古诗词

韩雍

春江会别诗

韩雍

相会才几时,相违又明旦。xiāng huì cái jǐ shí,xiāng wéi yòu míng dàn。
如何骨肉情,恒有离别叹。rú hé gǔ ròu qíng,héng yǒu lí bié tàn。
昔佐兵曹曾左迁,道出齐鲁心悬悬。xī zuǒ bīng cáo céng zuǒ qiān,dào chū qí lǔ xīn xuán xuán。
紫薇堂中驿骑发,鲁桥追送皆潸然。zǐ wēi táng zhōng yì qí fā,lǔ qiáo zhuī sòng jiē shān rán。
当时起拜南征命,亦闻转佐湖藩政。dāng shí qǐ bài nán zhēng mìng,yì wén zhuǎn zuǒ hú fān zhèng。
百万王师劳指麾,间阔多年已衰病。bǎi wàn wáng shī láo zhǐ huī,jiān kuò duō nián yǐ shuāi bìng。
归来庐下心正哀,谁知恩诏从天来。guī lái lú xià xīn zhèng āi,shuí zhī ēn zhào cóng tiān lái。
越南万里总巡镇,兼权自愧非全才。yuè nán wàn lǐ zǒng xún zhèn,jiān quán zì kuì fēi quán cái。
杨柳初青梅始白,旋整旗旄行计迫。yáng liǔ chū qīng méi shǐ bái,xuán zhěng qí máo xíng jì pò。
恰遇朝天骑从还,联舟共作江南客。qià yù cháo tiān qí cóng hái,lián zhōu gòng zuò jiāng nán kè。
剪烛听夜雨,推篷看春山。jiǎn zhú tīng yè yǔ,tuī péng kàn chūn shān。
宦途聚散三十载,无如此会多欢颜。huàn tú jù sàn sān shí zài,wú rú cǐ huì duō huān yán。
舟人忽报明朝别,帆指西南分楚越。zhōu rén hū bào míng cháo bié,fān zhǐ xī nán fēn chǔ yuè。
万顷鄱湖不共游,虚负清风与明月。wàn qǐng pó hú bù gòng yóu,xū fù qīng fēng yǔ míng yuè。
明宵风月各一方,我怀恩义心茫茫。míng xiāo fēng yuè gè yī fāng,wǒ huái ēn yì xīn máng máng。
且须今日尽杯酒,壮心莫为离情伤。qiě xū jīn rì jǐn bēi jiǔ,zhuàng xīn mò wèi lí qíng shāng。
此心从来金石比,附势趋炎所深耻。cǐ xīn cóng lái jīn shí bǐ,fù shì qū yán suǒ shēn chǐ。
暗里前程听自然,举世相知能有几。àn lǐ qián chéng tīng zì rán,jǔ shì xiāng zhī néng yǒu jǐ。
方今士论亦已公,圣主侧席思英雄。fāng jīn shì lùn yì yǐ gōng,shèng zhǔ cè xí sī yīng xióng。
云霄有日重相会,图报务欲输精忠。yún xiāo yǒu rì zhòng xiāng huì,tú bào wù yù shū jīng zhōng。

同年王参议孟育从事军中久矣今升左参政予与总镇两广太监陈公总兵官平江伯陈公重其为人而惜其去载酒饯行诗以华之

韩雍

壬戌之春金榜开,百五十人同日喜。rén xū zhī chūn jīn bǎng kāi,bǎi wǔ shí rén tóng rì xǐ。
三十年来渐凋谢,落落晨星不多矣。sān shí nián lái jiàn diāo xiè,luò luò chén xīng bù duō yǐ。
怜君素有冰蘖操,作官久淹甘自已。lián jūn sù yǒu bīng niè cāo,zuò guān jiǔ yān gān zì yǐ。
方今用贤尚恬退,忽报乔迁向南鄙。fāng jīn yòng xián shàng tián tuì,hū bào qiáo qiān xiàng nán bǐ。
我闻滇南古夷地,皇明抚有非昔比。wǒ wén diān nán gǔ yí dì,huáng míng fǔ yǒu fēi xī bǐ。
君能治理如中州,风俗应须变淳美。jūn néng zhì lǐ rú zhōng zhōu,fēng sú yīng xū biàn chún měi。
瘴烟初消天日明,碧水丹山照金紫。zhàng yān chū xiāo tiān rì míng,bì shuǐ dān shān zhào jīn zǐ。
青油幕下行装发,囊箧萧条只图史。qīng yóu mù xià xíng zhuāng fā,náng qiè xiāo tiáo zhǐ tú shǐ。
府僚诸老尚含情,况我情怀曷能止。fǔ liáo zhū lǎo shàng hán qíng,kuàng wǒ qíng huái hé néng zhǐ。
江亭一杯聊叙别,浩浩长风布帆起。jiāng tíng yī bēi liáo xù bié,hào hào zhǎng fēng bù fān qǐ。
到时若上五华山,东望传书慰知己。dào shí ruò shàng wǔ huá shān,dōng wàng chuán shū wèi zhī jǐ。

