古诗词

龚敩

题耕乐图

龚敩

贾将军,才且雄,右手挟槊左挂弓。jiǎ jiāng jūn,cái qiě xióng,yòu shǒu xié shuò zuǒ guà gōng。
用如雕鹗搏秋风,狐兔不敢藏蒿蓬。yòng rú diāo è bó qiū fēng,hú tù bù gǎn cáng hāo péng。
偶辞朔雪望南斗,小试良才醹溪口。ǒu cí shuò xuě wàng nán dòu,xiǎo shì liáng cái rú xī kǒu。
十里朱旗画鼓迎,三年白帽青山走。shí lǐ zhū qí huà gǔ yíng,sān nián bái mào qīng shān zǒu。
良田百亩溪之滨,徼巡警息民风淳。liáng tián bǎi mǔ xī zhī bīn,jiǎo xún jǐng xī mín fēng chún。
花村昼闲绿野辟,山犬不吠犁牛驯。huā cūn zhòu xián lǜ yě pì,shān quǎn bù fèi lí niú xùn。
将军不嫌禄厚薄,公暇应能事耕凿。jiāng jūn bù xián lù hòu báo,gōng xiá yīng néng shì gēng záo。
体倦那知有苦辛,心闲自以耕为乐。tǐ juàn nà zhī yǒu kǔ xīn,xīn xián zì yǐ gēng wèi lè。
小麦青青大麦深,平畴水满秧浮针。xiǎo mài qīng qīng dà mài shēn,píng chóu shuǐ mǎn yāng fú zhēn。
农家岁计在一饱,一饱宽尽将军心。nóng jiā suì jì zài yī bǎo,yī bǎo kuān jǐn jiāng jūn xīn。
芗溪之滨有逆旅,野兴留人不能去。xiāng xī zhī bīn yǒu nì lǚ,yě xīng liú rén bù néng qù。
布谷啼开绿树烟,鹭鸶飞断青山雨。bù gǔ tí kāi lǜ shù yān,lù sī fēi duàn qīng shān yǔ。
将军底用身亲耕,居官所期教化行。jiāng jūn dǐ yòng shēn qīn gēng,jū guān suǒ qī jiào huà xíng。
民有恒心有恒产,放僻邪侈何由生。mín yǒu héng xīn yǒu héng chǎn,fàng pì xié chǐ hé yóu shēng。
吾家老遂谁能续,解使豪强变雍睦。wú jiā lǎo suì shuí néng xù,jiě shǐ háo qiáng biàn yōng mù。
潢池赤子休弄兵,刀剑从今尽牛犊。huáng chí chì zi xiū nòng bīng,dāo jiàn cóng jīn jǐn niú dú。

秋江送别图赠临川人应召

龚敩

君不闻吴江秋,莼鲈之兴难淹留。jūn bù wén wú jiāng qiū,chún lú zhī xīng nán yān liú。
又不闻楚江秋,琵琶拨尽相思愁。yòu bù wén chǔ jiāng qiū,pí pá bō jǐn xiāng sī chóu。
秋江之别不可送,今古别离只如梦。qiū jiāng zhī bié bù kě sòng,jīn gǔ bié lí zhǐ rú mèng。
阳关三叠酒一樽,富贵功名竟何用。yáng guān sān dié jiǔ yī zūn,fù guì gōng míng jìng hé yòng。
故乡云树长青青,故乡父老难为情。gù xiāng yún shù zhǎng qīng qīng,gù xiāng fù lǎo nán wèi qíng。
挥鞭落日一回顾,十里五里长短亭。huī biān luò rì yī huí gù,shí lǐ wǔ lǐ zhǎng duǎn tíng。
马鸣萧萧趱行色,舟子舣船官渡侧。mǎ míng xiāo xiāo zǎn xíng sè,zhōu zi yǐ chuán guān dù cè。
鹧鸪啼罢岭猿哀,目送行云一凄恻。zhè gū tí bà lǐng yuán āi,mù sòng xíng yún yī qī cè。
汝之水,旴之川,秋波淡淡秋山连。rǔ zhī shuǐ,xū zhī chuān,qiū bō dàn dàn qiū shān lián。
离情莫为江波牵,家山一别心茫然。lí qíng mò wèi jiāng bō qiān,jiā shān yī bié xīn máng rán。
飞鸿满天秋色里,悲风瑟瑟中夜起。fēi hóng mǎn tiān qiū sè lǐ,bēi fēng sè sè zhōng yè qǐ。
采石江边怅望人,至今万斛愁难洗。cǎi shí jiāng biān chàng wàng rén,zhì jīn wàn hú chóu nán xǐ。
何人写此秋江图,使我一见重嗟吁。hé rén xiě cǐ qiū jiāng tú,shǐ wǒ yī jiàn zhòng jiē xū。
江淹之赋说不尽,离愁别怨无时无。jiāng yān zhī fù shuō bù jǐn,lí chóu bié yuàn wú shí wú。

