古诗词

释函可

薪夷暮过

释函可

日暮抛书叩我门,土床呼坐礼无烦。rì mù pāo shū kòu wǒ mén,tǔ chuáng hū zuò lǐ wú fán。
士当缧绁非其罪,顽到袈裟不可言。shì dāng léi xiè fēi qí zuì,wán dào jiā shā bù kě yán。
已讶新篇凌屈宋,更参妙义指风幡。yǐ yà xīn piān líng qū sòng,gèng cān miào yì zhǐ fēng fān。
钵中抖擞馀残粒,带雪连声且共吞。bō zhōng dǒu sǒu yú cán lì,dài xuě lián shēng qiě gòng tūn。

与薪夷同榻不寐

释函可

薄被难将笑语温,枕头如水覆仍翻。báo bèi nán jiāng xiào yǔ wēn,zhěn tóu rú shuǐ fù réng fān。
坚冰到骨两条铁,冷月来床一片魂。jiān bīng dào gǔ liǎng tiáo tiě,lěng yuè lái chuáng yī piàn hún。
梦趣屡从邻衲乞,夜深好共老天言。mèng qù lǚ cóng lín nà qǐ,yè shēn hǎo gòng lǎo tiān yán。
鸡声忽听休惊舞,只恐轻狂动佛尊。jī shēng hū tīng xiū jīng wǔ,zhǐ kǒng qīng kuáng dòng fú zūn。

北里过访

释函可

出门大雪欲何之,僮仆无言瘦卫知。chū mén dà xuě yù hé zhī,tóng pū wú yán shòu wèi zhī。
只在南郊三里外,定因昨日老僧期。zhǐ zài nán jiāo sān lǐ wài,dìng yīn zuó rì lǎo sēng qī。
带围那得留荒寺,诗句还能慰我饥。dài wéi nà dé liú huāng sì,shī jù hái néng wèi wǒ jī。
乘兴不妨明又到,肯因无酒便攒眉。chéng xīng bù fáng míng yòu dào,kěn yīn wú jiǔ biàn zǎn méi。

招高一戴三同过北里喜剌翁春侯至兼订后会

释函可

出门定向北郊行,半路招呼冷弟兄。chū mén dìng xiàng běi jiāo xíng,bàn lù zhāo hū lěng dì xiōng。
群雁嗷嗷添鹤唳,幽兰馥馥共藜羹。qún yàn áo áo tiān hè lì,yōu lán fù fù gòng lí gēng。
嗟予岭海梅花梦,羡汝池塘春草生。jiē yǔ lǐng hǎi méi huā mèng,xiàn rǔ chí táng chūn cǎo shēng。
薄暮曰归重订约,无过隔日足离情。báo mù yuē guī zhòng dìng yuē,wú guò gé rì zú lí qíng。

再集雪斋竟日

释函可

如何先遣朔风迎,未到惊闻斗室轰。rú hé xiān qiǎn shuò fēng yíng,wèi dào jīng wén dòu shì hōng。
三百年来剩一笑,几千里外共馀生。sān bǎi nián lái shèng yī xiào,jǐ qiān lǐ wài gòng yú shēng。
弟兄冰雪交情热,天地龙蛇老气横。dì xiōng bīng xuě jiāo qíng rè,tiān dì lóng shé lǎo qì héng。
此日不须半点泪,且留佳话付边城。cǐ rì bù xū bàn diǎn lèi,qiě liú jiā huà fù biān chéng。

寒日偶成

释函可

懒残獦獠一身兼,不合时宜我自嫌。lǎn cán gé liáo yī shēn jiān,bù hé shí yí wǒ zì xián。
荷叶飘零衣又碎,菜根啮尽雪方甜。hé yè piāo líng yī yòu suì,cài gēn niè jǐn xuě fāng tián。
道心岂为饥寒长,诗料偏于沙碛添。dào xīn qǐ wèi jī hán zhǎng,shī liào piān yú shā qì tiān。
满面灰尘双涕冻,展开书卷向风檐。mǎn miàn huī chén shuāng tì dòng,zhǎn kāi shū juǎn xiàng fēng yán。

同诸子集雪斋

释函可

此是边城第一日,卢胡大笑即神仙。cǐ shì biān chéng dì yī rì,lú hú dà xiào jí shén xiān。
半收闲论归灯录,全采寒冰当绮筵。bàn shōu xián lùn guī dēng lù,quán cǎi hán bīng dāng qǐ yán。
善谑支公偏堕落,能飞丁令忽飘翩。shàn xuè zhī gōng piān duò luò,néng fēi dīng lìng hū piāo piān。
茆齐西去无多路,明晓同过话冷毡。máo qí xī qù wú duō lù,míng xiǎo tóng guò huà lěng zhān。

