古诗词

顾清

李徵伯挽诗其一

顾清

生死犹寤寐,昔人屡言之。shēng sǐ yóu wù mèi,xī rén lǚ yán zhī。
梦君执我手,明言两无疑。mèng jūn zhí wǒ shǒu,míng yán liǎng wú yí。
问死恨草草,怀存亦依依。wèn sǐ hèn cǎo cǎo,huái cún yì yī yī。
及论重来理,调笑名我痴。jí lùn zhòng lái lǐ,diào xiào míng wǒ chī。
肯綮出妙语,徘徊指还岐。kěn qǐ chū miào yǔ,pái huái zhǐ hái qí。
幽林犹仿佛,高垄俨崔嵬。yōu lín yóu fǎng fú,gāo lǒng yǎn cuī wéi。
永念结沉痛,萧条谁与归。yǒng niàn jié chén tòng,xiāo tiáo shuí yǔ guī。

画马为内学生题

顾清

毿毿嫩绿垂杨短,冉冉晴沙御堤软。sān sān nèn lǜ chuí yáng duǎn,rǎn rǎn qíng shā yù dī ruǎn。
骅骝行惯稳不惊,圉人徐牵不教远。huá liú xíng guàn wěn bù jīng,yǔ rén xú qiān bù jiào yuǎn。
飞黄食料三品丰,青丝络首飘风騣。fēi huáng shí liào sān pǐn fēng,qīng sī luò shǒu piāo fēng zōng。
曾见沙场征战苦,方知此物是真龙。céng jiàn shā chǎng zhēng zhàn kǔ,fāng zhī cǐ wù shì zhēn lóng。

还金行为叔武郎中赠济南姚龙

顾清

故人留金儿不闻,故人已死人谁云。gù rén liú jīn ér bù wén,gù rén yǐ sǐ rén shuí yún。
昨日结交今有变,何况天涯生死分。zuó rì jié jiāo jīn yǒu biàn,hé kuàng tiān yá shēng sǐ fēn。
延州挂剑事已矣,济南高风见吾子。yán zhōu guà jiàn shì yǐ yǐ,jì nán gāo fēng jiàn wú zi。
金还故人事则已,事吾当然非有以,江海千秋歌义士。jīn hái gù rén shì zé yǐ,shì wú dāng rán fēi yǒu yǐ,jiāng hǎi qiān qiū gē yì shì。

南有蛮为阴子淑宪副作

顾清

南有蛮,穴都匀,反乎覆,傲以嚚。nán yǒu mán,xué dōu yún,fǎn hū fù,ào yǐ yín。
反噬厥主戕我民,鸱张四顾掠且焚。fǎn shì jué zhǔ qiāng wǒ mín,chī zhāng sì gù lüè qiě fén。
繄阴侯,算若神,戢我武,绥以文。yī yīn hóu,suàn ruò shén,jí wǒ wǔ,suí yǐ wén。
绥之弗来歼乃群,蛮破胆,伏以驯。suí zhī fú lái jiān nǎi qún,mán pò dǎn,fú yǐ xùn。
释不问,弘我仁,豕入其笠吾谁嗔。shì bù wèn,hóng wǒ rén,shǐ rù qí lì wú shuí chēn。
呜呼普安城,亦吾人,一不戒,血成津。wū hū pǔ ān chéng,yì wú rén,yī bù jiè,xuè chéng jīn。
胡为不遣当使君,呜呼胡为不遣当使君。hú wèi bù qiǎn dāng shǐ jūn,wū hū hú wèi bù qiǎn dāng shǐ jūn。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

孤根托浅土,所赖众叶扶。gū gēn tuō qiǎn tǔ,suǒ lài zhòng yè fú。
斧斤日相寻,谁能不伤枯。fǔ jīn rì xiāng xún,shuí néng bù shāng kū。
根伤叶乃落,叶落根转孤。gēn shāng yè nǎi luò,yè luò gēn zhuǎn gū。
不知天地仁,根也真何辜。bù zhī tiān dì rén,gēn yě zhēn hé gū。
仰天天苍苍,扣地惟黄垆。yǎng tiān tiān cāng cāng,kòu dì wéi huáng lú。
有语不可道,泪下如倾珠。yǒu yǔ bù kě dào,lèi xià rú qīng zhū。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

