古诗词

谭元春

洞庭湖

谭元春

夏浅湖心伏,不分天水非。xià qiǎn hú xīn fú,bù fēn tiān shuǐ fēi。
新帆随数点,好鸟择边飞。xīn fān suí shù diǎn,hǎo niǎo zé biān fēi。
日月光难遍,江湘气尽归。rì yuè guāng nán biàn,jiāng xiāng qì jǐn guī。
客舟来此泛,孤似岳僧扉。kè zhōu lái cǐ fàn,gū shì yuè sēng fēi。

瓶梅

谭元春

入瓶过十日,愁落幸开迟。rù píng guò shí rì,chóu luò xìng kāi chí。
不借春风发,全无夜雨欺。bù jiè chūn fēng fā,quán wú yè yǔ qī。
香来清净里,韵在寂寥时。xiāng lái qīng jìng lǐ,yùn zài jì liáo shí。
绝胜山中树,游人或未知。jué shèng shān zhōng shù,yóu rén huò wèi zhī。

邻舟诗赠邹孟阳李缁仲

谭元春

内外湖争碧,朝昏时觉遐。nèi wài hú zhēng bì,cháo hūn shí jué xiá。
友朋非一处,山水作邻家。yǒu péng fēi yī chù,shān shuǐ zuò lín jiā。
偶逐葑船散,同随渔火斜。ǒu zhú fēng chuán sàn,tóng suí yú huǒ xié。
频呼免相失,桥隔是天涯。pín hū miǎn xiāng shī,qiáo gé shì tiān yá。

同李长蘅寻闻子将龙井山斋二首

谭元春

枫色红难已,黄从翠处分。fēng sè hóng nán yǐ,huáng cóng cuì chù fēn。
偶然乱叶下,风雨似同闻。ǒu rán luàn yè xià,fēng yǔ shì tóng wén。
谷鸟临寒路,篱花开远云。gǔ niǎo lín hán lù,lí huā kāi yuǎn yún。
逢幽无一语,心眼自氤氲。féng yōu wú yī yǔ,xīn yǎn zì yīn yūn。

同李长蘅寻闻子将龙井山斋二首

谭元春

十里苍苍路,非深亦觉遐。shí lǐ cāng cāng lù,fēi shēn yì jué xiá。
阴晴澹山气,鸡犬静人家。yīn qíng dàn shān qì,jī quǎn jìng rén jiā。
阁迥生溪水,坪香过荈花。gé jiǒng shēng xī shuǐ,píng xiāng guò chuǎn huā。
红黄光莫艳,群动岂无涯。hóng huáng guāng mò yàn,qún dòng qǐ wú yá。