庆南京大理寺卿夏公季爵致仕诗

韩雍

与君同年最交契,羡君才识超当世。yǔ jūn tóng nián zuì jiāo qì,xiàn jūn cái shí chāo dāng shì。
喜君辞老得还乡,东望吴山促归计。xǐ jūn cí lǎo dé hái xiāng,dōng wàng wú shān cù guī jì。
想当正统壬戌春,礼闱一见即相亲。xiǎng dāng zhèng tǒng rén xū chūn,lǐ wéi yī jiàn jí xiāng qīn。
廷对作官有先后,感君教益非常伦。tíng duì zuò guān yǒu xiān hòu,gǎn jūn jiào yì fēi cháng lún。
君才相是文章伯,游艺词林声烜赫。jūn cái xiāng shì wén zhāng bó,yóu yì cí lín shēng xuǎn hè。
洒翰真追王右军,作诗不让陶彭泽。sǎ hàn zhēn zhuī wáng yòu jūn,zuò shī bù ràng táo péng zé。
两京棘寺当劳烦,尽心谳狱人无冤。liǎng jīng jí sì dāng láo fán,jǐn xīn yàn yù rén wú yuān。
戴胄忠清允执法,有功仁恕多平反。dài zhòu zhōng qīng yǔn zhí fǎ,yǒu gōng rén shù duō píng fǎn。
昨来奉敕巡江右,使节勤劳声绩茂。zuó lái fèng chì xún jiāng yòu,shǐ jié qín láo shēng jì mào。
贪吏都除政一新,疲民尽起欢如旧。tān lì dōu chú zhèng yī xīn,pí mín jǐn qǐ huān rú jiù。
功成名遂思故乡,明廷拜谒陈封章。gōng chéng míng suì sī gù xiāng,míng tíng bài yè chén fēng zhāng。
圣主怜君美风节,赐君致仕归钱塘。shèng zhǔ lián jūn měi fēng jié,cì jūn zhì shì guī qián táng。
钱塘风景甲天下,君归游乐增光价。qián táng fēng jǐng jiǎ tiān xià,jūn guī yóu lè zēng guāng jià。
卷幔观潮镇海秋,扣舷歌月西湖夜。juǎn màn guān cháo zhèn hǎi qiū,kòu xián gē yuè xī hú yè。
我尝游宦历览频,乡园况与湖山邻。wǒ cháng yóu huàn lì lǎn pín,xiāng yuán kuàng yǔ hú shān lín。
乞归未遂怀我友,不觉清泪沾衣巾。qǐ guī wèi suì huái wǒ yǒu,bù jué qīng lèi zhān yī jīn。
君不闻造物由来忌美名,大名久居良亦难。jūn bù wén zào wù yóu lái jì měi míng,dà míng jiǔ jū liáng yì nán。
所以越大夫,扁舟五湖终不还。suǒ yǐ yuè dà fū,biǎn zhōu wǔ hú zhōng bù hái。
所以裴晋公,诗酒昼夜穷相欢。suǒ yǐ péi jìn gōng,shī jiǔ zhòu yè qióng xiāng huān。
体天之道戒盈满,浮名与我何相干。tǐ tiān zhī dào jiè yíng mǎn,fú míng yǔ wǒ hé xiāng gàn。
烦君先报湖山知,迟我归去同盘桓。fán jūn xiān bào hú shān zhī,chí wǒ guī qù tóng pán huán。

