古诗词

韩俊

韩俊

艳当秋候已惊迟,况是重阳又过期。yàn dāng qiū hòu yǐ jīng chí,kuàng shì zhòng yáng yòu guò qī。
恋节人心空自别,有花何日不相宜。liàn jié rén xīn kōng zì bié,yǒu huā hé rì bù xiāng yí。
香分静阁微风度,影上华筵夜月移。xiāng fēn jìng gé wēi fēng dù,yǐng shàng huá yán yè yuè yí。
试问三春娇逼眼,到今曾见傲霜枝。shì wèn sān chūn jiāo bī yǎn,dào jīn céng jiàn ào shuāng zhī。

林氏女

韩俊

毓秀深闺迥异人,两间正气自能存。yù xiù shēn guī jiǒng yì rén,liǎng jiān zhèng qì zì néng cún。
宁教香骨埋黄壤,未许焦头折翠钿。níng jiào xiāng gǔ mái huáng rǎng,wèi xǔ jiāo tóu zhé cuì diàn。
烈日争光三道远,高风励俗百年传。liè rì zhēng guāng sān dào yuǎn,gāo fēng lì sú bǎi nián chuán。
遥遥华胄真无愧,应有芳名著简编。yáo yáo huá zhòu zhēn wú kuì,yīng yǒu fāng míng zhù jiǎn biān。

五月五日伯声侄精诚祷雨有应志喜

韩俊

繁露精神拟广川,火龙应祷起重渊。fán lù jīng shén nǐ guǎng chuān,huǒ lóng yīng dǎo qǐ zhòng yuān。
风雷忽送三更雨,庭院如鸣百道泉。fēng léi hū sòng sān gèng yǔ,tíng yuàn rú míng bǎi dào quán。
云汉只今无旱魃,甫田从此有丰年。yún hàn zhǐ jīn wú hàn bá,fǔ tián cóng cǐ yǒu fēng nián。
高堂坐爱凉如洗,满酌蒲觞赋飒然。gāo táng zuò ài liáng rú xǐ,mǎn zhuó pú shāng fù sà rán。

除夕

韩俊

岁月无情可奈何,残灯孤馆客愁多。suì yuè wú qíng kě nài hé,cán dēng gū guǎn kè chóu duō。
百年犬马心空壮,万里风云鬓已皤。bǎi nián quǎn mǎ xīn kōng zhuàng,wàn lǐ fēng yún bìn yǐ pó。
苍狗天边惊变态,涓流山下欲成河。cāng gǒu tiān biān jīng biàn tài,juān liú shān xià yù chéng hé。
凭谁领会鸱夷意,小艇江湖浩浩歌。píng shuí lǐng huì chī yí yì,xiǎo tǐng jiāng hú hào hào gē。