虎狼亦爱子,乌鸟亦恋雏。hǔ láng yì ài zi,wū niǎo yì liàn chú。
生子不能庇,悲恨当何如。shēng zi bù néng bì,bēi hèn dāng hé rú。
伯也归故乡,漂泊无宁居。bó yě guī gù xiāng,piāo pō wú níng jū。
仲子最孝谨,性复爱诗书。zhòng zi zuì xiào jǐn,xìng fù ài shī shū。
百方挠其中,一病辞寒庐。bǎi fāng náo qí zhōng,yī bìng cí hán lú。
垂死与母言,血泪沾衣裾。chuí sǐ yǔ mǔ yán,xuè lèi zhān yī jū。
沉思不忍道,命也有生初。chén sī bù rěn dào,mìng yě yǒu shēng chū。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

养蠹伤桂根,击鼠伤定盆。yǎng dù shāng guì gēn,jī shǔ shāng dìng pén。
盆伤鼠故在,桂死蠹转蕃。pén shāng shǔ gù zài,guì sǐ dù zhuǎn fān。
明明世间事,瞀乱与谁论。míng míng shì jiān shì,mào luàn yǔ shuí lùn。
吾儿曾闵性,至死无馀言。wú ér céng mǐn xìng,zhì sǐ wú yú yán。
念之益我痛,作诗愬烦冤。niàn zhī yì wǒ tòng,zuò shī sù fán yuān。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

十年住京国,日与忧患随。shí nián zhù jīng guó,rì yǔ yōu huàn suí。
逢人得家信,十书九攒眉。féng rén dé jiā xìn,shí shū jiǔ zǎn méi。
芝兰日以瘁,荆棘日以肥。zhī lán rì yǐ cuì,jīng jí rì yǐ féi。
宿累本在我,馀殃及吾儿。sù lèi běn zài wǒ,yú yāng jí wú ér。
种树已结子,养雏已能飞。zhǒng shù yǐ jié zi,yǎng chú yǐ néng fēi。
一朝委尘土,烦冤当告谁。yī cháo wěi chén tǔ,fán yuān dāng gào shuí。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

汝母初来时,骨肉共团栾。rǔ mǔ chū lái shí,gǔ ròu gòng tuán luán。
依依恋微禄,幸尔免饥寒。yī yī liàn wēi lù,xìng ěr miǎn jī hán。
负乘知有愧,酷罚倘可宽。fù chéng zhī yǒu kuì,kù fá tǎng kě kuān。
弱女在旅殡,十年犹苦酸。ruò nǚ zài lǚ bìn,shí nián yóu kǔ suān。
如何复及尔,中道摧羽翰。rú hé fù jí ěr,zhōng dào cuī yǔ hàn。
萧条古僧房,兄妹两孤单。xiāo tiáo gǔ sēng fáng,xiōng mèi liǎng gū dān。
疏窗对寒雨,念之伤肺肝。shū chuāng duì hán yǔ,niàn zhī shāng fèi gān。
何当归尔魂,恸哭淞水干。hé dāng guī ěr hún,tòng kū sōng shuǐ gàn。

程德望祠部于书室前凿池作亭秋望落成而正之内翰适至因名其亭曰登月室曰聚奎要予同赋其一

顾清

方塘开我前,明月出我东。fāng táng kāi wǒ qián,míng yuè chū wǒ dōng。
仙人骑鹤来,憩我亭之中。xiān rén qí hè lái,qì wǒ tíng zhī zhōng。
调笑弄月影,徘徊吟天风。diào xiào nòng yuè yǐng,pái huái yín tiān fēng。
夜久月渐高,光满池若空。yè jiǔ yuè jiàn gāo,guāng mǎn chí ruò kōng。
遗我丹桂枝,自携白芙蓉。yí wǒ dān guì zhī,zì xié bái fú róng。
飘然凌风去,千秋怀德容。piāo rán líng fēng qù,qiān qiū huái dé róng。