赠锦衣镇抚林君以善诗

韩雍

人言林君写生巧,我言林君词翰好。rén yán lín jūn xiě shēng qiǎo,wǒ yán lín jūn cí hàn hǎo。
名闻夷夏三十年,笔落人间比珍宝。míng wén yí xià sān shí nián,bǐ luò rén jiān bǐ zhēn bǎo。
胸中造物如鬼神,群飞一扫皆逼真。xiōng zhōng zào wù rú guǐ shén,qún fēi yī sǎo jiē bī zhēn。
景随意到千万态,黄筌崔白安能伦。jǐng suí yì dào qiān wàn tài,huáng quán cuī bái ān néng lún。
兴来走笔题佳句,三峡倒倾留不住。xīng lái zǒu bǐ tí jiā jù,sān xiá dào qīng liú bù zhù。
电光烁爚蛟龙飞,贾岛张颠见犹惧。diàn guāng shuò yuè jiāo lóng fēi,jiǎ dǎo zhāng diān jiàn yóu jù。
锦衣日侍蓬莱宫,累朝宠遇谁能同。jǐn yī rì shì péng lái gōng,lèi cháo chǒng yù shuí néng tóng。
大烹肥羊良酝酒,日日醉饱春风中。dà pēng féi yáng liáng yùn jiǔ,rì rì zuì bǎo chūn fēng zhōng。
却想家林别多载,归梦时时飞岭海。què xiǎng jiā lín bié duō zài,guī mèng shí shí fēi lǐng hǎi。
圣主恩怜许暂还,粤南山水增光彩。shèng zhǔ ēn lián xǔ zàn hái,yuè nán shān shuǐ zēng guāng cǎi。
昨来相会五羊城,庞眉皓首神气清。zuó lái xiāng huì wǔ yáng chéng,páng méi hào shǒu shén qì qīng。
盘空老鹤出尘表,想应有诀修长生。pán kōng lǎo hè chū chén biǎo,xiǎng yīng yǒu jué xiū zhǎng shēng。
古来一艺能名世,况君众善兼多艺。gǔ lái yī yì néng míng shì,kuàng jūn zhòng shàn jiān duō yì。
高名准拟流千年,遐算还看过百岁。gāo míng zhǔn nǐ liú qiān nián,xiá suàn hái kàn guò bǎi suì。
君将赴召趋神京,预作歌诗送君行。jūn jiāng fù zhào qū shén jīng,yù zuò gē shī sòng jūn xíng。
五云缥缈一回首,孤臣万里难为情。wǔ yún piāo miǎo yī huí shǒu,gū chén wàn lǐ nán wèi qíng。

送宗器张方伯之浙江兼柬崇善刘方伯年况意见乎词

韩雍

瘴云初收残雨歇,张君别我游江浙。zhàng yún chū shōu cán yǔ xiē,zhāng jūn bié wǒ yóu jiāng zhè。
平生壮志轻别离,为惜君才心郁结。píng shēng zhuàng zhì qīng bié lí,wèi xī jūn cái xīn yù jié。
君昔作官守四明,我来浙省闻君名。jūn xī zuò guān shǒu sì míng,wǒ lái zhè shěng wén jūn míng。
紫薇堂上一相见,识君真是人中英。zǐ wēi táng shàng yī xiāng jiàn,shí jūn zhēn shì rén zhōng yīng。
逾时我拜南征命,君亦来参广藩政。yú shí wǒ bài nán zhēng mìng,jūn yì lái cān guǎng fān zhèng。
师行日费藉君多,我得迅扫蛮烟净。shī xíng rì fèi jí jūn duō,wǒ dé xùn sǎo mán yān jìng。
广人被泽方歌讴,浙人望治思未休。guǎng rén bèi zé fāng gē ōu,zhè rén wàng zhì sī wèi xiū。
一视同仁徇民愿,进官移地君知不。yī shì tóng rén xùn mín yuàn,jìn guān yí dì jūn zhī bù。
君才本是庙堂具,历试想应图倚注。jūn cái běn shì miào táng jù,lì shì xiǎng yīng tú yǐ zhù。
海内犹多事可为,好竭精忠答知遇。hǎi nèi yóu duō shì kě wèi,hǎo jié jīng zhōng dá zhī yù。
同寅方伯我同年,十载不见心茫然。tóng yín fāng bó wǒ tóng nián,shí zài bù jiàn xīn máng rán。
丈夫志定会有合,相期话旧五云边。zhàng fū zhì dìng huì yǒu hé,xiāng qī huà jiù wǔ yún biān。