再集高寒还舍

释函可

一日已离又一日,萧然斗室忽喧天。yī rì yǐ lí yòu yī rì,xiāo rán dòu shì hū xuān tiān。
笑开绝塞三年口,吞尽寒儒半块毡。xiào kāi jué sāi sān nián kǒu,tūn jǐn hán rú bàn kuài zhān。
冷冷牧牛诸衲子,纷纷跨鹤几神仙。lěng lěng mù niú zhū nà zi,fēn fēn kuà hè jǐ shén xiān。
何人补衮诗篇富,携得寒冰照骨鲜。hé rén bǔ gǔn shī piān fù,xié dé hán bīng zhào gǔ xiān。

闻北堡三子为僦主所逐

释函可

六朝遗藻属三贤,才得相逢又各天。liù cháo yí zǎo shǔ sān xián,cái dé xiāng féng yòu gè tiān。
及到极边重被逐,纵贫彻骨不禁怜。jí dào jí biān zhòng bèi zhú,zòng pín chè gǔ bù jìn lián。
溪头漂母归春梦,岩下刑人望晓烟。xī tóu piāo mǔ guī chūn mèng,yán xià xíng rén wàng xiǎo yān。
但愿速来吾钵在,一匙分取湿寒毡。dàn yuàn sù lái wú bō zài,yī shi fēn qǔ shī hán zhān。

生日

释函可

当年坠地即严冬,怪得边城霜气浓。dāng nián zhuì dì jí yán dōng,guài dé biān chéng shuāng qì nóng。
孺慕终身思墓草,君恩累代听山钟。rú mù zhōng shēn sī mù cǎo,jūn ēn lèi dài tīng shān zhōng。
摽鞋独羡陈尊宿,飞锡真惭邓隐峰。biāo xié dú xiàn chén zūn sù,fēi xī zhēn cán dèng yǐn fēng。
四十已过能几日,一生心事倚孤筇。sì shí yǐ guò néng jǐ rì,yī shēng xīn shì yǐ gū qióng。

诸子过集

释函可

几人清晓问幽栖,唤起孤僧意自迷。jǐ rén qīng xiǎo wèn yōu qī,huàn qǐ gū sēng yì zì mí。
到处宫墙皆牧马,极边瓶钵尚闻鸡。dào chù gōng qiáng jiē mù mǎ,jí biān píng bō shàng wén jī。
空谈亦可闲消日,大笑何能数过溪。kōng tán yì kě xián xiāo rì,dà xiào hé néng shù guò xī。
正好团圞愁别去,土床依旧冷凄凄。zhèng hǎo tuán luán chóu bié qù,tǔ chuáng yī jiù lěng qī qī。

大翁再过

释函可

入门先索袖中诗,未出还疑句过奇。rù mén xiān suǒ xiù zhōng shī,wèi chū hái yí jù guò qí。
几日梦思惊铁磬,两人心胆告毛锥。jǐ rì mèng sī jīng tiě qìng,liǎng rén xīn dǎn gào máo zhuī。
斫空只恐伤天骨,霏屑时堪解佛颐。zhuó kōng zhǐ kǒng shāng tiān gǔ,fēi xiè shí kān jiě fú yí。
白水一卮忘久坐,童饥任怨得归迟。bái shuǐ yī zhī wàng jiǔ zuò,tóng jī rèn yuàn dé guī chí。

有怀

释函可

兽炭成灰冷铁猊,孤灯木佛各凄凄。shòu tàn chéng huī lěng tiě ní,gū dēng mù fú gè qī qī。
已闻岭海传烽火,翻怪边城静鼓鼙。yǐ wén lǐng hǎi chuán fēng huǒ,fān guài biān chéng jìng gǔ pí。
沙为雪铺寒更远,天因云幕晓尤低。shā wèi xuě pù hán gèng yuǎn,tiān yīn yún mù xiǎo yóu dī。
松枝岁岁皆东指,弟子于今却望西。sōng zhī suì suì jiē dōng zhǐ,dì zi yú jīn què wàng xī。

