古诗词

丰坊

桃萼歌

丰坊

东风一夜吹桃萼,桃花吹开又吹落。dōng fēng yī yè chuī táo è,táo huā chuī kāi yòu chuī luò。
开时不记春有情,落时偏道风声恶。kāi shí bù jì chūn yǒu qíng,luò shí piān dào fēng shēng è。
东风吹树无日休,自是桃花太轻薄。dōng fēng chuī shù wú rì xiū,zì shì táo huā tài qīng báo。

南隐歌

丰坊

步出城南门,旷然远尘俗。bù chū chéng nán mén,kuàng rán yuǎn chén sú。
江流奔白龙,山色凝苍玉。jiāng liú bēn bái lóng,shān sè níng cāng yù。
丈人别业元近家,时鼓瑶琴对碧霞。zhàng rén bié yè yuán jìn jiā,shí gǔ yáo qín duì bì xiá。
曲终拂衣无一事,闲看仙人扫落花。qū zhōng fú yī wú yī shì,xián kàn xiān rén sǎo luò huā。

春游曲

丰坊

十旬风雨清明节,昨夜窗前见新月。shí xún fēng yǔ qīng míng jié,zuó yè chuāng qián jiàn xīn yuè。
喜谓春晴可出游,平明携樽南陌头。xǐ wèi chūn qíng kě chū yóu,píng míng xié zūn nán mò tóu。
陌头不见花开处,城中城外多桑树。mò tóu bù jiàn huā kāi chù,chéng zhōng chéng wài duō sāng shù。
桑树连天绿叶浓,落花尽在春泥中。sāng shù lián tiān lǜ yè nóng,luò huā jǐn zài chūn ní zhōng。
春泥浩荡从马踏,香魂宛转蹄躞蹀。chūn ní hào dàng cóng mǎ tà,xiāng hún wǎn zhuǎn tí xiè dié。
看花泪眼忽潸然,人生安得长少年。kàn huā lèi yǎn hū shān rán,rén shēng ān dé zhǎng shǎo nián。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

悲哉苍天胡有知,遥遥瘴海无还期。bēi zāi cāng tiān hú yǒu zhī,yáo yáo zhàng hǎi wú hái qī。
丈夫生男不如女,人间安用吾生为。zhàng fū shēng nán bù rú nǚ,rén jiān ān yòng wú shēng wèi。
黄金横腰矜气焰,猩猩笑人唇未敛。huáng jīn héng yāo jīn qì yàn,xīng xīng xiào rén chún wèi liǎn。
狂呼九关死不开,痛极慷慨思伏剑。kuáng hū jiǔ guān sǐ bù kāi,tòng jí kāng kǎi sī fú jiàn。
呜呼一歌兮谁忍歌,秋风号动沅湘波。wū hū yī gē xī shuí rěn gē,qiū fēng hào dòng yuán xiāng bō。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

吾家鄮邑之城西,百椽破屋余竹篱。wú jiā mào yì zhī chéng xī,bǎi chuán pò wū yú zhú lí。
前年倭奴苦杀戮,祖母垂白走且啼。qián nián wō nú kǔ shā lù,zǔ mǔ chuí bái zǒu qiě tí。
幸存余生胆已裂,昨日书来惊病发。xìng cún yú shēng dǎn yǐ liè,zuó rì shū lái jīng bìng fā。
别时衣线犹在身,菽水山中仗谁设。bié shí yī xiàn yóu zài shēn,shū shuǐ shān zhōng zhàng shuí shè。
呜呼二歌兮涕泗流,白日惨惨为我愁。wū hū èr gē xī tì sì liú,bái rì cǎn cǎn wèi wǒ chóu。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

我祖全归鄮山穴,青山如簪水如玦。wǒ zǔ quán guī mào shān xué,qīng shān rú zān shuǐ rú jué。
时殊势失民共欺,宰木千章争斩伐。shí shū shì shī mín gòng qī,zǎi mù qiān zhāng zhēng zhǎn fá。
忆初射策酬祖愿,愿得幽泉开笑面。yì chū shè cè chóu zǔ yuàn,yuàn dé yōu quán kāi xiào miàn。
那知一别五六年,冢上无人浇麦饭。nà zhī yī bié wǔ liù nián,zhǒng shàng wú rén jiāo mài fàn。
呜呼三歌兮情更苦,阴云四塞飞秋雨。wū hū sān gē xī qíng gèng kǔ,yīn yún sì sāi fēi qiū yǔ。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