庆朱良德寿五十

韩雍

去岁我当知命年,朱君寄我庆寿篇。qù suì wǒ dāng zhī mìng nián,zhū jūn jì wǒ qìng shòu piān。
今年朱君庆知命,越南万里心惓惓。jīn nián zhū jūn qìng zhī mìng,yuè nán wàn lǐ xīn quán quán。
岂无一尊酒,可以奉寿筵。qǐ wú yī zūn jiǔ,kě yǐ fèng shòu yán。
暮云春树空入望,无由缩地凭书传。mù yún chūn shù kōng rù wàng,wú yóu suō dì píng shū chuán。
想当新正甫逾旬,祥光瑞气腾吴天。xiǎng dāng xīn zhèng fǔ yú xún,xiáng guāng ruì qì téng wú tiān。
元宵尚隔三四日,君家堂上灯先悬。yuán xiāo shàng gé sān sì rì,jūn jiā táng shàng dēng xiān xuán。
倾城人喜初度好,车马杂沓来群仙。qīng chéng rén xǐ chū dù hǎo,chē mǎ zá dá lái qún xiān。
簪缨跄跄总名宦,韦布楚楚多英贤。zān yīng qiāng qiāng zǒng míng huàn,wéi bù chǔ chǔ duō yīng xián。
盖世文章列大轴,惊人诗句堆华笺。gài shì wén zhāng liè dà zhóu,jīng rén shī jù duī huá jiān。
朱君见此深感悦,难兄友爱尤忻然。zhū jūn jiàn cǐ shēn gǎn yuè,nán xiōng yǒu ài yóu xīn rán。
自言我尝逢此日,我弟执礼心诚虔。zì yán wǒ cháng féng cǐ rì,wǒ dì zhí lǐ xīn chéng qián。
今辰景好客又好,款留敢惜囊中钱。jīn chén jǐng hǎo kè yòu hǎo,kuǎn liú gǎn xī náng zhōng qián。
大开天光云影亭,长筵广席罗芳鲜。dà kāi tiān guāng yún yǐng tíng,zhǎng yán guǎng xí luó fāng xiān。
主翁劝客客酬主,洞庭春酒来如泉。zhǔ wēng quàn kè kè chóu zhǔ,dòng tíng chūn jiǔ lái rú quán。
谩爇沈檀引飞鹤,高烧绛蜡催鸣弦。mán ruò shěn tán yǐn fēi hè,gāo shāo jiàng là cuī míng xián。
歌悠扬,舞蹁跹,藏阄筹莫算,分韵诗重联。gē yōu yáng,wǔ pián xiān,cáng jiū chóu mò suàn,fēn yùn shī zhòng lián。
卷帘笑看狐南星,似觉瑞彩光于前。juǎn lián xiào kàn hú nán xīng,shì jué ruì cǎi guāng yú qián。
寿徵已见心益喜,不惜醉倒先欹眠。shòu zhēng yǐ jiàn xīn yì xǐ,bù xī zuì dào xiān yī mián。
夜深酒阑客散归,又报有客来相连。yè shēn jiǔ lán kè sàn guī,yòu bào yǒu kè lái xiāng lián。
送迎款洽累数日,里闾谁不称君贤。sòng yíng kuǎn qià lèi shù rì,lǐ lǘ shuí bù chēng jūn xián。
玉雪子,贤比肩,爱尔同气心不偏,友恭之义能两全。yù xuě zi,xián bǐ jiān,ài ěr tóng qì xīn bù piān,yǒu gōng zhī yì néng liǎng quán。
高风应使薄俗化,芳誉嬴得儒绅怜。gāo fēng yīng shǐ báo sú huà,fāng yù yíng dé rú shēn lián。
安得天下同此风,坐看民俗如古先。ān dé tiān xià tóng cǐ fēng,zuò kàn mín sú rú gǔ xiān。
老我平生半游宦,每逢初度心悽然。lǎo wǒ píng shēng bàn yóu huàn,měi féng chū dù xīn qī rán。
何当归老葑溪头,与尔此日相周旋。hé dāng guī lǎo fēng xī tóu,yǔ ěr cǐ rì xiāng zhōu xuán。
况尔昆仲寿绵延,方升之日方至川。kuàng ěr kūn zhòng shòu mián yán,fāng shēng zhī rì fāng zhì chuān。
西岭千秋不改色,蓝田百世常生烟。xī lǐng qiān qiū bù gǎi sè,lán tián bǎi shì cháng shēng yān。

