古诗词

苏葵

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

生前甘静厌嚣烦,悬解逍遥不可言。shēng qián gān jìng yàn xiāo fán,xuán jiě xiāo yáo bù kě yán。
百役支援□劣在,诸郎开迪晦峰存。bǎi yì zhī yuán liè zài,zhū láng kāi dí huì fēng cún。
盟鸥已断寻新路,化鹤如归记旧村。méng ōu yǐ duàn xún xīn lù,huà hè rú guī jì jiù cūn。
无限哀歌吟未了,屋梁新月又黄昏。wú xiàn āi gē yín wèi le,wū liáng xīn yuè yòu huáng hūn。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

偶逢家庆备监司,斗粟分酬恨已迟。ǒu féng jiā qìng bèi jiān sī,dòu sù fēn chóu hèn yǐ chí。
只道此生同有日,不知而数是终时。zhǐ dào cǐ shēng tóng yǒu rì,bù zhī ér shù shì zhōng shí。
食难下咽凭鸠杖,泪不收痕点廌衣。shí nán xià yàn píng jiū zhàng,lèi bù shōu hén diǎn zhì yī。
何处凄凉堪不得,薛家楼外断鸿飞。hé chù qī liáng kān bù dé,xuē jiā lóu wài duàn hóng fēi。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

常言静者寿偏高,石枕藤床最不劳。cháng yán jìng zhě shòu piān gāo,shí zhěn téng chuáng zuì bù láo。
林下已闻凋玉树,世间原未长蟠桃。lín xià yǐ wén diāo yù shù,shì jiān yuán wèi zhǎng pán táo。
四方上下魂何在,万物洪纤数莫逃。sì fāng shàng xià hún hé zài,wàn wù hóng xiān shù mò táo。
休道巫咸招不得,想无遗恨恋东皋。xiū dào wū xián zhāo bù dé,xiǎng wú yí hèn liàn dōng gāo。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

古今唐肆马纷纷,闲把彭殇折半分。gǔ jīn táng sì mǎ fēn fēn,xián bǎ péng shāng zhé bàn fēn。
只有庄生能远此,岂徒颜子不如君。zhǐ yǒu zhuāng shēng néng yuǎn cǐ,qǐ tú yán zi bù rú jūn。
五旬万有八千日,十分多拚三四人。wǔ xún wàn yǒu bā qiān rì,shí fēn duō pàn sān sì rén。
况在宗祧遗德下,不经微贱不经贫。kuàng zài zōng tiāo yí dé xià,bù jīng wēi jiàn bù jīng pín。

袁州道中偶书

苏葵

山雨不来江水澄,中流一苇晓风清。shān yǔ bù lái jiāng shuǐ chéng,zhōng liú yī wěi xiǎo fēng qīng。
恐惊沙上眠鸥起,不要津头候吏迎。kǒng jīng shā shàng mián ōu qǐ,bù yào jīn tóu hòu lì yíng。
太史旧书堪送老,司徒遗铎未收声。tài shǐ jiù shū kān sòng lǎo,sī tú yí duó wèi shōu shēng。
春宵半作仙家梦,行遇佳山急问名。chūn xiāo bàn zuò xiān jiā mèng,xíng yù jiā shān jí wèn míng。

送平乐尹克龙梁公奏最之京时寓临江行台理疾以俟归命

苏葵

仙凫清晓拂行台,细叙离怀阁酒杯。xiān fú qīng xiǎo fú xíng tái,xì xù lí huái gé jiǔ bēi。
万灶疮痍看抚字,六年军饷费飞推。wàn zào chuāng yí kàn fǔ zì,liù nián jūn xiǎng fèi fēi tuī。
如今卓令真书最,自古山公解荐才。rú jīn zhuó lìng zhēn shū zuì,zì gǔ shān gōng jiě jiàn cái。
展骥得恩明在信,鲤鱼应上钓竿来。zhǎn jì dé ēn míng zài xìn,lǐ yú yīng shàng diào gān lái。

送邹汝愚贬石城吏目

苏葵

孤忠耿耿平生学,此日苍黄就道难。gū zhōng gěng gěng píng shēng xué,cǐ rì cāng huáng jiù dào nán。
别白是非谁直笔,萧条行李几荒山。bié bái shì fēi shuí zhí bǐ,xiāo tiáo xíng lǐ jǐ huāng shān。
九天杲日真能照,三月冰山不久寒。jiǔ tiān gǎo rì zhēn néng zhào,sān yuè bīng shān bù jiǔ hán。
人事晦明吾默卜,子方应及潞公还。rén shì huì míng wú mò bo,zi fāng yīng jí lù gōng hái。

