古诗词

释今严

伐木吟四首怀即公

释今严

窗虚月影暗,微雨响疏疏。chuāng xū yuè yǐng àn,wēi yǔ xiǎng shū shū。
不觉伤留滞,翻然念起居。bù jué shāng liú zhì,fān rán niàn qǐ jū。
道心知日损,瘦骨近何如。dào xīn zhī rì sǔn,shòu gǔ jìn hé rú。
江上几惆怅,都为欲寄书。jiāng shàng jǐ chóu chàng,dōu wèi yù jì shū。

寓虎丘作

释今严

姑苏最佳处,况复好春晴。gū sū zuì jiā chù,kuàng fù hǎo chūn qíng。
尘榻有人假,春山尽日行。chén tà yǒu rén jiǎ,chūn shān jǐn rì xíng。
顿忘留滞苦,渐觉野情生。dùn wàng liú zhì kǔ,jiàn jué yě qíng shēng。
夜到讲堂上,空吟月正明。yè dào jiǎng táng shàng,kōng yín yuè zhèng míng。

金井潭观游鱼

释今严

日动畏高影,应嫌水至清。rì dòng wèi gāo yǐng,yīng xián shuǐ zhì qīng。
鼓琴人已往,濠上叹方生。gǔ qín rén yǐ wǎng,háo shàng tàn fāng shēng。
我丧残同域,尔无哀乐情。wǒ sàng cán tóng yù,ěr wú āi lè qíng。
寂寥天地内,持此向谁鸣。jì liáo tiān dì nèi,chí cǐ xiàng shuí míng。

首春过南昌访徐巨源

释今严

南州高士后,孤隐石门闲。nán zhōu gāo shì hòu,gū yǐn shí mén xián。
两载期相见,方春始下山。liǎng zài qī xiāng jiàn,fāng chūn shǐ xià shān。
文章颜谢侣,风致应刘间。wén zhāng yán xiè lǚ,fēng zhì yīng liú jiān。
未得看中论,踌躇空往还。wèi dé kàn zhōng lùn,chóu chú kōng wǎng hái。

长至芥庵作

释今严

年来师友散,物序一伤怀。nián lái shī yǒu sàn,wù xù yī shāng huái。
况复逢寒腊,栖迟在海涯。kuàng fù féng hán là,qī chí zài hǎi yá。
同人过午食,与鹤立闲阶。tóng rén guò wǔ shí,yǔ hè lì xián jiē。
料得从今去,生缘有石崖。liào dé cóng jīn qù,shēng yuán yǒu shí yá。

甲午元旦

释今严

万井烽烟里,偏逢淑景明。wàn jǐng fēng yān lǐ,piān féng shū jǐng míng。
不知天地意,徒有古今情。bù zhī tiān dì yì,tú yǒu gǔ jīn qíng。
池柳侵寒色,山禽变野声。chí liǔ qīn hán sè,shān qín biàn yě shēng。
遥怀匡岳顶,晴雪衲衣轻。yáo huái kuāng yuè dǐng,qíng xuě nà yī qīng。

同喻如寻曾湛师黎务光王人土山馆

释今严

得闲多病后,微雨乍晴初。dé xián duō bìng hòu,wēi yǔ zhà qíng chū。
不远荒村路,来寻高士庐。bù yuǎn huāng cūn lù,lái xún gāo shì lú。
饱残新熟荔,剪断覆畦蔬。bǎo cán xīn shú lì,jiǎn duàn fù qí shū。
送我还山去,关门又读书。sòng wǒ hái shān qù,guān mén yòu dú shū。

杪冬登玉川门

释今严

才过粤岭已闻名,漱石空怀两载情。cái guò yuè lǐng yǐ wén míng,shù shí kōng huái liǎng zài qíng。
乘兴顿忘冰雪色,望来渐觉骨神清。chéng xīng dùn wàng bīng xuě sè,wàng lái jiàn jué gǔ shén qīng。
嵯峨石势危城出,澎湃溪声春雨平。cuó é shí shì wēi chéng chū,pēng pài xī shēng chūn yǔ píng。
心目屡分无可似,寒灯疏磬月微明。xīn mù lǚ fēn wú kě shì,hán dēng shū qìng yuè wēi míng。