桃源图

龚敩

桃源之景清且闲,秦人避世居其间。táo yuán zhī jǐng qīng qiě xián,qín rén bì shì jū qí jiān。
奇踪一撇不复见,但见万叠皆云山。qí zōng yī piē bù fù jiàn,dàn jiàn wàn dié jiē yún shān。
当时岂不恋乡土,急欲逃生免愁苦。dāng shí qǐ bù liàn xiāng tǔ,jí yù táo shēng miǎn chóu kǔ。
初期一去即来归,岂谓家成遂终古。chū qī yī qù jí lái guī,qǐ wèi jiā chéng suì zhōng gǔ。
梯空涉险身忘疲,提携襁负声嚘咿。tī kōng shè xiǎn shēn wàng pí,tí xié qiǎng fù shēng yōu yī。
豁然世外得绝境,太朴未凿无浇漓。huō rán shì wài dé jué jìng,tài pǔ wèi záo wú jiāo lí。
良田可耕樵可牧,香稻堪炊酒堪熟。liáng tián kě gēng qiáo kě mù,xiāng dào kān chuī jiǔ kān shú。
明年春雨长桑麻,剩种红桃满溪谷。míng nián chūn yǔ zhǎng sāng má,shèng zhǒng hóng táo mǎn xī gǔ。
桃花开后知春深,莺啼燕语花阴阴。táo huā kāi hòu zhī chūn shēn,yīng tí yàn yǔ huā yīn yīn。
飞英不合泛流出,勾引渔子来相寻。fēi yīng bù hé fàn liú chū,gōu yǐn yú zi lái xiāng xún。
山翁渔子不相识,倚棹相看问畴昔。shān wēng yú zi bù xiāng shí,yǐ zhào xiāng kàn wèn chóu xī。
炎祚承平八百秋,更无人解传消息。yán zuò chéng píng bā bǎi qiū,gèng wú rén jiě chuán xiāo xī。
衣冠俎豆将无同,送迎犹是秦人风。yī guān zǔ dòu jiāng wú tóng,sòng yíng yóu shì qín rén fēng。
黄鸡白酒可留客,归心不用殊匆匆。huáng jī bái jiǔ kě liú kè,guī xīn bù yòng shū cōng cōng。
尽醉姑留一宵住,明日相辞出山去。jǐn zuì gū liú yī xiāo zhù,míng rì xiāng cí chū shān qù。
扶舟傍岸觅来踪,水阔山高不知处。fú zhōu bàng àn mì lái zōng,shuǐ kuò shān gāo bù zhī chù。