壬辰岁午日与林锦衣饮于行台喜雨堂林乘兴为予挥扇面怅然有感书此赠之

韩雍

忆在先朝逢午日,万岁山前常扈跸。yì zài xiān cháo féng wǔ rì,wàn suì shān qián cháng hù bì。
彩丝锦囊赐新扇,写生都是林良笔。cǎi sī jǐn náng cì xīn shàn,xiě shēng dōu shì lín liáng bǐ。
鼎湖龙游倏九年,林君与我各一天。dǐng hú lóng yóu shū jiǔ nián,lín jūn yǔ wǒ gè yī tiān。
喜雨堂中忽聚首,又逢午节皆泫然。xǐ yǔ táng zhōng hū jù shǒu,yòu féng wǔ jié jiē xuàn rán。
旧恩未报新恩叠,万里炎荒恋丹阙。jiù ēn wèi bào xīn ēn dié,wàn lǐ yán huāng liàn dān quē。
须臾酒酣豪兴起,为我挥毫扫明月。xū yú jiǔ hān háo xīng qǐ,wèi wǒ huī háo sǎo míng yuè。
吁嗟林君画入神,一笔真可当千金。xū jiē lín jūn huà rù shén,yī bǐ zhēn kě dāng qiān jīn。
惟我得多永珍袭,君恩友谊千年心。wéi wǒ dé duō yǒng zhēn xí,jūn ēn yǒu yì qiān nián xīn。

五月十六日与林锦衣食荔支偶成

韩雍

海邦荔支品多美,绝美无如进奉子。hǎi bāng lì zhī pǐn duō měi,jué měi wú rú jìn fèng zi。
南人惯识已夸羡,北人初见尤惊喜。nán rén guàn shí yǐ kuā xiàn,běi rén chū jiàn yóu jīng xǐ。
剥开鸡卵玉满苞,嚼出琼浆香溅齿。bō kāi jī luǎn yù mǎn bāo,jué chū qióng jiāng xiāng jiàn chǐ。
解酲消渴日千颗,未许杨梅雪梨比。jiě chéng xiāo kě rì qiān kē,wèi xǔ yáng méi xuě lí bǐ。
忆昔永元天宝间,贡出西川与交趾。yì xī yǒng yuán tiān bǎo jiān,gòng chū xī chuān yǔ jiāo zhǐ。
十里五里一置堠,人马困顿多道死。shí lǐ wǔ lǐ yī zhì hòu,rén mǎ kùn dùn duō dào sǐ。
此果得名想此时,讽諌有诗载青史。cǐ guǒ dé míng xiǎng cǐ shí,fěng dǒng yǒu shī zài qīng shǐ。
我朝列圣鉴往事,穷荒献味皆禁止。wǒ cháo liè shèng jiàn wǎng shì,qióng huāng xiàn wèi jiē jìn zhǐ。
大庖九鼎罗八珍,果核时新亦无此。dà páo jiǔ dǐng luó bā zhēn,guǒ hé shí xīn yì wú cǐ。
我曹何幸得饱啖,念所从来感恩耳。wǒ cáo hé xìng dé bǎo dàn,niàn suǒ cóng lái gǎn ēn ěr。
作诗写赠知心人,无奈心驰天万里。zuò shī xiě zèng zhī xīn rén,wú nài xīn chí tiān wàn lǐ。