程德望祠部于书室前凿池作亭秋望落成而正之内翰适至因名其亭曰登月室曰聚奎要予同赋其一

顾清

文星近东壁,煌煌照图书。wén xīng jìn dōng bì,huáng huáng zhào tú shū。
千秋五纬聚,煜煜联明珠。qiān qiū wǔ wěi jù,yù yù lián míng zhū。
岂徒兆文运,皇步跻亨衢。qǐ tú zhào wén yùn,huáng bù jī hēng qú。
美哉君子堂,春风迓簪裾。měi zāi jūn zi táng,chūn fēng yà zān jū。
高会既有以,嘉名谅非虚。gāo huì jì yǒu yǐ,jiā míng liàng fēi xū。
君看庭下人,星斗罗襟襦。jūn kàn tíng xià rén,xīng dòu luó jīn rú。
高朗自今始,太史徵明符。gāo lǎng zì jīn shǐ,tài shǐ zhēng míng fú。

五马行赠宋舜和之广信

顾清

翩翩五马城东隅,车载两轓兼隼旟。piān piān wǔ mǎ chéng dōng yú,chē zài liǎng fān jiān sǔn yú。
雪晴尘清马蹄健,长鸣跋地当云衢。xuě qíng chén qīng mǎ tí jiàn,zhǎng míng bá dì dāng yún qú。
汉家太守唐刺史,握节专城殿千里。hàn jiā tài shǒu táng cì shǐ,wò jié zhuān chéng diàn qiān lǐ。
古来青史亦吾人,肯使诸公尽专美。gǔ lái qīng shǐ yì wú rén,kěn shǐ zhū gōng jǐn zhuān měi。
西江望君如望云,驱车跃马无逡巡。xī jiāng wàng jūn rú wàng yún,qū chē yuè mǎ wú qūn xún。
闻道群偷先出境,已识新侯是宋均。wén dào qún tōu xiān chū jìng,yǐ shí xīn hóu shì sòng jūn。

题学生画

顾清

枝头野花红欲语,草绿犹带朝来雨。zhī tóu yě huā hóng yù yǔ,cǎo lǜ yóu dài cháo lái yǔ。
狂蜂浪蝶不自持,下上东风作容与。kuáng fēng làng dié bù zì chí,xià shàng dōng fēng zuò róng yǔ。
画师好手亦难逢,陶成已老况孙龙。huà shī hǎo shǒu yì nán féng,táo chéng yǐ lǎo kuàng sūn lóng。
南薰殿里和丹粉,犹堪一笑解天容。nán xūn diàn lǐ hé dān fěn,yóu kān yī xiào jiě tiān róng。

送史景贤同知考绩

顾清

君侯北州英,淳直自天予。jūn hóu běi zhōu yīng,chún zhí zì tiān yǔ。
青云二十载,安驾何容与。qīng yún èr shí zài,ān jià hé róng yǔ。
朅来东吴郡,已复三刈黍。qiè lái dōng wú jùn,yǐ fù sān yì shǔ。
庞统足方展,休徵名日举。páng tǒng zú fāng zhǎn,xiū zhēng míng rì jǔ。
于焉朝天行,万里看凤翥。yú yān cháo tiān xíng,wàn lǐ kàn fèng zhù。
尧门开九重,舜目周万宇。yáo mén kāi jiǔ zhòng,shùn mù zhōu wàn yǔ。
才良合高位,疲瘵念慈父。cái liáng hé gāo wèi,pí zhài niàn cí fù。
舟行望不尽,目断斜阳渚。zhōu xíng wàng bù jǐn,mù duàn xié yáng zhǔ。

月桂秋香送刘生还宜春应举

顾清

月桂生月宫,一月一开落。yuè guì shēng yuè gōng,yī yuè yī kāi luò。
逢秋气弥盛,芬馥遍寥廓。féng qiū qì mí shèng,fēn fù biàn liáo kuò。
世人望影空裴?,刘郎自是神仙才。shì rén wàng yǐng kōng péi,liú láng zì shì shén xiān cái。
兄弟相携月中去,正值秋风花烂开。xiōng dì xiāng xié yuè zhōng qù,zhèng zhí qiū fēng huā làn kāi。
嫦娥玉手亲折赠,双枝香满黄金台。cháng é yù shǒu qīn zhé zèng,shuāng zhī xiāng mǎn huáng jīn tái。