侧身西望岷山长,长天隐隐白玉堂。cè shēn xī wàng mín shān zhǎng,zhǎng tiān yǐn yǐn bái yù táng。
人言士为知己死,干旌一去愁茫茫。rén yán shì wèi zhī jǐ sǐ,gàn jīng yī qù chóu máng máng。
忆昔吴越几千士,青眸偏瞩真父子。yì xī wú yuè jǐ qiān shì,qīng móu piān zhǔ zhēn fù zi。
言犹在耳孝与忠,悠悠此生堪愧死。yán yóu zài ěr xiào yǔ zhōng,yōu yōu cǐ shēng kān kuì sǐ。
呜呼四歌兮调转急,欲赠瑶华将何及。wū hū sì gē xī diào zhuǎn jí,yù zèng yáo huá jiāng hé jí。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

有友有友来界塘,温其如玉白面方。yǒu yǒu yǒu yǒu lái jiè táng,wēn qí rú yù bái miàn fāng。
步出西清日未午,握手谈笑神扬扬。bù chū xī qīng rì wèi wǔ,wò shǒu tán xiào shén yáng yáng。
彗摇东壁馆飞鵩,君身甫出邹阳狱。huì yáo dōng bì guǎn fēi fú,jūn shēn fǔ chū zōu yáng yù。
嗟我生余行路难,何似当年同鬼录。jiē wǒ shēng yú xíng lù nán,hé shì dāng nián tóng guǐ lù。
呜呼五歌兮怀管鲍,落花纷纷满庭草。wū hū wǔ gē xī huái guǎn bào,luò huā fēn fēn mǎn tíng cǎo。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

天下穷民我最苦,弟兄三四皆黄土。tiān xià qióng mín wǒ zuì kǔ,dì xiōng sān sì jiē huáng tǔ。
兀然独留多病身,退不能得进何补。wù rán dú liú duō bìng shēn,tuì bù néng dé jìn hé bǔ。
自从辞家室磬悬,古田春草自年年。zì cóng cí jiā shì qìng xuán,gǔ tián chūn cǎo zì nián nián。
《北山移文》谁与勒,万古伤心《棠棣》篇。běi shān yí wén shuí yǔ lēi,wàn gǔ shāng xīn táng dì piān。
呜呼六歌兮只自知,欲往诉之人共疑。wū hū liù gē xī zhǐ zì zhī,yù wǎng sù zhī rén gòng yí。

余羁秣陵乞休累疏而格于新令郁郁之怀伏枕增剧遂效杜子美同谷体为秣陵七歌时丙戌九月既望也

丰坊

少年攻文耻为吏,群公谬许青云器。shǎo nián gōng wén chǐ wèi lì,qún gōng miù xǔ qīng yún qì。
陆机词赋何足奇,徒令四海知名字。lù jī cí fù hé zú qí,tú lìng sì hǎi zhī míng zì。
黄鹄铩翼无雄飞,邯郸才人厮养妻。huáng gǔ shā yì wú xióng fēi,hán dān cái rén sī yǎng qī。
况复夫人有美子,折腰垂首端为谁。kuàng fù fū rén yǒu měi zi,zhé yāo chuí shǒu duān wèi shuí。
呜呼七歌兮歌且住,春来拔剑还山去。wū hū qī gē xī gē qiě zhù,chūn lái bá jiàn hái shān qù。

赠太仆李遇斋北上

丰坊

天门开,佚荡荡,风烟销尽日月光,负图龙马荣河上。tiān mén kāi,yì dàng dàng,fēng yān xiāo jǐn rì yuè guāng,fù tú lóng mǎ róng hé shàng。
此时谁不幕弹冠,仗剑宁愁行路难。cǐ shí shuí bù mù dàn guān,zhàng jiàn níng chóu xíng lù nán。
吴江桃李迎锦缆,长安杨柳拂银鞍。wú jiāng táo lǐ yíng jǐn lǎn,zhǎng ān yáng liǔ fú yín ān。
君家高门百年旧,近者诗名遍江右。jūn jiā gāo mén bǎi nián jiù,jìn zhě shī míng biàn jiāng yòu。
好学常过司马门,时时酌我洲中酒。hǎo xué cháng guò sī mǎ mén,shí shí zhuó wǒ zhōu zhōng jiǔ。
我病吴山岁载徂,何能把盏临前除。wǒ bìng wú shān suì zài cú,hé néng bǎ zhǎn lín qián chú。
赠君长鞭还四顾,王良伯坰今何如。zèng jūn zhǎng biān hái sì gù,wáng liáng bó jiōng jīn hé rú。

卧病述怀二首其一

丰坊

短日悲年促,他乡苦病侵。duǎn rì bēi nián cù,tā xiāng kǔ bìng qīn。
疏砧偏傍耳,归雁忽惊心。shū zhēn piān bàng ěr,guī yàn hū jīng xīn。
塞柳犹含冻,江梅正满林。sāi liǔ yóu hán dòng,jiāng méi zhèng mǎn lín。
衰羸难自强,早晚合抽簪。shuāi léi nán zì qiáng,zǎo wǎn hé chōu zān。
3212