古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
释函可
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和戴子堡中八咏北山
明
:
释函可
岂料穷边处,还馀旧宝坊。
qǐ liào qióng biān chù,hái yú jiù bǎo fāng。
定多山下士,同礼法中王。
dìng duō shān xià shì,tóng lǐ fǎ zhōng wáng。
白豕惊清磬,寒猿到画廊。
bái shǐ jīng qīng qìng,hán yuán dào huà láng。
他时携竹杖,应许借绳床。
tā shí xié zhú zhàng,yīng xǔ jiè shéng chuáng。
AI赏析
和戴子堡中八咏北山
明
:
释函可
啮雪固余分,犁云为汝怜。
niè xuě gù yú fēn,lí yún wèi rǔ lián。
何须至寒食,时恐断炊烟。
hé xū zhì hán shí,shí kǒng duàn chuī yān。
带雨将苗种,抛锄枕石眠。
dài yǔ jiāng miáo zhǒng,pāo chú zhěn shí mián。
只愁痴梦里,又到御炉边。
zhǐ chóu chī mèng lǐ,yòu dào yù lú biān。
AI赏析
和戴子堡中八咏北山
明
:
释函可
采采山中蕨,无为席上珍。
cǎi cǎi shān zhōng jué,wú wèi xí shàng zhēn。
同甘辽海雪,难比故乡莼。
tóng gān liáo hǎi xuě,nán bǐ gù xiāng chún。
到壑犹闻禁,盈筐未是贫。
dào hè yóu wén jìn,yíng kuāng wèi shì pín。
老僧知此味,好寄莫辞频。
lǎo sēng zhī cǐ wèi,hǎo jì mò cí pín。
AI赏析
和戴子堡中八咏北山
明
:
释函可
污泥曾不染,隔浦递幽香。
wū ní céng bù rǎn,gé pǔ dì yōu xiāng。
何用沾新露,犹然怯晓霜。
hé yòng zhān xīn lù,yóu rán qiè xiǎo shuāng。
愿生诸佛国,可集野人裳。
yuàn shēng zhū fú guó,kě jí yě rén shang。
旧社荒芜甚,池塘梦正长。
jiù shè huāng wú shén,chí táng mèng zhèng zhǎng。
AI赏析
和戴子堡中八咏北山
明
:
释函可
子岂知鱼乐,过河泣欲枯。
zi qǐ zhī yú lè,guò hé qì yù kū。
未能忘浩荡,暂可免罾罛。
wèi néng wàng hào dàng,zàn kě miǎn zēng gū。
夜静芦花白,天寒野艇孤。
yè jìng lú huā bái,tiān hán yě tǐng gū。
愿随风雨去,清梦到江湖。
yuàn suí fēng yǔ qù,qīng mèng dào jiāng hú。
AI赏析
看薪夷病
明
:
释函可
看看垂死病,悽怆泪沾巾。
kàn kàn chuí sǐ bìng,qī chuàng lèi zhān jīn。
原罪吾居长,论贫尔作邻。
yuán zuì wú jū zhǎng,lùn pín ěr zuò lín。
天全无可否,药尚有君臣。
tiān quán wú kě fǒu,yào shàng yǒu jūn chén。
莫畏泉台苦,冰河久已亲。
mò wèi quán tái kǔ,bīng hé jiǔ yǐ qīn。
AI赏析
喜薪夷病起
明
:
释函可
拚是沙埋骨,欣闻息已苏。
pàn shì shā mái gǔ,xīn wén xī yǐ sū。
一毡吞未尽,双眼泪将枯。
yī zhān tūn wèi jǐn,shuāng yǎn lèi jiāng kū。
又得吾良友,仍馀尔罪夫。
yòu dé wú liáng yǒu,réng yú ěr zuì fū。
从今知死易,镇日好相呼。
cóng jīn zhī sǐ yì,zhèn rì hǎo xiāng hū。
AI赏析
庭前孤雁四首
明
:
释函可
缯缴满天地,空门亦有忧。
zēng jiǎo mǎn tiān dì,kōng mén yì yǒu yōu。
暂依庭草宿,敢望渚芦游。
zàn yī tíng cǎo sù,gǎn wàng zhǔ lú yóu。
梦想洲前侣,魂惊塞上秋。
mèng xiǎng zhōu qián lǚ,hún jīng sāi shàng qiū。
预愁霜雪苦,不得到罗浮。
yù chóu shuāng xuě kǔ,bù dé dào luó fú。
AI赏析
庭前孤雁四首
明
:
释函可
可是笼中物,高飞不自繇。
kě shì lóng zhōng wù,gāo fēi bù zì yáo。
鼎烹何足恨,纲解转添愁。
dǐng pēng hé zú hèn,gāng jiě zhuǎn tiān chóu。
独叫黄沙远,频行竹径幽。
dú jiào huáng shā yuǎn,pín xíng zhú jìng yōu。
主人情意重,岂为稻粱谋。
zhǔ rén qíng yì zhòng,qǐ wèi dào liáng móu。
AI赏析
庭前孤雁四首
明
:
释函可
塞草青易白,堂阶日又曛。
sāi cǎo qīng yì bái,táng jiē rì yòu xūn。
自存湖海志,聊共鹜鹅群。
zì cún hú hǎi zhì,liáo gòng wù é qún。
俯首随人语,凄声独我闻。
fǔ shǒu suí rén yǔ,qī shēng dú wǒ wén。
旧行不可问,肠断万重云。