为张邦英题钱舜举折枝梅花

龚敩

西湖美人风韵奇,玉为资质冰为肌。xī hú měi rén fēng yùn qí,yù wèi zī zhì bīng wèi jī。
江梅向暖开南枝,美人与之同襟期。jiāng méi xiàng nuǎn kāi nán zhī,měi rén yǔ zhī tóng jīn qī。
月香水影有妙句,横斜浮动无人知。yuè xiāng shuǐ yǐng yǒu miào jù,héng xié fú dòng wú rén zhī。
世间凡卉不敢并,香名万古芳菲菲。shì jiān fán huì bù gǎn bìng,xiāng míng wàn gǔ fāng fēi fēi。
罗浮美人亦大好,笑靥盈盈破春早。luó fú měi rén yì dà hǎo,xiào yè yíng yíng pò chūn zǎo。
明日萧条客梦醒,参横月落春光老。míng rì xiāo tiáo kè mèng xǐng,cān héng yuè luò chūn guāng lǎo。
怊怅松林不见人,多情翠羽空相恼。chāo chàng sōng lín bù jiàn rén,duō qíng cuì yǔ kōng xiāng nǎo。
繁花乱插满头归,芳心寂寞忧心捣。fán huā luàn chā mǎn tóu guī,fāng xīn jì mò yōu xīn dǎo。
吴兴美人真可人,兴来亦写梅花真。wú xīng měi rén zhēn kě rén,xīng lái yì xiě méi huā zhēn。
奇奇怪怪发天趣,斯须幻出江南春。qí qí guài guài fā tiān qù,sī xū huàn chū jiāng nán chūn。
疏花绰约有生意,鲛绡半幅无纤尘。shū huā chuò yuē yǒu shēng yì,jiāo xiāo bàn fú wú xiān chén。
固知佳画不易得,百年谁复藏其珍。gù zhī jiā huà bù yì dé,bǎi nián shuí fù cáng qí zhēn。
朝云不入梨花梦,铃阁无声画屏冻。cháo yún bù rù lí huā mèng,líng gé wú shēng huà píng dòng。
淑态偏嫌夜雪欺,幽风不许春风动。shū tài piān xián yè xuě qī,yōu fēng bù xǔ chūn fēng dòng。
意态娉婷富贵羞,精魂冷落清寒共。yì tài pīng tíng fù guì xiū,jīng hún lěng luò qīng hán gòng。
时揩病目一摩挲,万紫千红竟何用。shí kāi bìng mù yī mó sā,wàn zǐ qiān hóng jìng hé yòng。
山阴古多图与书,张郎自是山阴癯。shān yīn gǔ duō tú yǔ shū,zhāng láng zì shì shān yīn qú。
平生爱画入骨髓,得此寘之座右隅。píng shēng ài huà rù gǔ suǐ,dé cǐ zhì zhī zuò yòu yú。
我生亦有画梅癖,对此不觉形神俱。wǒ shēng yì yǒu huà méi pǐ,duì cǐ bù jué xíng shén jù。
含丹吮墨我不如,还君此画长嗟吁。hán dān shǔn mò wǒ bù rú,hái jūn cǐ huà zhǎng jiē xū。

题施安友于堂

龚敩

稽山苍苍,越之故疆。jī shān cāng cāng,yuè zhī gù jiāng。
惟子之居,肯构肯堂。wéi zi zhī jū,kěn gòu kěn táng。
埙篪相须,华萼联芳。xūn chí xiāng xū,huá è lián fāng。
孝友之性,发乎天常。xiào yǒu zhī xìng,fā hū tiān cháng。
道与时泰,名与世昌。dào yǔ shí tài,míng yǔ shì chāng。
金玉怡怡,德音弗忘。jīn yù yí yí,dé yīn fú wàng。
凊温有宜,就养无方。qìng wēn yǒu yí,jiù yǎng wú fāng。
旨酒嘉肴,吹笙鼓簧。zhǐ jiǔ jiā yáo,chuī shēng gǔ huáng。
秋月澄霁,春日载阳。qiū yuè chéng jì,chūn rì zài yáng。
彩袖齐翻,于乡有光。cǎi xiù qí fān,yú xiāng yǒu guāng。
稽山峨峨,越流息波。jī shān é é,yuè liú xī bō。
尔弟尔昆,如江如河。ěr dì ěr kūn,rú jiāng rú hé。
立孝惟亲,立敬惟和。lì xiào wéi qīn,lì jìng wéi hé。
贤哉闵生,名冠四科。xián zāi mǐn shēng,míng guān sì kē。
1251234567