次高进之韵

顾清

读书思力行,挟策几凝想。dú shū sī lì xíng,xié cè jǐ níng xiǎng。
纷纷事酬对,顾影数离像。fēn fēn shì chóu duì,gù yǐng shù lí xiàng。
譬彼旱岁槔,久矣困俯仰。pì bǐ hàn suì gāo,jiǔ yǐ kùn fǔ yǎng。
知言何敢云,有愧钟期赏。zhī yán hé gǎn yún,yǒu kuì zhōng qī shǎng。

新蔡张孝子以乙丑岁寿七十其子什贰守松江松人为瀛海奇观图以赠为赋长句

顾清

海山桃花千岁红,海日下照珠玲珑。hǎi shān táo huā qiān suì hóng,hǎi rì xià zhào zhū líng lóng。
诸山卓立金芙蓉,直上正值浮离宫。zhū shān zhuó lì jīn fú róng,zhí shàng zhèng zhí fú lí gōng。
飞霞紫气流无穷,缟衣孤骞背青空。fēi xiá zǐ qì liú wú qióng,gǎo yī gū qiān bèi qīng kōng。
下视六合尘溟蒙,尘区逼隘鸟触笼。xià shì liù hé chén míng méng,chén qū bī ài niǎo chù lóng。
井蛙瓮鸡纷蠛蠓,划然翘首骇所逢。jǐng wā wèng jī fēn miè měng,huà rán qiào shǒu hài suǒ féng。
欲往从之渺难踪,先生七十颜如童。yù wǎng cóng zhī miǎo nán zōng,xiān shēng qī shí yán rú tóng。
前身乃是浮休翁,别来海波几桑蓬。qián shēn nǎi shì fú xiū wēng,bié lái hǎi bō jǐ sāng péng。
旧游历历宛目中,七还九转非吾功。jiù yóu lì lì wǎn mù zhōng,qī hái jiǔ zhuǎn fēi wú gōng。
至行自与神明通,丹台峨峨银阙重。zhì xíng zì yǔ shén míng tōng,dān tái é é yín quē zhòng。
姓名已隶东皇公,他年飙轮许相从。xìng míng yǐ lì dōng huáng gōng,tā nián biāo lún xǔ xiāng cóng。
还驾此,鹤来江东。hái jià cǐ,hè lái jiāng dōng。

望云思亲图

顾清

白云飞空往复还,行人道上坐长叹。bái yún fēi kōng wǎng fù hái,xíng rén dào shàng zuò zhǎng tàn。
亲庭偶与云路值,云飞宁与人相关。qīn tíng ǒu yǔ yún lù zhí,yún fēi níng yǔ rén xiāng guān。
梁公去来几千载,抚卷为君增叹嘅。liáng gōng qù lái jǐ qiān zài,fǔ juǎn wèi jūn zēng tàn kǎi。
天涯望云伤客心,膝前一刻千黄金。tiān yá wàng yún shāng kè xīn,xī qián yī kè qiān huáng jīn。

松岩

顾清

孤松何亭亭,孤生岩之阿。gū sōng hé tíng tíng,gū shēng yán zhī ā。
俯视千仞溪,仰瞻郁嵯峨。fǔ shì qiān rèn xī,yǎng zhān yù cuó é。
嵯峨不可攀,劳心其如何。cuó é bù kě pān,láo xīn qí rú hé。
空谷无馀音,伐檀有遗歌。kōng gǔ wú yú yīn,fá tán yǒu yí gē。
惟应负苓子,千载重来过。wéi yīng fù líng zi,qiān zài zhòng lái guò。

傍鸥亭

顾清

江南水乡多白鸥,水神封作烟波侯。jiāng nán shuǐ xiāng duō bái ōu,shuǐ shén fēng zuò yān bō hóu。
主人作亭江水上,却傍鸥鸟为邻州。zhǔ rén zuò tíng jiāng shuǐ shàng,què bàng ōu niǎo wèi lín zhōu。
鸥飞有时渡江去,小亭终日临江住。ōu fēi yǒu shí dù jiāng qù,xiǎo tíng zhōng rì lín jiāng zhù。
亭兮傍鸥鸥傍亭,君其问诸忘机生。tíng xī bàng ōu ōu bàng tíng,jūn qí wèn zhū wàng jī shēng。