送夏官郎中叶廷茂还京

韩雍

叶君风仪何楚楚,早岁登科入枢府。yè jūn fēng yí hé chǔ chǔ,zǎo suì dēng kē rù shū fǔ。
沧海明珠天下珍,丹山彩凤人争睹。cāng hǎi míng zhū tiān xià zhēn,dān shān cǎi fèng rén zhēng dǔ。
才高绩最登大夫,职方万里时披图。cái gāo jì zuì dēng dà fū,zhí fāng wàn lǐ shí pī tú。
九伐简书劳钜笔,军国重事资嘉谟。jiǔ fá jiǎn shū láo jù bǐ,jūn guó zhòng shì zī jiā mó。
昨承简命来南国,选送降胡助诛贼。zuó chéng jiǎn mìng lái nán guó,xuǎn sòng jiàng hú zhù zhū zéi。
梁公云起促归心,张翰风高急行色。liáng gōng yún qǐ cù guī xīn,zhāng hàn fēng gāo jí xíng sè。
锦衣过乡天已霜,黄柑紫蟹荐寿觞。jǐn yī guò xiāng tiān yǐ shuāng,huáng gān zǐ xiè jiàn shòu shāng。
受封双亲足怡悦,九峰山色增辉光。shòu fēng shuāng qīn zú yí yuè,jiǔ fēng shān sè zēng huī guāng。
却忆匡南曾聚首,共泛鄱湖醉春酒。què yì kuāng nán céng jù shǒu,gòng fàn pó hú zuì chūn jiǔ。
瞬息流光十八年,君处清华我奔走。shùn xī liú guāng shí bā nián,jūn chù qīng huá wǒ bēn zǒu。
苍梧重会又别离,把酒话旧情难为。cāng wú zhòng huì yòu bié lí,bǎ jiǔ huà jiù qíng nán wèi。
庙廊虚位正相待,好展经济匡明时。miào láng xū wèi zhèng xiāng dài,hǎo zhǎn jīng jì kuāng míng shí。

送平江陈总兵

韩雍

伟哉伟哉陈将军,少年学武兼学文。wěi zāi wěi zāi chén jiāng jūn,shǎo nián xué wǔ jiān xué wén。
养成大才袭封爵,一出便见超同群。yǎng chéng dà cái xí fēng jué,yī chū biàn jiàn chāo tóng qún。
登坛小试万人师,克效勤劳守廉介。dēng tán xiǎo shì wàn rén shī,kè xiào qín láo shǒu lián jiè。
简在宸衷任愈隆,开府苍梧膺大拜。jiǎn zài chén zhōng rèn yù lóng,kāi fǔ cāng wú yīng dà bài。
来临百粤气益充,号令所至皆成功。lái lín bǎi yuè qì yì chōng,hào lìng suǒ zhì jiē chéng gōng。
蛮夷畏威不敢起,始知世有真英雄。mán yí wèi wēi bù gǎn qǐ,shǐ zhī shì yǒu zhēn yīng xióng。
迩闻漕运法多弊,况复河乾盘剥费。ěr wén cáo yùn fǎ duō bì,kuàng fù hé qián pán bō fèi。
积债年年无计偿,贫军狼狈空吁气。jī zhài nián nián wú jì cháng,pín jūn láng bèi kōng xū qì。
群情却忆令祖翁,当时开创河运通。qún qíng què yì lìng zǔ wēng,dāng shí kāi chuàng hé yùn tōng。
将军家法必有得,远期步武收功同。jiāng jūn jiā fǎ bì yǒu dé,yuǎn qī bù wǔ shōu gōng tóng。
廷臣闻此交章荐,仰荷圣聪专倚眷。tíng chén wén cǐ jiāo zhāng jiàn,yǎng hé shèng cōng zhuān yǐ juàn。
才看徵诏下岭南,已动欢声满淮甸。cái kàn zhēng zhào xià lǐng nán,yǐ dòng huān shēng mǎn huái diān。
人情望公大有为,公行到日先何施。rén qíng wàng gōng dà yǒu wèi,gōng xíng dào rì xiān hé shī。
扫除旧习正在已,讲求良法须从宜。sǎo chú jiù xí zhèng zài yǐ,jiǎng qiú liáng fǎ xū cóng yí。
楼船遥遥泛秋水,明月流光照行李。lóu chuán yáo yáo fàn qiū shuǐ,míng yuè liú guāng zhào xíng lǐ。
道傍拥送千万人,谁不沾巾重称美。dào bàng yōng sòng qiān wàn rén,shuí bù zhān jīn zhòng chēng měi。
锦衣玉节过南京,旋除宿草拜先茔。jǐn yī yù jié guò nán jīng,xuán chú sù cǎo bài xiān yíng。
茔前有祠泣且告,誓图克肖延家声。yíng qián yǒu cí qì qiě gào,shì tú kè xiào yán jiā shēng。
君不见萧何关中给馈饷,元功位次先诸将。jūn bù jiàn xiāo hé guān zhōng gěi kuì xiǎng,yuán gōng wèi cì xiān zhū jiāng。
又不见寇恂河内转运足,丹青画像云台上。yòu bù jiàn kòu xún hé nèi zhuǎn yùn zú,dān qīng huà xiàng yún tái shàng。
丈夫富贵何足言,要使中外慕风望。zhàng fū fù guì hé zú yán,yào shǐ zhōng wài mù fēng wàng。

