古诗词

罗素月

落梅

罗素月

为怜清净出尘中,喜逐仙山午夜风。wèi lián qīng jìng chū chén zhōng,xǐ zhú xiān shān wǔ yè fēng。
弄玉去时云暗淡,飞琼下界月朦胧。nòng yù qù shí yún àn dàn,fēi qióng xià jiè yuè méng lóng。
冰魂卧骨全真性,绝岛荒郊入化功。bīng hún wò gǔ quán zhēn xìng,jué dǎo huāng jiāo rù huà gōng。
铁笛吹残人在否,依然深锁蕊珠宫。tiě dí chuī cán rén zài fǒu,yī rán shēn suǒ ruǐ zhū gōng。

石洞

罗素月

水疑天际来,声自云间起。shuǐ yí tiān jì lái,shēng zì yún jiān qǐ。
耳根本无尘,对此何以洗。ěr gēn běn wú chén,duì cǐ hé yǐ xǐ。

罗浮蝶

罗素月

浪说衣冠幻化成,翩翩庄梦信虚情。làng shuō yī guān huàn huà chéng,piān piān zhuāng mèng xìn xū qíng。
绕林五彩来天上,吸尽人间露气清。rào lín wǔ cǎi lái tiān shàng,xī jǐn rén jiān lù qì qīng。

咏鹤

罗素月

游遍芝田与九皋,沧江养就雪霜毛。yóu biàn zhī tián yǔ jiǔ gāo,cāng jiāng yǎng jiù xuě shuāng máo。
楼中若遇仙吹笛,飞上云霄万丈高。lóu zhōng ruò yù xiān chuī dí,fēi shàng yún xiāo wàn zhàng gāo。

梅花村

罗素月

麻姑仙窟鲍姑山,凤子翻飞远峤还。má gū xiān kū bào gū shān,fèng zi fān fēi yuǎn jiào hái。
玉女峰头人冷笑,杜兰香去嫁人间。yù nǚ fēng tóu rén lěng xiào,dù lán xiāng qù jià rén jiān。

赠铁桥道人

罗素月

仙郎昨到洞天时,花下闲拈笔一枝。xiān láng zuó dào dòng tiān shí,huā xià xián niān bǐ yī zhī。
收拾春山漫归去,岂应窗下画娥眉。shōu shí chūn shān màn guī qù,qǐ yīng chuāng xià huà é méi。