古诗词

龚用卿

闻鸟

龚用卿

入户闻啼鸟,芳园三五家。rù hù wén tí niǎo,fāng yuán sān wǔ jiā。
竹阴苔没砌,庭静蝶争花。zhú yīn tái méi qì,tíng jìng dié zhēng huā。
篱菊春芽茁,亭槐午影斜。lí jú chūn yá zhuó,tíng huái wǔ yǐng xié。
凭高遥送目,夕照数归鸦。píng gāo yáo sòng mù,xī zhào shù guī yā。

湖上晚归

龚用卿

十里菰蒲水,连阡桑柘园。shí lǐ gū pú shuǐ,lián qiān sāng zhè yuán。
湖天平石境,渔火出山门。hú tiān píng shí jìng,yú huǒ chū shān mén。
宋迹遗僧舍,苏堤接远村。sòng jì yí sēng shě,sū dī jiē yuǎn cūn。
飞星斜过水,立马已黄昏。fēi xīng xié guò shuǐ,lì mǎ yǐ huáng hūn。

望海寺

龚用卿

海上石山山上寺,寺中惟有一山僧。hǎi shàng shí shān shān shàng sì,sì zhōng wéi yǒu yī shān sēng。
自耕数亩荒田地,独守寒庐夜夜灯。zì gēng shù mǔ huāng tián dì,dú shǒu hán lú yè yè dēng。

题画

龚用卿

独向江头坐钓矶,浮岚空翠点春衣。dú xiàng jiāng tóu zuò diào jī,fú lán kōng cuì diǎn chūn yī。
临流回首看归鸟,高树无风山叶飞。lín liú huí shǒu kàn guī niǎo,gāo shù wú fēng shān yè fēi。