题家藏夏仲昭竹

韩雍

我昔乘骢按江右,仲昭来作筠阳守。wǒ xī chéng cōng àn jiāng yòu,zhòng zhāo lái zuò yún yáng shǒu。
当时写竹独擅名,自昔非人不轻授。dāng shí xiě zhú dú shàn míng,zì xī fēi rén bù qīng shòu。
一朝趋拜容台命,南浦楼前适相觏。yī cháo qū bài róng tái mìng,nán pǔ lóu qián shì xiāng gòu。
赠我朝阳舞凤图,疑似箫韶九成奏。zèng wǒ cháo yáng wǔ fèng tú,yí shì xiāo sháo jiǔ chéng zòu。
家藏倏忽廿四载,素绢虽陈墨如旧。jiā cáng shū hū niàn sì zài,sù juàn suī chén mò rú jiù。
兹晨拂拭悬素壁,烂熳辉光动晴昼。zī chén fú shì xuán sù bì,làn màn huī guāng dòng qíng zhòu。
千仞翔来览德辉,九苞振起铺文绣。qiān rèn xiáng lái lǎn dé huī,jiǔ bāo zhèn qǐ pù wén xiù。
须臾飒飒起风雨,又似虞廷弄清味。xū yú sà sà qǐ fēng yǔ,yòu shì yú tíng nòng qīng wèi。
光价真追老可踪,声华岂在坡翁后。guāng jià zhēn zhuī lǎo kě zōng,shēng huá qǐ zài pō wēng hòu。
公又已为泉下客,白璧黄金亦难购。gōng yòu yǐ wèi quán xià kè,bái bì huáng jīn yì nán gòu。
老我题诗遗子孙,睹物思人泪沾袖。lǎo wǒ tí shī yí zi sūn,dǔ wù sī rén lèi zhān xiù。

成化七年冬户部主事李君士美奉玺书清财赋于两广廉而有为严而不苛贤声闻于朝即有员外郎之擢君感激益励凡两广二十郡之地冒暑雨冲瘴毒早夜兼程遍历无遗所至人不敢干以私而搜剔奸蠹无能隐蔽绳之以法仓庾肃清亦未尝执己见以及非辜诚才德兼优之君子可重也于其归赋诗送之兼致予意