暮春感兴

苏葵

马踏残花又暮春,路危思理病中身。mǎ tà cán huā yòu mù chūn,lù wēi sī lǐ bìng zhōng shēn。
官居吴楚春秋地,才愧苏张战国人。guān jū wú chǔ chūn qiū dì,cái kuì sū zhāng zhàn guó rén。
梦里蘧庐轻得失,案头糟粕隐经纶。mèng lǐ qú lú qīng dé shī,àn tóu zāo pò yǐn jīng lún。
梧桐樲棘知多少,无限场师认未真。wú tóng èr jí zhī duō shǎo,wú xiàn chǎng shī rèn wèi zhēn。

傀儡

苏葵

众中调笑巧如神,俊貌修容彩服新。zhòng zhōng diào xiào qiǎo rú shén,jùn mào xiū róng cǎi fú xīn。
恍若风流淩谢傅,宛然辞辨过苏秦。huǎng ruò fēng liú líng xiè fù,wǎn rán cí biàn guò sū qín。
遥看共许鸡碑智,细辨方知木偶身。yáo kàn gòng xǔ jī bēi zhì,xì biàn fāng zhī mù ǒu shēn。
一物胸中无所有,虚提虚弄尽愚人。yī wù xiōng zhōng wú suǒ yǒu,xū tí xū nòng jǐn yú rén。

双陆二首效元人体

苏葵

守者何如击者劳,疏星残月照成皋。shǒu zhě hé rú jī zhě láo,shū xīng cán yuè zhào chéng gāo。
阴阳有数行当勇,车马无声战自鏖。yīn yáng yǒu shù xíng dāng yǒng,chē mǎ wú shēng zhàn zì áo。
巧弄玄机翻是拙,早图归计便为高。qiǎo nòng xuán jī fān shì zhuō,zǎo tú guī jì biàn wèi gāo。
人间胜负寻常事,看破曾无直一毫。rén jiān shèng fù xún cháng shì,kàn pò céng wú zhí yī háo。

双陆二首效元人体

苏葵

寂寂方城半月寒,三三五五虎牙攒。jì jì fāng chéng bàn yuè hán,sān sān wǔ wǔ hǔ yá zǎn。
势将犄角成功易,道阻纵横合伴难。shì jiāng jī jiǎo chéng gōng yì,dào zǔ zòng héng hé bàn nán。
一掷点筹争喝采,数行分马又更端。yī zhì diǎn chóu zhēng hē cǎi,shù xíng fēn mǎ yòu gèng duān。
雌雄局面那能定,多算翻危少算安。cí xióng jú miàn nà néng dìng,duō suàn fān wēi shǎo suàn ān。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

近鴳蓬蒿也自安,寻常波泽大鹏难。jìn yàn péng hāo yě zì ān,xún cháng bō zé dà péng nán。
洪纤在物初来定,宇宙饶吾一掬宽。hóng xiān zài wù chū lái dìng,yǔ zhòu ráo wú yī jū kuān。
论伯论王还论帝,非扬非董亦非韩。lùn bó lùn wáng hái lùn dì,fēi yáng fēi dǒng yì fēi hán。
等闲探取薰风意,是笑弹冠笑挂冠。děng xián tàn qǔ xūn fēng yì,shì xiào dàn guān xiào guà guān。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

只今海宇未全春,肉食偏惭草莽臣。zhǐ jīn hǎi yǔ wèi quán chūn,ròu shí piān cán cǎo mǎng chén。
贫定已嫌东郭履,老来惟爱华阳巾。pín dìng yǐ xián dōng guō lǚ,lǎo lái wéi ài huá yáng jīn。
暖姝敢谓真知道,委顺谁云不爱身。nuǎn shū gǎn wèi zhēn zhī dào,wěi shùn shuí yún bù ài shēn。
寄语薰风莫轻笑,不求富贵底求人。jì yǔ xūn fēng mò qīng xiào,bù qiú fù guì dǐ qiú rén。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