杪冬登玉川门

释今严

浑身浴雪一登临,不负多年山水心。hún shēn yù xuě yī dēng lín,bù fù duō nián shān shuǐ xīn。
门瞰烟波当月出,帘垂风雨听龙吟。mén kàn yān bō dāng yuè chū,lián chuí fēng yǔ tīng lóng yín。
层崖但见苔痕旧,绝壑长如秋气深。céng yá dàn jiàn tái hén jiù,jué hè zhǎng rú qiū qì shēn。
几度欲歌招隐曲,恐惊幽客夜相寻。jǐ dù yù gē zhāo yǐn qū,kǒng jīng yōu kè yè xiāng xún。

丁酉初春登滕王阁

释今严

胜标藩国千年后,行客登临每在兹。shèng biāo fān guó qiān nián hòu,xíng kè dēng lín měi zài zī。
栏槛喜看新黛色,风流想见盛唐时。lán kǎn xǐ kàn xīn dài sè,fēng liú xiǎng jiàn shèng táng shí。
东风遥忆锦帆疾,羌笛翻怜玉佩迟。dōng fēng yáo yì jǐn fān jí,qiāng dí fān lián yù pèi chí。
堤柳渐随芳草绿,长江依旧镇南垂。dī liǔ jiàn suí fāng cǎo lǜ,zhǎng jiāng yī jiù zhèn nán chuí。

丁酉初春登滕王阁

释今严

寻常帝子旧经营,代远弥深过客情。xún cháng dì zi jiù jīng yíng,dài yuǎn mí shēn guò kè qíng。
铜爵当时已寂寞,灵光此日但空名。tóng jué dāng shí yǐ jì mò,líng guāng cǐ rì dàn kōng míng。
烽烟乍断虚窗迥,井邑初移画阁成。fēng yān zhà duàn xū chuāng jiǒng,jǐng yì chū yí huà gé chéng。
未必南州真好事,子安词赋胜祢衡。wèi bì nán zhōu zhēn hǎo shì,zi ān cí fù shèng mí héng。

丁酉初春登滕王阁

释今严

乱后莫轻寻往迹,多情是处即沾巾。luàn hòu mò qīng xún wǎng jì,duō qíng shì chù jí zhān jīn。
廿年笳管江南国,一代豪华塞北尘。niàn nián jiā guǎn jiāng nán guó,yī dài háo huá sāi běi chén。
临渚远观鱼吹浪,倚栏乍听鸟鸣春。lín zhǔ yuǎn guān yú chuī làng,yǐ lán zhà tīng niǎo míng chūn。
可怜立马吴山后,犹有登楼清咏人。kě lián lì mǎ wú shān hòu,yóu yǒu dēng lóu qīng yǒng rén。

丁酉初春登滕王阁

释今严

曾闻年少此蹁跹,彩笔当时惊四筵。céng wén nián shǎo cǐ pián xiān,cǎi bǐ dāng shí jīng sì yán。
自是文章千古事,岂应歌舞至今传。zì shì wén zhāng qiān gǔ shì,qǐ yīng gē wǔ zhì jīn chuán。
远峰浅翠摇荒堞,极浦微云暗客船。yuǎn fēng qiǎn cuì yáo huāng dié,jí pǔ wēi yún àn kè chuán。
到处江山牢落尽,春风凭眺一潸然。dào chù jiāng shān láo luò jǐn,chūn fēng píng tiào yī shān rán。

丁酉初春登滕王阁

释今严

为爱江楼日再寻,江蓠初绿雁归心。wèi ài jiāng lóu rì zài xún,jiāng lí chū lǜ yàn guī xīn。
新看画栋珠帘起,暗忆鸣銮佩玉临。xīn kàn huà dòng zhū lián qǐ,àn yì míng luán pèi yù lín。
边马频嘶沙月晓,清笳一奏渚云深。biān mǎ pín sī shā yuè xiǎo,qīng jiā yī zòu zhǔ yún shēn。
闲情似我亦惆怅,微雨潇潇共苦吟。xián qíng shì wǒ yì chóu chàng,wēi yǔ xiāo xiāo gòng kǔ yín。