韩雍

岭海穷冬变风色,瘴烟灭尽梅花白。lǐng hǎi qióng dōng biàn fēng sè,zhàng yān miè jǐn méi huā bái。
行台日长羽书简,载酒远送朝天客。xíng tái rì zhǎng yǔ shū jiǎn,zài jiǔ yuǎn sòng cháo tiān kè。
客乃金曹粉署郎,早登科甲随班行。kè nǎi jīn cáo fěn shǔ láng,zǎo dēng kē jiǎ suí bān xíng。
作官今已八九载,共夸节操非寻常。zuò guān jīn yǐ bā jiǔ zài,gòng kuā jié cāo fēi xún cháng。
昨捧天书下南越,两度岁华犹未歇。zuó pěng tiān shū xià nán yuè,liǎng dù suì huá yóu wèi xiē。
马蹄踏遍瘴乡云,所至无人敢私谒。mǎ tí tà biàn zhàng xiāng yún,suǒ zhì wú rén gǎn sī yè。
千仓万箱总较量,寸丝尺缕无遗忘。qiān cāng wàn xiāng zǒng jiào liàng,cùn sī chǐ lǚ wú yí wàng。
两藩财赋清似水,英声先已蜚岩廊。liǎng fān cái fù qīng shì shuǐ,yīng shēng xiān yǐ fēi yán láng。
圣明因此知才器,特进一官员外置。shèng míng yīn cǐ zhī cái qì,tè jìn yī guān yuán wài zhì。
远大从今未可量,好与皇家图济利。yuǎn dà cóng jīn wèi kě liàng,hǎo yǔ huáng jiā tú jì lì。
国朝财赋取最宽,可堪水溢兼旱乾。guó cháo cái fù qǔ zuì kuān,kě kān shuǐ yì jiān hàn qián。
东南已嗟民力竭,西北更苦供输难。dōng nán yǐ jiē mín lì jié,xī běi gèng kǔ gōng shū nán。
司徒年来亦难处,左区右画劳心绪。sī tú nián lái yì nán chù,zuǒ qū yòu huà láo xīn xù。
君还有策莫惮言,报国须当以身许。jūn hái yǒu cè mò dàn yán,bào guó xū dāng yǐ shēn xǔ。

寿郭母太孺人诗

韩雍

吴淞江在吴城东,江头林木何青葱。wú sōng jiāng zài wú chéng dōng,jiāng tóu lín mù hé qīng cōng。
汾阳后人住林下,高堂不与时人通。fén yáng hòu rén zhù lín xià,gāo táng bù yǔ shí rén tōng。
堂中慈母登寿考,八十春秋未为老。táng zhōng cí mǔ dēng shòu kǎo,bā shí chūn qiū wèi wèi lǎo。
簪中白发千丈长,镜里朱颜四时好。zān zhōng bái fā qiān zhàng zhǎng,jìng lǐ zhū yán sì shí hǎo。
降神之日近早秋,藕花风轻残暑收。jiàng shén zhī rì jìn zǎo qiū,ǒu huā fēng qīng cán shǔ shōu。
长筵广席盛罗列,驼峰凤髓皆珍羞。zhǎng yán guǎng xí shèng luó liè,tuó fēng fèng suǐ jiē zhēn xiū。
贤子贤孙彩衣舞,玉树芝兰何楚楚。xián zi xián sūn cǎi yī wǔ,yù shù zhī lán hé chǔ chǔ。
座中贺客半诗人,琳琅大振珠玑吐。zuò zhōng hè kè bàn shī rén,lín láng dà zhèn zhū jī tǔ。
酒酣笑指婺女星,共祝寿考还康宁。jiǔ hān xiào zhǐ wù nǚ xīng,gòng zhù shòu kǎo hái kāng níng。
瑶池蟠桃再结实,遐算直儗三千龄。yáo chí pán táo zài jié shí,xiá suàn zhí nǐ sān qiān líng。
我与君家交最厚,南望乡山重回首。wǒ yǔ jūn jiā jiāo zuì hòu,nán wàng xiāng shān zhòng huí shǒu。
安得还乡与寿筵,岁岁年年祝慈寿。ān dé hái xiāng yǔ shòu yán,suì suì nián nián zhù cí shòu。

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

万斛明珠远寄,漫言开府清新。wàn hú míng zhū yuǎn jì,màn yán kāi fǔ qīng xīn。
几度焚香捧诵,不禁光彩惊人。jǐ dù fén xiāng pěng sòng,bù jìn guāng cǎi jīng rén。

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

圣主龙飞九五,嘉与天下更新。shèng zhǔ lóng fēi jiǔ wǔ,jiā yǔ tiān xià gèng xīn。
军国最为重事,于今付托得人。jūn guó zuì wèi zhòng shì,yú jīn fù tuō dé rén。

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

仕路相知难得,笑他白头如新。shì lù xiāng zhī nán dé,xiào tā bái tóu rú xīn。
青眼始终垂顾,如公能有几人。qīng yǎn shǐ zhōng chuí gù,rú gōng néng yǒu jǐ rén。

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

奔走车尘马足,常时送旧迎新。bēn zǒu chē chén mǎ zú,cháng shí sòng jiù yíng xīn。
却有许多真乐,湖山风景可人。què yǒu xǔ duō zhēn lè,hú shān fēng jǐng kě rén。