弯弓曾挂扶桑东,白首行藏有朴忠。wān gōng céng guà fú sāng dōng,bái shǒu xíng cáng yǒu pǔ zhōng。
道在却惭甘画地,时违端不谬书空。dào zài què cán gān huà dì,shí wéi duān bù miù shū kōng。
鹤鸣声隔尘埃外,兰朽香留棘艾中。hè míng shēng gé chén āi wài,lán xiǔ xiāng liú jí ài zhōng。
笑问薰风意何在,笑人穷不笑人穷。xiào wèn xūn fēng yì hé zài,xiào rén qióng bù xiào rén qióng。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

蹄涔那可较天池,欲谢蹄涔未冠期。tí cén nà kě jiào tiān chí,yù xiè tí cén wèi guān qī。
吟看秋山诗骨耸,醉听春雨酒杯迟。yín kàn qiū shān shī gǔ sǒng,zuì tīng chūn yǔ jiǔ bēi chí。
鸡能搏击应留距,蚕自萦缠漫吐丝。jī néng bó jī yīng liú jù,cán zì yíng chán màn tǔ sī。
不分薰风苦相笑,待教年下买馀痴。bù fēn xūn fēng kǔ xiāng xiào,dài jiào nián xià mǎi yú chī。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

不信庄生是谬悠,庄书看罢倚南楼。bù xìn zhuāng shēng shì miù yōu,zhuāng shū kàn bà yǐ nán lóu。
胸藏沧海有馀量,气逼南山更出头。xiōng cáng cāng hǎi yǒu yú liàng,qì bī nán shān gèng chū tóu。
千古荣枯归野马,一枝安便是蒙鸠。qiān gǔ róng kū guī yě mǎ,yī zhī ān biàn shì méng jiū。
何如也被薰风笑,可是人愁我不愁。hé rú yě bèi xūn fēng xiào,kě shì rén chóu wǒ bù chóu。

书王少参朝言薰风笑我卷用韵六首

苏葵

此日无人式怒蛙,曹蜍廉蔺径庭赊。cǐ rì wú rén shì nù wā,cáo chú lián lìn jìng tíng shē。
尽从灞水看杨柳,只有濂溪爱藕花。jǐn cóng bà shuǐ kàn yáng liǔ,zhǐ yǒu lián xī ài ǒu huā。
管取寸心刚似铁,不妨多事乱如麻。guǎn qǔ cùn xīn gāng shì tiě,bù fáng duō shì luàn rú má。
薰风莫浪逌然笑,志士从来不顾家。xūn fēng mò làng yōu rán xiào,zhì shì cóng lái bù gù jiā。

庚申入京途中漫书

苏葵

白头操檄入京师,万里舟航两月移。bái tóu cāo xí rù jīng shī,wàn lǐ zhōu háng liǎng yuè yí。
忠荩有怀人或会,驱驰亡倦鸟相嗤。zhōng jìn yǒu huái rén huò huì,qū chí wáng juàn niǎo xiāng chī。
薛莹未解甘玄静,孝若从闻著抵疑。xuē yíng wèi jiě gān xuán jìng,xiào ruò cóng wén zhù dǐ yí。
江客不知羁旅思,夜深横玉数声悲。jiāng kè bù zhī jī lǚ sī,yè shēn héng yù shù shēng bēi。

舟泊直沽夜坐偶成

苏葵

醉攀星斗放诗怀,吟看潮生又落涯。zuì pān xīng dòu fàng shī huái,yín kàn cháo shēng yòu luò yá。
先哲结斋如画舫,病夫移舫作书斋。xiān zhé jié zhāi rú huà fǎng,bìng fū yí fǎng zuò shū zhāi。
银蟾出海秋光冷,白鹤横江夜色佳。yín chán chū hǎi qiū guāng lěng,bái hè héng jiāng yè sè jiā。
更忆篷莱东去近,眼昏频自望中揩。gèng yì péng lái dōng qù jìn,yǎn hūn pín zì wàng zhōng kāi。

重阳雨中金舜举宪副惠酒赋以谢之

苏葵

绝胜王宏遣白衣,行人不把菊花枝。jué shèng wáng hóng qiǎn bái yī,xíng rén bù bǎ jú huā zhī。
开尊满覆舒州杓,乘兴狂歌栗里诗。kāi zūn mǎn fù shū zhōu biāo,chéng xīng kuáng gē lì lǐ shī。
佳节可堪风雨误,雅怀全向使君披。jiā jié kě kān fēng yǔ wù,yǎ huái quán xiàng shǐ jūn pī。
明年载酒知何处,应记今年舣棹时。míng nián zài jiǔ zhī hé chù,yīng jì jīn nián yǐ zhào shí。