砧声独夜催。jiāng shàng biǎn zhōu pō,zhēn shēng dú yè cuī。
乡关情缱绻,旅舍梦徘徊。xiāng guān qíng qiǎn quǎn,lǚ shě mèng pái huái。
暮角吹残月,寒樽对落梅。mù jiǎo chuī cán yuè,hán zūn duì luò méi。
生涯成潦倒,那得好怀开。shēng yá chéng lǎo dào,nà dé hǎo huái kāi。

过新丰

钟崇道

新丰重忆旧繁华,草阁荆扉路径斜。xīn fēng zhòng yì jiù fán huá,cǎo gé jīng fēi lù jìng xié。
鸡犬昔能知宅舍,田畬今复遍桑麻。jī quǎn xī néng zhī zhái shě,tián shē jīn fù biàn sāng má。
沽来却似宜城酒,看去难逢茂苑花。gū lái què shì yí chéng jiǔ,kàn qù nán féng mào yuàn huā。
只有当年豪侠在,市歌犹自赛琵琶。zhǐ yǒu dāng nián háo xiá zài,shì gē yóu zì sài pí pá。

望庐山

钟崇道

一望庐峰紫翠丛,荒祠古刹莽云中。yī wàng lú fēng zǐ cuì cóng,huāng cí gǔ shā mǎng yún zhōng。
钟声远听何人至,诗社遥看此日空。zhōng shēng yuǎn tīng hé rén zhì,shī shè yáo kàn cǐ rì kōng。
白鹿去时春不尽,玄猿啼处月偏浓。bái lù qù shí chūn bù jǐn,xuán yuán tí chù yuè piān nóng。
胜游我亦心偏壮,肯为浮名逐短蓬。shèng yóu wǒ yì xīn piān zhuàng,kěn wèi fú míng zhú duǎn péng。

楚中怀古

钟崇道

曾割鸿沟分汉楚,八千人忆别江东。céng gē hóng gōu fēn hàn chǔ,bā qiān rén yì bié jiāng dōng。
锦衣未遂故乡志,霸业难成盖代功。jǐn yī wèi suì gù xiāng zhì,bà yè nán chéng gài dài gōng。
秦苑烧遗三月火,阴陵愁逐五更风。qín yuàn shāo yí sān yuè huǒ,yīn líng chóu zhú wǔ gèng fēng。
可怜八载徒坑陷,歌罢应为恨不穷。kě lián bā zài tú kēng xiàn,gē bà yīng wèi hèn bù qióng。