古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
释今端
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
赠监寺应公
明
:
释今端
山前花木渐成阴,知是吾师灌溉深。
shān qián huā mù jiàn chéng yīn,zhī shì wú shī guàn gài shēn。
才着大衣称典客,忽闻高行管丛林。
cái zhe dà yī chēng diǎn kè,hū wén gāo xíng guǎn cóng lín。
身如秋鹗终朝运,贫似寒螀竟夕吟。
shēn rú qiū è zhōng cháo yùn,pín shì hán jiāng jìng xī yín。
惭愧暮年无一事,饱餐香饭感慈心。
cán kuì mù nián wú yī shì,bǎo cān xiāng fàn gǎn cí xīn。
AI赏析
题龙护园
明
:
释今端
岭云深锁一庵孤,路入丹霞暂宿餔。
lǐng yún shēn suǒ yī ān gū,lù rù dān xiá zàn sù bù。
到粤渐探珠翠穴,出关先问凤凰都。
dào yuè jiàn tàn zhū cuì xué,chū guān xiān wèn fèng huáng dōu。
天寒野岸呼猿狖,烟雨荒林吊鹧鸪。
tiān hán yě àn hū yuán yòu,yān yǔ huāng lín diào zhè gū。
暮鼓晨钟吾底事,几惊劳旅叹穷途。
mù gǔ chén zhōng wú dǐ shì,jǐ jīng láo lǚ tàn qióng tú。
AI赏析