西山翠岩寺

释今严

古寺新看殿阁成,旧时曾此几经营。gǔ sì xīn kàn diàn gé chéng,jiù shí céng cǐ jǐ jīng yíng。
三千龙象知何似,廿载江山但变更。sān qiān lóng xiàng zhī hé shì,niàn zài jiāng shān dàn biàn gèng。
法物尚馀溪石立,孤怀谁继亮公生。fǎ wù shàng yú xī shí lì,gū huái shuí jì liàng gōng shēng。
吟馀独向乱峰影,庭际数声山鸟鸣。yín yú dú xiàng luàn fēng yǐng,tíng jì shù shēng shān niǎo míng。

残冬归宗阅毗尼忆阿公时阿公出沈阳之千山

释今严

阅尽毗尼岁又催,拥炉深夜拨寒灰。yuè jǐn pí ní suì yòu cuī,yōng lú shēn yè bō hán huī。
念予计日归三峡,知子何时过五台。niàn yǔ jì rì guī sān xiá,zhī zi hé shí guò wǔ tái。
多病曾供匡岳雪,一身聊寄玉关梅。duō bìng céng gōng kuāng yuè xuě,yī shēn liáo jì yù guān méi。
荷担大道思贤者,望断孤鸿绝塞来。hé dān dà dào sī xián zhě,wàng duàn gū hóng jué sāi lái。

残冬归宗阅毗尼忆阿公时阿公出沈阳之千山

释今严

又逢岁晚客心惊,病骨遥怜万里情。yòu féng suì wǎn kè xīn jīng,bìng gǔ yáo lián wàn lǐ qíng。
长听哀笳吹汉曲,几看边月照秦城。zhǎng tīng āi jiā chuī hàn qū,jǐ kàn biān yuè zhào qín chéng。
山中薄雪难为赋,塞外重裘尚厌轻。shān zhōng báo xuě nán wèi fù,sāi wài zhòng qiú shàng yàn qīng。
芳草绿时相忆否,江南二月好莺声。fāng cǎo lǜ shí xiāng yì fǒu,jiāng nán èr yuè hǎo yīng shēng。

残冬归宗阅毗尼忆阿公时阿公出沈阳之千山

释今严

道法多年叹陆沉,令人怀古更情深。dào fǎ duō nián tàn lù chén,lìng rén huái gǔ gèng qíng shēn。
曾期慧业同他日,岂谓蹉跎尚至今。céng qī huì yè tóng tā rì,qǐ wèi cuō tuó shàng zhì jīn。
箕子旧封知问礼,苏卿雪窖几长吟。jī zi jiù fēng zhī wèn lǐ,sū qīng xuě jiào jǐ zhǎng yín。
从来练达都经历,相见应知慰夙心。cóng lái liàn dá dōu jīng lì,xiāng jiàn yīng zhī wèi sù xīn。

雷峰春半伏枕初起顿修有端州之役口占二律送之

释今严

阅江楼上几登临,卧断烽烟十载心。yuè jiāng lóu shàng jǐ dēng lín,wò duàn fēng yān shí zài xīn。
如我已无情可寄,送君非有意为吟。rú wǒ yǐ wú qíng kě jì,sòng jūn fēi yǒu yì wèi yín。
木棉花落滩声急,杜宇啼残客思深。mù mián huā luò tān shēng jí,dù yǔ tí cán kè sī shēn。
莫向此时重凭眺,苍梧云影远沉沉。mò xiàng cǐ shí zhòng píng tiào,cāng wú yún yǐng yuǎn chén chén。

秋怀

释今严

粤王城外海东垂,野客吟馀山寺时。yuè wáng chéng wài hǎi dōng chuí,yě kè yín yú shān sì shí。
月闰秋光菊发早,江关烽断雁来迟。yuè rùn qiū guāng jú fā zǎo,jiāng guān fēng duàn yàn lái chí。
候边砧杵侵朝急,警戍清笳彻夜吹。hòu biān zhēn chǔ qīn cháo jí,jǐng shù qīng jiā chè yè chuī。
闻道六朝陵寝处,西风依旧汉旌旗。wén dào liù cháo líng qǐn chù,xī fēng yī jiù hàn jīng qí。
731234