jiù xíng bù kě wèn,cháng duàn wàn zhòng yún。
AI赏析
庭前孤雁四首
明
:
释函可
仰天如欲诉,侧首听鸣砧。
yǎng tiān rú yù sù,cè shǒu tīng míng zhēn。
影只月常照,力微风易侵。
yǐng zhǐ yuè cháng zhào,lì wēi fēng yì qīn。
祸深曾作字,愁绝少知音。
huò shēn céng zuò zì,chóu jué shǎo zhī yīn。
久矣云霄黯,何须寄上林。
jiǔ yǐ yún xiāo àn,hé xū jì shàng lín。
AI赏析
同陈子过新斋感赋
明
:
释函可
每过必终日,流离几弟兄。
měi guò bì zhōng rì,liú lí jǐ dì xiōng。
土床横茗碗,笑语杂书声。
tǔ chuáng héng míng wǎn,xiào yǔ zá shū shēng。
佛道尊衣马,天心宠甲兵。
fú dào zūn yī mǎ,tiān xīn chǒng jiǎ bīng。
此时况此地,犹见主人情。
cǐ shí kuàng cǐ dì,yóu jiàn zhǔ rén qíng。
AI赏析
赠邻翁
明
:
释函可
乞食固予分,频过亦自憎。
qǐ shí gù yǔ fēn,pín guò yì zì zēng。
如何君父子,偏欲饱孤僧。
rú hé jūn fù zi,piān yù bǎo gū sēng。
饭粳铜匙滑,参泉碧盏澄。
fàn jīng tóng shi huá,cān quán bì zhǎn chéng。
只兹堪我老,况尔坐高朋。
zhǐ zī kān wǒ lǎo,kuàng ěr zuò gāo péng。
AI赏析
读顾与治书并见怀诗
明
:
释函可
一派江涛白,惊生塞上魂。
yī pài jiāng tāo bái,jīng shēng sāi shàng hún。
乍疑惊瘦影,再读见啼痕。
zhà yí jīng shòu yǐng,zài dú jiàn tí hén。
旧橐青衫尽,空庭老树存。
jiù tuó qīng shān jǐn,kōng tíng lǎo shù cún。
相思频得句,好寄莫辞烦。
xiāng sī pín dé jù,hǎo jì mò cí fán。
AI赏析
孟贞寄书不至
明
:
释函可
老友偏思尔,容枯骨岸然。
lǎo yǒu piān sī ěr,róng kū gǔ àn rán。
只闻寄远字,不见到寒边。
zhǐ wén jì yuǎn zì,bù jiàn dào hán biān。
稚子应看长,空囊谁为怜。
zhì zi yīng kàn zhǎng,kōng náng shuí wèi lián。
明春有归雁,莫惜写新篇。
míng chūn yǒu guī yàn,mò xī xiě xīn piān。
AI赏析
洁之有志入山索赠
明
:
释函可
已知寒塞苦,爱上别峰间。
yǐ zhī hán sāi kǔ,ài shàng bié fēng jiān。
挂钵青松古,安禅白石顽。
guà bō qīng sōng gǔ,ān chán bái shí wán。
尘何关只杖,乱亦到深山。
chén hé guān zhǐ zhàng,luàn yì dào shēn shān。
未歇狂心在,溪流总不闲。
wèi xiē kuáng xīn zài,xī liú zǒng bù xián。
AI赏析
立秋后一日孤雁忽飞去四首
明
:
释函可
荒寺聊藏迹,定知非久留。
huāng sì liáo cáng jì,dìng zhī fēi jiǔ liú。
庶无鹰隼患,能免雪霜忧。
shù wú yīng sǔn huàn,néng miǎn xuě shuāng yōu。
矫首辞孤衲,高飞觅旧俦。
jiǎo shǒu cí gū nà,gāo fēi mì jiù chóu。
江南兵未戢,珍重荻花洲。
jiāng nán bīng wèi jí,zhēn zhòng dí huā zhōu。
AI赏析
立秋后一日孤雁忽飞去四首
明
:
释函可
秋至尔先觉,空天翅独横。
qiū zhì ěr xiān jué,kōng tiān chì dú héng。
既同艰险过,亦有别离情。
jì tóng jiān xiǎn guò,yì yǒu bié lí qíng。
度塞宜高举,惊人莫浪鸣。
dù sāi yí gāo jǔ,jīng rén mò làng míng。
罗浮如可到,愁绝是孤征。
luó fú rú kě dào,chóu jué shì gū zhēng。
AI赏析
立秋后一日孤雁忽飞去四首
明
:
释函可
本是伤弓羽,还愁罗网撄。
běn shì shāng gōng yǔ,hái chóu luó wǎng yīng。
虽无好处去,犹自惜馀生。
suī wú hǎo chù qù,yóu zì xī yú shēng。
梦警五更雨,身轻万里程。
mèng jǐng wǔ gèng yǔ,shēn qīng wàn lǐ chéng。
似怜相聚久,连叫两三声。
shì lián xiāng jù jiǔ,lián jiào liǎng sān shēng。
AI赏析
立秋后一日孤雁忽飞去四首
明
:
释函可
上林非夙昔,系帛亦徒劳。
shàng lín fēi sù xī,xì bó yì tú láo。
尔去从飘泊,余心转郁陶。
ěr qù cóng piāo pō,yú xīn zhuǎn yù táo。
空庭添寂寂,中泽总嗷嗷。
kōng tíng tiān jì jì,zhōng zé zǒng áo áo。
何日清江海,孤云许共翱。
hé rì qīng jiāng hǎi,gū yún xǔ gòng áo。
AI赏析
总
1403
条
‹
1
2
3
4
5
6
7
›
»