过昌黎故里

释函可

曾贬潮阳路八千,潮阳山水仗公传。céng biǎn cháo yáng lù bā qiān,cháo yáng shān shuǐ zhàng gōng chuán。
谁知一片蓝关雪,又伴孤踪辽海边。shuí zhī yī piàn lán guān xuě,yòu bàn gū zōng liáo hǎi biān。
佛骨偏能留世道,鳄鱼今已遍桑田。fú gǔ piān néng liú shì dào,è yú jīn yǐ biàn sāng tián。
当时空自三书重,此际应知识大癫。dāng shí kōng zì sān shū zhòng,cǐ jì yīng zhī shí dà diān。

踏冰过雪斋

释函可

寻风寻雪欲寻谁,北里先生睡起迟。xún fēng xún xuě yù xún shuí,běi lǐ xiān shēng shuì qǐ chí。
千片冻云沉地骨,一方清鉴照僧眉。qiān piàn dòng yún chén dì gǔ,yī fāng qīng jiàn zhào sēng méi。
草鞋易滑肌羸后,拄杖忽停诗到时。cǎo xié yì huá jī léi hòu,zhǔ zhàng hū tíng shī dào shí。
便使不禁死亦得,枯骸千古浸冰池。biàn shǐ bù jìn sǐ yì dé,kū hái qiān gǔ jìn bīng chí。

读雪斋新诗

释函可

到门白尽两边篱,独拥半裘一见疑。dào mén bái jǐn liǎng biān lí,dú yōng bàn qiú yī jiàn yí。
半个孤僧连雪倒,数篇新句忍寒披。bàn gè gū sēng lián xuě dào,shù piān xīn jù rěn hán pī。
鬼当哭处予偏妒,血到漓时佛更悲。guǐ dāng kū chù yǔ piān dù,xuè dào lí shí fú gèng bēi。
三日下来应冻死,早成一首哭冰诗。sān rì xià lái yīng dòng sǐ,zǎo chéng yī shǒu kū bīng shī。

久坐雪斋

释函可

蚤过疏雪挂双眉,坐到斜阳两不知。zǎo guò shū xuě guà shuāng méi,zuò dào xié yáng liǎng bù zhī。
撒尽风颠宁作我,留将气骨自教儿。sā jǐn fēng diān níng zuò wǒ,liú jiāng qì gǔ zì jiào ér。
一匙每节僧方饿,半晌无言句又奇。yī shi měi jié sēng fāng è,bàn shǎng wú yán jù yòu qí。
从此板扉无剥啄,便知托钵到来时。cóng cǐ bǎn fēi wú bō zhuó,biàn zhī tuō bō dào lái shí。

从雪斋归

释函可

出门一步即相思,依旧崎岖冷独支。chū mén yī bù jí xiāng sī,yī jiù qí qū lěng dú zhī。
只雁负霜沙上至,野僧将月杖头随。zhǐ yàn fù shuāng shā shàng zhì,yě sēng jiāng yuè zhàng tóu suí。
总来雪窖堪长往,那见龙津更不离。zǒng lái xuě jiào kān zhǎng wǎng,nà jiàn lóng jīn gèng bù lí。
归到柴扃闲未掩,啾嘈寒雀共论诗。guī dào chái jiōng xián wèi yǎn,jiū cáo hán què gòng lùn shī。

怀苏筑

释函可

相思只在海之涯,共是飘流垫雪沙。xiāng sī zhǐ zài hǎi zhī yá,gòng shì piāo liú diàn xuě shā。
到处谈经吾有钵,对天弹铗尔无家。dào chù tán jīng wú yǒu bō,duì tiān dàn jiá ěr wú jiā。
树寒夜绕徒三匝,腹饿空扪剩五车。shù hán yè rào tú sān zā,fù è kōng mén shèng wǔ chē。
但愿上苍长雨粟,从今更不用天花。dàn yuàn shàng cāng zhǎng yǔ sù,cóng jīn gèng bù yòng tiān huā。

得苏筑堡中信却寄

释函可

一纸新传趁晓风,又添寒泪洒虚空。yī zhǐ xīn chuán chèn xiǎo fēng,yòu tiān hán lèi sǎ xū kōng。
雪中一衲朋难共,饭后无钟我亦穷。xuě zhōng yī nà péng nán gòng,fàn hòu wú zhōng wǒ yì qióng。
胥靡忍饥存海岸,武丁曾梦到关东。xū mí rěn jī cún hǎi àn,wǔ dīng céng mèng dào guān dōng。
他年纵有图形至,只恐愁多貌不同。tā nián zòng yǒu tú xíng zhì,zhǐ kǒng chóu duō mào bù tóng。